Chương 27

Trong lòng Hạ Hiên phát ra cảnh báo lớn, từ khi nào Trì Lịch có em họ như vậy? Làm sao cậu không biết!

Rất nhanh cậu liền ý thức được, cậu đối với Trì Lịch cũng không biết nhiều lắm. Kiếp trước chỉ có lúc Trì Lịch bị đá ra khỏi Chu gia trở thành đề tài nói chuyện vài ngày trong giới thượng lưu, sau đó mọi người không chú ý nữa, bởi vì Trì Lịch không còn là người cùng một thế giới với bọn họ. Mà lúc Trì Lịch mạnh mẽ trở về thì Hạ Hiên đã không có cách tiếp cận hắn.

Nói cách khác, cuộc sống lúc Trì Lịch rời khỏi Chu gia như thế nào, cậu hoàn toàn không biết, bên cạnh hắn có người nào cậu cũng không biết!

Không biết tại sao, Đàm Ngọc Thư cho cậu cảm giác rất không tốt, Hạ Hiên nói với vẻ mặt căng thẳng: "Anh ấy đi đâu rồi?"

“Anh Trì vào thành phố bán dưa, cậu có chuyện gì có thể nói với tôi, chờ anh ấy trở về tôi sẽ chuyển lời thay."

Hạ Hiên khịt mũi: "Không cần, tôi ở đây chờ anh ấy.

Đàm Ngọc Thư nhìn thoáng qua Hạ Hiên, luôn cảm thấy thái độ của người này rất kỳ quái, không biết người này cùng Trì huynh có quan hệ như thế nào, y mỉm cười nói: "Vậy vị khách, mời vào nhà ngồi một lát."

Nghe được động tĩnh, mẹ Trì cũng đi ra, đối mặt Hạ Hiên tò mò hỏi: "Cháu là?”

Nhìn thấy mẹ Trì, Hạ Hiên có chút kinh ngạc, nói cách khác lúc này mẹ Trì còn chưa xảy ra chuyện ngoài ý muốn? Vậy thì càng tốt! Cậu lập tức ngọt ngào nói: "Bác Trì, cháu tên Hạ Hiên, là bạn tốt của Trì Lịch, tới tìm anh ấy.

Mẹ Trì thấy cậu bé vô cùng đáng yêu, tự nhiên thích, liền cho cậu vào nhà: "Vậy vào ngồi một lát đi, nếu như bán nhanh thì có thể giữa trưa bọn họ sẽ trở về.

Đàm Ngọc Thư thành thạo rót nước chuẩn bị trái cây cho cậu, nhìn dáng vẻ quen thuộc giữa mẹ Trì và Đàm Ngọc Thư, Hạ Hiên thoáng buông xuống nghi hoặc trong lòng: Không chừng cậu ta thật sự là em họ của Trì Lịch?

Hình ảnh của Đàm Ngọc Thư đã truyền khắp Đại học A, vô số người mộ danh mà đến, kết quả Đàm Ngọc Thư không tới, chỉ có cha Trì tới, hôm nay thật vất vả mới nhìn thấy Trì Lịch, họ nhao nhao kéo hắn hỏi: "Sao anh trai mặc cổ trang ngày hôm đó không tới?"

“Bệnh rồi.”

“A!” Nghe thế làm một đám hoa si đau lòng muốn chết: "Có nặng lắm không.”

Trì Lịch bị phiền không chịu được, lạnh mặt nói: "Còn sống.”

Các sinh viên:...

Đậu má, nghe khẩu khí này, là bị bệnh nan y sao! Vì thế họ càng quấn chặt hơn.

Trì Lịch bỏ lại một chuỗi con số thần bí: "Đây là tài khoản trực tiếp của người đó, sau này sẽ bán dưa trên đó.

Đám hoa si vây xem lập tức hài lòng, tài khoản tên là "Nông dân trồng dưa vất vả cần cù" vừa truyền bá trên diễn đàn, trong nháy mắt tăng lên hơn 3000 fan.

