- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- HE
- Rót Cạn
- Chương 44
Rót Cạn
Chương 44
Sau đó, Quý Thính bị chuyện gấp gì đó làm gián đoạn. Lần đi chơi với bạn thân của Quý Thính, khi nhìn thấy cảnh thân mật của bạn thân và bạn trai của cô ấy so sánh với tình huống của chính mình anh cũng khá lo lắng. Mấy ngày nay không mời Quý Thính đi ăn là vì muốn tối nay tìm một không khí tốt hơn bày tỏ rõ ràng ý tứ của mình, anh tin tưởng bọn họ đủ hiểu nhau.
Nhưng anh không ngờ Quý Thính lại nói như vậy, có lẽ anh đã có linh cảm lúc Quý Thính vô tình tránh né anh trong nhà hàng Thái Lan, anh không phải hoàn toàn không cảm nhận được. Mặc dù điều đó không làm tổn thương đến lòng tự trọng nhưng anh cũng khá hoảng, vì luôn hy vọng mình có thể tự nhiên đến gần Quý Thính.
“Thật sự xin lỗi.” Quý Thính nhẹ giọng nói.
Lục Hải hoàn hồn, nhìn cô.
Quý Thính có đôi mắt xinh đẹp, vẻ mặt dịu dàng mơ hồ lộ vẻ áy náy.
Lục Hải lắc đầu nói: “Em không cần phải xin lỗi. Dù kết quả buổi xem mắt có thế nào đi chăng nữa thì đó cũng là chuyện bình thường.”
Quý Thính giống như sương mù và gió đến cùng anh vẫn không thể nắm bắt được.
Quý Thính im lặng vài giây, “Tôi không muốn nói là anh rất tốt điều đó giống như đưa ra một tấm danh thϊếp người tốt, nhưng anh là một người đàn ông rất tốt, tất cả những chuyện sau chỉ là vấn đề cá nhân của tôi mà thôi.”
“Tôi hiểu.”
Lục Hải gật đầu.
Trên đường trở về hai người đều khá im lặng, Lục Hải và Quý Thính không thành công nên bố mẹ anh nhất định sẽ lại sắp xếp cho anh. Tất nhiên Quý Thính nhất định sẽ được Khâu Đan sắp xếp, nhưng Khâu Đan thì có chút cầu kỳ nên phải suy nghĩ kỹ để Quý Thính không phải đi xem mắt gấp, nhưng với Lục Hải thì không nhất thiết phải như vậy có thể là ngày mai đã có.
Về đến nhà.
Quý Thính ngả người trên sô pha cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút, cũng có chút u sầu, không phải đáng tiếc mà là xấu hổ. Cũng cùng cảnh ngộ là Vu Hy, cô ấy gửi tin nhắn cho Quý Thính, nói rằng Chu Chiếm đã trở về Nam An.
[Bất đắc dĩ phải chia tay.]
Quý Thính cầm điện thoại trả lời: [Khi nào rảnh thì bảo anh ấy đến gặp cậu.]
Vu Hy: [Vậy thì anh ấy nhất định phải đến gặp tớ, sau này tớ không có ngày nghỉ nào nữa.]
Quý Thính: [Ừ.]
Vu Hy: [Nhân tiện, Mộng Gia ở bên kia vẫn chưa theo đuổi được Đàm Vũ Trình sao?]
Quý Thính: [Tớ không biết.]
Vu Hy: [Cậu ấy đang gào khóc trong vòng bạn bè, đi xem đi.]
Quý Thính thoát ra ngoài, lên vòng bạn bè thì thấy một bài đăng của Mộng Gia, cô ta đang đứng cạnh một chiếc ô tô nhãn hiệu Hồng Kông và nhìn vào vị trí bên ngoài tiểu khu của Đàm Vũ Trình.
Cô ta nói: Không quan tâm đã xa bao lâu, chỉ ở chỗ đã từng có được.
Long Không ở phần bình luận trả lời: Hai ngày này cậu tạm dừng đi, cậu ta đang bận đến điên rồi.
Mộng Gia: Thật sao? Chẳng trách cậu ta không trả lời tin nhắn điện thoại của tôi.
Long Không trả lời cô: Vậy cậu phải ngoan.
Mộng Gia: Được.
Vu Hy gửi tin nhắn: [Trước đây tớ ủng hộ Mộng Gia, nhưng bây giờ cảm thấy tại sao Mộng Gia phải điên cuồng theo đuổi một người đàn ông hoang dã như vậy, còn khiến bản thân trở nên hèn mọn.]
Quý Thính: [Cậu đã đặt cược thành công vào cậu ấy.]
Vu Hy: [Tớ cảm thấy mình sắp thua rồi. Đàm Vũ Trình không dễ theo đuổi như vậy, nếu cậu ta không có ý tứ thì dù có cố gắng thế nào cũng vô ích.]
Vu Hy: [Còn cậu thì sao, cậu cược cái gì?]
Quý Thính: [Tớ không tham gia.]
Vu Hy: [Ồ.]
Vu Hy thở dài sau đó nói sẽ gọi điện cho bạn trai, Quý Thính bấm vào ảnh đại diện của Đàm Vũ Trình, bấm vào vòng bạn bè của anh trống trơn không có bài đăng nào, có lẽ anh không công khai trên vòng bạn bè.
Chiều hôm qua khi rời đi trông anh rất buồn ngủ, đóng cửa lại mà cổ áo sơ mi còn chưa cài cúc, chắc hôm nay vẫn còn ngủ bù.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- HE
- Rót Cạn
- Chương 44