Chương 9

Nếu biết bây giờ sẽ hối hận, tôi đã ôm cậu ta lâu thêm chút nữa, một giây trước khi cậu ta động thủ thì...

Buông ra.

Nghĩ tới đây, tôi tự bổ não, tưởng tượng ra cảnh:

Khương Thần đứng ở bóng tối và ánh sáng giao thoa, vươn tay về phía tôi, ngữ khí thâm tình chậm rãi.

"Yêu đương không? Kiểu gãy xương ấy."

Tôi bật cười thành tiếng, Khương Thần quay đầu lại nhìn tôi.

Tôi vội vàng nín cười, giả vờ muốn giúp đỡ mà không biết phải xuống tay từ đâu.

Khương Thần ngồi xổm trên mặt đất, khóe môi cong cong, quay đầu, giống như đang nhịn cười.

... Chắc cậu ta không chê cười tôi đâu đúng không?

Mấy tuần sau, tôi cố gắng thể hiện trước mặt Khương Thần, mục đích muốn gây ấn tượng với cậu ta bằng sức hấp dẫn cá nhân.

Cứu vãn hình tượng đã sớm tan nát của tôi .

Tôi giả vờ vô tình hỏi anh Thành về những điều cấm kị cũng như mẫu con gái yêu thích của Khương Thần.

Những điều cấm kỵ, anh Thành chỉ nói Khương Thần có bệnh thích sạch sẽ, nhất là không thích sử dụng chung một bộ đồ ăn với người khác.

Mẫu con gái yêu thích.

Khương Thành chỉ cho tôi một vài tính từ chung chung.

Chăm chỉ, nhẹ nhàng, tốt bụng.

Vì vậy, xoay quanh ba từ này , tôi đã vạch ra một kế hoạch tấn công hoàn mỹ.

Tôi thề son sắt với Khương Thần: "Em vừa về nước, nghỉ ngơi cho khỏe đi, mọi việc cứ để chị lo."

Kết quả, chỉ sau ba ngày giả vờ chăm chỉ, buổi sáng tôi không thể dậy nổi, đồng hồ báo thức cũng không cứu nổi.

Mỗi ngày Khương Thần đầu dậy sớm, đi ra ngoài chạy thể dục, về làm xong đồ ăn sáng, tắm rửa xong, mới đến gõ cửa phòng tôi.

Có lúc, tôi nằm ỳ trên giường, dọn dẹp chậm chạp, cậu ta vẫn đứng ngay bên ngoài chờ tôi, không thúc giục cũng không khó chịu.

Có một lần Khương Thần đến gõ cửa, tôi đáp lại rồi ngủ tiếp, trọn vẹn ngủ hai mươi phút mới tỉnh.

Tôi tưởng Khương Thần đang bận bịu việc khác. Vì vậy không trang điểm, đầu bù xù như ổ gà, quâng thâm mắt đen xì, mở cửa muốn đi vệ sinh.

Kết quả lại đâm vào ngực của Khương Thần.

Mũi tôi đυ.ng phải ngực cậu ta, đau đến mức tôi suýt rơi nước mắt.

Đang buồn tiểu cũng bị dọa sợ.

Tóm lại, không biết bắt đầu từ khi nào, kể cả khi tôi dậy sớm hay dậy muộn.

Mỗi ngày vừa mở mắt, mở cửa nhìn thấy gương mặt đẹp trai đến yêu nghiệt của Khương Thần.

Cậu ta dựa vào cửa, tóc đen mềm mại rủ trên trán, sắc môi đỏ bừng.

Giống như một cây nhỏ thẳng tắp, tràn đầy cảm giác thiếu niên.

Khiến người ta...... Thèm chảy nước miếng.