Khương Sơ Nghi cười: "Đây là đang mỉa mai tôi sao?”
“Còn không phải sao." Cao Ninh châm chọc: "Nghe nói trong kịch bản hình như có cảnh hôn, IM không đồng ý liền xóa đi. Cho dù cậu không nổi tiếng, nhưng tốt xấu gì cũng là gà mà Tần Đồng đưa ra, người quản lý kia sợ bị chúng ta chiếm tiện nghi hay gì? ”
“Biết rồi." Khương Sơ Nghi chỉ ra bên ngoài: "Tôi rút lui trước nha?”
“Đi đi.”
Đeo khẩu trang xong, Khương Sơ Nghi đẩy cửa xuống xe.
Đêm đã gần khuya, một trận gió lạnh thổi tới, cô co rúm lại, siết chặt áo khoác trên người.
Tiểu Chung kéo vali đi theo bên cạnh cô, thì thầm bát quái: "Đã trễ thế này, vẫn có rất nhiều fan Tây Bạo tới.”
Khương Sơ Nghi quay đầu lại nhìn vài lần: "Các cô ấy canh ở đây có thể gặp được idol không? Người của IM chắc phải đi đường riêng.”
“Chắc chắn bọn họ đã sớm công bố tin tức, lần này bọn họ dường như phải đi kiểm tra an ninh ở khu bình thường để fan có thể gặp.”
Khương Sơ Nghi ồ một tiếng.
Cả hai đi vào đại sảnh của sân bay, lúc đổi vé máy bay, Tiểu Chung bỗng nhiên kéo tay áo Khương Sơ Nghi: "Chị Khương, mau nhìn đi.”
Khương Sơ Nghi quay đầu theo hướng cô ấy chỉ.
Liếc mắt một cái liền phát hiện người của Tây Bạo
Cách xa khoảng mấy chục mét, bọn họ đúng là rất dễ tìm, thậm chí không cần cố gắng cũng có thể dễ dàng tìm thấy được. Sự xuất hiện của bọn họ trở thành tâm điểm của toàn bộ sân bay.
Các nhân viên bảo vệ mở rộng cánh tay và kéo thành một vòng tròn, họ được bao quanh bởi những người hâm mộ mặc đồng phục tiếp ứng.
Mấy người ở giữa đều có nước da rất đẹp, trời sinh đã khiến người ta chú ý, chiều cao cũng rất có ưu thế, cho dù tùy tiện ném vào trong đám đông thì cảm giác tồn tại vẫn là mạnh nhất.
Nhưng đám fan này có tổ chức rất kỷ luật, mặc dù rất kích động nhưng không hề lớn tiếng ồn ào, tất cả chia thành tốp năm tốp ba tụ cùng một chỗ, giơ điện thoại di động, gắt gao đi theo bên cạnh bọn họ.
Bọn họ đi thẳng một đường qua, thỉnh thoảng cũng có người qua đường tò mò dừng chân hóng chuyện.
Khương Sơ Nghi bỗng nhiên hiểu được, tại sao BloodXGentle có thể nổi tiếng trong thời gian ngắn như vậy.
Tuy rằng bọn họ mặc đồ gần giống nhau, nhưng ai cũng toát ra một vẻ đẹp riêng.
Quả nhiên các web miêu tả vẻ đẹp của bọn họ không hề khoa trương, mấy người bọn họ, chỉ cần đứng yên ở đó thôi cũng đã là một cảnh đẹp ý vui rồi.
Nhân viên IM đi qua làm thủ tục gửi hành lý còn những người còn lại đang chờ tại chỗ.
Không biết là ai đột nhiên hô to một tiếng: "Tông Dã!”
Trong nháy mắt, không khí lập tức sôi nổi.
Sau khi người nọ hô lên, những người còn lại liên tiếp kêu gọi tên anh, đám người bắt đầu xôn xao, bảo an cố gắng khống chế trật tự thế nào cũng vô dụng.
Ánh mắt Khương Sơ Nghi cũng lập tức dừng lại, quan sát bọn họ.
Vương Than trước sau như một, hướng về phía đám người thét chói tai thổi mấy cái hôn gió.
Mà Phục Thành bên cạnh cậu ấy, hai tay đút ở trong túi quần, từ đầu đến cuối đều mang một khuôn mặt lạnh nhạt, cứ như bị ai ép tới đây.
Khuôn mặt và kiểu tóc của người này đều rất sắc bén, mắt một mí, ngay cả ánh mắt cũng rất sắc, cả người toát ra khí thế cao lãnh, làm cho người khác không thể không chùn bước.
Tông Dã thì ngược lại, anh không nhiệt tình cũng không xa cách chỉ hơi nghiêng người, nhàn nhã ký tên, thỉnh thoảng nghiêng đầu lộ ra nụ cười, đáp lại sự nhiệt tình của các fan, từ đầu tới cuối rất biết tiết chế cảm xúc.
Rõ ràng đang ở trong thời kỳ nổi tiếng, nhưng bọn họ cũng không ra vẻ kiêu ngạo, trên người không có loại khí thế dọa người, cách nói chuyện, cách làm việc đều cực kỳ ôn hòa.
Những điều này khác xa với ấn tượng đầu tiên Tông Dã để lại cho cô trong hành lang khách sạn ngày hôm đó.