Chương 9
“Nè nè, buông thả quá không có tốt cho thân thể đâu, về già rất dễ bị viêm tuyến tiền liệt đó, mà không cẩn thật có khi còn phải bỏ tinh hoàn — Đúng rồi! Sẽ phải cắt bỏ đó! Giống ông già lần trước không dùng được nữa chỉ có thể bỏ đi đó! Cậu, cậu không muốn cũng giống thế đi? A? A! Đừng — Là tôi không tốt!”
Âu Dương Thành sống chết đẩy tên đang áp trên người mình ra, muốn dùng vài “lời khuyên” chân thành cầu hắn bỏ đi ý định cưỡиɠ ɠiαи. Được rồi!
Có lẽ giữa hai tên đực rựa với nhau dùng từ cưỡиɠ ɠiαи không được đúng lắm, cơ mà ai nói con trai không thể cưỡиɠ ɠiαи con trai chứ? Vả lại khi hắn mắng Âu Dương Thần là “tội phạm cưỡиɠ ɠiαи”, đối phương liền ra sức vỗ về “cậu em” của hắn!
“Đã hưng phấn đến thế này rồi –” Âu Dương Thần cười xấu xa, còn khiến hắn có cảm giác tên kia đang chê cười mình.
Âu Dương Thành tức đến phát khóc, đây chính là chỗ khác nhau giữa đàn ông và đàn bà, mặc kệ có phải tự nguyện hay không, đàn ông chỉ cần có cảm giác thì chỗ đó nhất định sẽ đứng lên, giống như có người mắng lũ đàn bà “bụng to mà còn làm bộ xử nữ”, vậy hắn hiện tại còn không phải “thằng nhỏ ngẩng cao còn giả vờ lãnh cảm” sao?
“Con mẹ nó, không phải cậu sờ loạn thì nó có thể hưng phấn được chắc?” Hắn thét vào mặt Âu Dương Thần.
“Có thể!” Âu Dương Thần ngừng tay, mỉm cười nâng nửa người lên một chút cho Âu Dương Thành xem, “Cậu không sờ của tôi, cơ mà nó cũng thế đây này?”
“Cậu –” Con mẹ nó! Bị tên đàn ông vừa hạ lưu vừa vô sỉ đả bại, Âu Dương Thành quăng ý nghĩ muốn dùng ngôn ngữ cảm hóa đối phương, bởi giống đực một khi đã hưng phấn thì có Thượng Đế xuống cũng chẳng để làm gì! Nhưng hắn cũng không có ý định dùng vũ lực giải quyết tình trạng trước mắt, vì nó từng được hắn biến thành hành động, nhưng quá trình và kết quả của nó thì phải nói là thảm thương vô cùng!
Quá trình kinh tâm động phách đến cỡ nào, hắn không nhớ và cũng không muốn nhớ, chỉ cần nhìn kết quả cũng đủ biết rồi. Hiện tại, hắn vẫn đang bị Âu Dương Thần đè trên mặt đất, nguyên bản trên người còn có áo sơ mi, giờ ngay cả áo cũng chẳng còn, bị Âu Dương Thần xé thành trần như nhộng, không! Nói như vậy có chút oan uổng cho Âu Dương Thần, tên kia vẫn để lại một ống tay phải cho hắn, Âu Dương Thành tự an ủi mình, ít nhất so với Âu Dương Thần thật sự trần như nhộng vẫn tốt hơn — PHẮC! Hắn ước gì bây giờ Âu Dương Thần mặc như người Eskimo!
“Lần trước tại tôi không chú ý mới bị cậu lợi dụng cho ăn hai đấm, lần này không có chuyện tốt đẹp như thế đâu!” Âu Dương Thần cười tà nhìn Âu Dương Thành đang thở hồng hộc, cúi xuống hôn má hắn, rồi tới cổ –
“Chờ chút! Cậu bình tĩnh đã!” Âu Dương Thành vẫn thở dốc nhưng đã không còn giống với lúc trước, nếu vừa rồi là do tức giận, thì bây giờ đã thành bị du͙© vọиɠ đang dần dần dâng lên hun đúc.