Mà cha Trì kéo một xe dưa tới, cũng rất nhanh bị các con buôn còn có các học sinh phân chia, cha Trì ở bên cạnh nhìn đến trợn mắt há hốc mồm.

Xe dưa kéo tới cho các con buôn hôm nay đều rất nhiều, phân chia xong cha Trì cũng không có ý định trở lại, sớm dọn quán trở về nghỉ ngơi một lát.

Lúc chạy trên đường có đi ngang qua một tiệm sách, Trì Lịch đột nhiên bảo cha Trì dừng lại, cha Trì không hiểu hỏi: "Sao vậy?"

Trì Lịch không trả lời, nhảy xuống xe chui vào hiệu sách. Bây giờ là thời đại thông tin điện tử, sách giấy bị bỏ rơi, cho nên người trong hiệu sách không nhiều lắm.

Chỗ dễ thấy nhất bày đầy sách giáo khoa, sách thiếu nhi, nhân viên cửa hàng tha thiết chào đón: "Trong tiệm mới thêm các bản đề thi mô phỏng thi đại học mới nhất, còn có đề của nhiều năm trước, có muốn xem chút hay không?"

Trì Lịch: "..."

Trông hắn rất giống học sinh sao?

Trực tiếp đi về phía cuối cùng, các dãy giá sách chất đầy những cuốn sách dày nặng, nhìn rất ít người hỏi thăm.

Nhân viên cửa hàng lập tức đến gần: "Muốn xem tác phẩm nổi tiếng phải không, muốn tác phẩm nổi tiếng nước ngoài hay tác phẩm nổi tiếng trong nước, tiểu thuyết hay văn xuôi?"

Trì Lịch quay đầu lại, mặt không chút thay đổi nói: "Để tôi tự mình xem.”

Nhân viên cửa hàng: "..."

Nhân viên xấu hổ lui về phía sau một bước: "Được được được, anh từ từ xem.”

Cha Trì đi theo vào, thấy thế vội vàng nhận lỗi với nhân viên cửa hàng, nhân viên cửa hàng nói không có gì.

Ánh mắt Trì Lịch dò xét một vòng, cuối cùng rơi vào một chỗ, vươn tay rút ra, bìa sách dày cộp viết mấy chữ to "Nghệ thuật chiến tranh thời đại vũ khí lạnh".

Cha Trì đi tới, nhắc tới mấy chữ này, có chút tò mò hỏi: "Con mua sách như vậy làm gì?"

Trì Lịch lật mục lục: "Không phải là tên đó muốn biết tình hình chiến đấu cụ thể sao?”

Cha Trì bừng tỉnh, Đàm Ngọc Thư nghe xong chuyện xưa liền bày ra vẻ mặt sùng bái thỉnh giáo ông. Nhưng Đàm Ngọc Thư là tướng quân thật sự lĩnh binh đánh trận, mà cha Trì chỉ là khán giả nghe qua vài lần diễn nghĩa, vấn đề y đưa ra căn bản cha Trì không thể giải đáp, mua quyển sách như vậy quả thật rất cần thiết!

Trì Lịch đem quyển sách này để tới sau quầy, lại quay đầu tìm ra một bộ binh pháp Tôn Tử, "Chiến quốc sách", khi hỏi giá cả thì hơn hai ngàn.

Trì Lịch nhíu mày: "Vì sao mắc như vậy?”

Nhân viên cửa hàng nhiệt tình trả lời: "Ở đây có mấy bộ là trang trí tinh xảo, cho nên sẽ đắt hơn một chút, nhưng đây là tượng trưng cho thân phận của anh..."

“Đổi cái rẻ cho tôi.”

Nhân viên cửa hàng: "..."

Vì sao có thể đúng lý hợp tình muốn rẻ như vậy chứ!