Chương 25

Chỉ một cái lỗ kim mà để ý đến tận bây giờ sao?

Đem cái tay kia cầm ở trong tay, mạnh mẽ xé băng gạc đi, bày ra trước mặt y để cho y thấy rõ ràng nó đã sớm khép lại từ tám trăm năm.

Nhưng Đàm Ngọc Thư nhìn càng đáng thương: "A, xanh hết rồi.”

Trì Lịch: "..."

Hết sức im lặng đi ra ngoài phòng, đun nóng một bình nước đổ vào trong chậu, ngâm khăn lông vào bên trong, sau đó đắp lên "vết thương đáng sợ" kia, khăn lông nóng hổi khiến Đàm Ngọc Thư nóng đến giật giật tay.

Cũng may khăn mặt tản nhiệt nhanh, chỉ chốc lát đã thành thói quen, chờ xốc khăn mặt lên, vết bầm tím biến mất hơn phân nửa, Trì Lịch lại đưa cho Đàm Ngọc Thư xem, xem y còn nói thế nào, nhưng mà Đàm Ngọc Thư đã ngủ.

Trì Lịch cầm khăn mặt lạnh rơi vào trầm tư, cho nên tại sao hắn phải làm chuyện này?

……

Thời đại tin tức internet truyền bá rất nhanh, qua một ngày, nhiệt độ "Mỹ nhân dưa" mà Trì Lịch tạo ra không chỉ không tản đi, ngược lại dần dần lên men. Vì thế hôm nay càng có nhiều người mua dưa của cha Trì, còn có chỗ buôn bán nhỏ tìm cha Trì hỏi cung cấp hàng, có thể nói là vận mệnh luân chuyển, cha Trì cực kỳ vui vẻ.

Bất quá chờ ông trở về nhìn thấy đầu heo bị đóng đinh trên mặt đất kia, vẻ mặt kinh hãi hỏi mẹ Trì: "Đây là cái gì?"

Sau một ngày sợ hãi mẹ Trì đã bình tĩnh lại, bà nói: "Đem nó xuống đi, tối nay mổ heo ăn.”

Cha Trì: ?

Tuy rằng không hiểu, nhưng ông vẫn làm theo lời Trì, dù sao một con heo chết rồi còn "thị chúng" thì cũng quá kinh khủng.

Cây gỗ đâm vào rất sâu, lấy sức lao động hàng năm của cha Trì mà thoáng cái không nhổ ra được, sau khi dùng sức kéo ra, vẻ mặt cha Trì khϊếp sợ hỏi mẹ Trì: "Sao lại làm vậy được?”

Mẹ Trì: "..."

Bà cũng không biết trả lời vấn đề này như thế nào, ông trời ơi, người ném chết một con heo kia thật sự là Tiểu Đàm yếu ớt mà bà biết sao!

Thấy Đàm Ngọc Thư đã ngủ, Trì Lịch nhẹ nhàng lấy ghế ra ngồi bên bàn làm việc, mở máy tính lên.

Máy tính này là do Trì Lịch mới lắp ráp mấy ngày nay, động tác của hắn không nhanh, chậm rãi gõ bàn phím.

Ngay từ đầu hắn cho rằng ông chủ Lý kia chỉ là người tầm thường nhân lúc cháy nhà đi hôi của, dù sao con người cũng có bản chất tham lam, chỉ cần có thể đạt được lợi ích thì người khác có thể chịu thiệt hay không có cái gì trọng yếu.

Chẳng qua có lấy dưa nhà hắn hay không là quyền tự do của ông chủ Lý, Trì Lịch sẽ không cúi đầu trước ông ta, cũng sẽ không bởi vì cái này mà gây phiền toái cho ông ta.

Nhưng không nghĩ tới ông ta lại dám dùng loại thủ đoạn này gây nguy hiểm cho cuộc sống của người nhà hắn, vậy thì đừng trách hắn không khách khí.

Ông chủ Lý kia tên là Lý Giáp, hiển nhiên công ty của ông ta không quan tâm nhiều đến vấn đề phòng hộ mạng, Trì Lịch dễ dàng hack vào hệ thống của công ty bọn họ, sao chép tất cả tin tức, nhanh chóng lấy ra điểm chết của ông ta.

Nhưng mà điều khiến hắn không nghĩ tới chính là, lúc lần theo các khoản tiền giao dịch, hắn cho ra một kết luận, Lý Giáp này phụ thuộc vào Hạ gia!

Trì Lịch siết chặt nắm tay.

Khi một người còn là một đứa trẻ, làm sao hắn biết rằng cha mẹ hắn không yêu hắn?

Đại khái là khi bọn họ ôm đứa con nhỏ hôn nhẹ một cái, con trai lớn chỉ lớn hơn con trai nhỏ hai tuổi cũng vươn tay ra, nhưng lại bị chán ghét bỏ.

Khi con trai nhỏ ác độc dùng nước nóng hắt lên người con trai lớn, bọn họ mặc kệ con trai lớn đang đau đớn cuộn tròn một chỗ, ôm chặt con trai nhỏ bảo nó không cần sợ hãi.

Hai đứa trẻ, một đứa được đặt tên là "Lịch", một đứa tên là "Bằng". Hắn là cát sỏi của họ.

Từ đó trở đi, Trì Lịch không còn khát khao tình yêu của bất cứ ai, bởi vì hắn là một người thất bại đến mức ngay cả tình yêu của cha mẹ cũng không chiếm được.

Lúc này, một cậu bé xuất hiện.

Khi người khác đều trốn hắn rất xa, chỉ có cậu luôn lại gần nói chuyện cùng hắn. Tuy cậu luôn thích cười gọi hắn là "Người quái dị", nhưng cũng sẽ đem bánh ngọt mình thích chia cho hắn.

Cho nên khi "cha mẹ" của hắn yêu cầu hắn cùng Hạ gia thiếu gia "kết thông gia", hắn biết rõ điều này đồng nghĩa với việc mình đã hoàn toàn bị bỏ rơi, nhưng nhìn người kia vuốt ve hình xăm bên cổ hắn nói "Thật xinh đẹp", hắn vẫn động tâm.

Trì Lịch từng cảm thấy là Hạ Hiên thương hại cho vận mệnh không xong của hắn nhưng không nghĩ tới đó là một lần bị đùa bỡn.

Thì ra có người có thể đem việc yêu một người giả bộ giống như vậy, để cho hắn hãm vào trong cạm bẫy ngọt ngào, giống như một kẻ ngốc bị đùa bỡn ở trong lòng bàn tay.

Khi hắn giao ra một trái tim chân thành, liền đem vết thương của hắn mở ra, cung cấp cho một người khác cùng nhau giễu cợt.

Trì Lịch hung tợn nhìn thoáng qua Đàm Ngọc Thư, Đàm Ngọc Thư đang ngủ mê man.

Không đúng, hắn nhìn y làm gì, y cũng không phải Hạ Hiên.

Nhưng nghĩ đến tính cách không chút biến sắc, thật giả giả của Đàm Ngọc Thư, nhất thời cảm thấy không oan uổng cho y.

Người này không chỉ ngụy trang giỏi hơn Hạ Hiên, hơn nữa còn thông minh hơn Hạ Hiên.

Hạ Hiên có thể lừa gạt hắn, còn cần lợi dụng tình cảm của hắn, mà Đàm Ngọc Thư muốn lừa gạt hắn, chắc có thể dùng kỹ thuật tấn công...