“Chúng ta trước đều bình tĩnh một chút!”
Âu Dương Thần ngẩng đầu nhìn hắn, như đang chờ hắn nói tiếp.
“Ổi th — Khụ! Âu Dương Thần, cậu — cậu không phải muốn làm thật đấy chứ?” Âu Dương Thành cố gắng không nghĩ tới tình trạng hiện tại của hai người bọn họ.
Câu hỏi của hắn khiến cho Âu Dương Thần nhếch lông mày, “Cậu thấy sao?” Nói xong dùng thân dưới thúc nhẹ vào giữa hai chân Âu Dương Thành, khiến cho da đầu người kia tê rần, cái loại cảm giác — cảm giác giống như bị phanh ngực mổ bụng này!
“Nhưng vì sao cứ phải là tôi? Cậu không thấy hai người chúng ta chạy ra ngoài đánh nhau một trận còn — bình thường hơn bây giờ sao?”
“Chúng ta làm tiếp thì không phải cũng sẽ được đánh nhau sao?”
“A?” Gì?
Âu Dương Thần thừa dịp hắn đang ngẩn người, cúi đầu xuống hôn lấy đôi môi đang khẽ mở, đầu lưỡi luồn vào khoang miệng “càn quét” một vòng.
“Ư! ưm — Ư ~~” Ban đầu phản kháng một chút, chỉ sau vài giây, Âu Dương Thành đã đang hưởng thụ, vì kĩ thuật hôn của tên chết tiệt này quá giỏi!
“Chúng ta nhanh nhanh chơi đánh nhau với thủy quái nha!” Hôn xong, nhân lúc người dưới thân còn đang mơ màng mà tách chân hắn ra, đưa tay đến nơi cấm địa bắt đầu vuốt ve, chuẩn bị mở rộng không gian.
Âu Dương Thành rêи ɾỉ, đầu hàng! Đối với việc “đánh nhau” với nhân phẩm của tên Âu Dương Thần này, hoàn toàn đầu hàng.
“Đừng động! Bỏ tay ra! Giờ không phải lúc làm mấy thứ này! Có nghe không hả!” Âu Dương Thành tức giận mắng, nâng chân lên muốn đạp thẳng vào mặt Âu Dương Thần, ngờ đâu còn chưa đá đến đã bị đối phương túm được cổ chân, một giây sau chân càng được mở rộng hơn.
“Đệch! Buông!”
“Người cậu dẻo lắm đó, đúng là khiến người ta mong đợi mà!” Âu Dương Thần giống như vô cùng vừa lòng với đường cong gấp khúc củ a cặp chân dài.
“Cậu cũng dẻo không kém đâu, khẳng định là có thể tự cúi người mà ngậm đến cái đó đó, nên tự mình làm đi!” Âu Dương Thành chửi ầm lên, người hắn dẻo không phải dùng để làm trò này.
Âu Dương Thần nhíu mày, sắc mặt lạnh xuống, hỏi: “Có tin tôi cứ thế này ném cậu xuống lầu không?”
Ha! Cầu còn không được! Bất quá — “Có thể đưa quần cho tôi trước không?”
Âu Dương Thần ngửa đầu bật cười hai tiếng, thật đúng là hết cách với tên này, sau đó lại nhìn Âu Dương Thành, “Sao giờ bỗng nhiên biệt nữu thế? Đêm qua cậu rất nhiệt tình mà?”
Cậu có nói đêm qua tôi thoát y nhảy ngoài hành lang tôi cũng chả nhớ! Âu Dương Thành ảo nảo cào tóc, “Cậu nói hôm qua tôi uống rượu! Tôi căn bản hoàn toàn không biết mình làm gì!”
“Vậy giờ tỉnh không phải có thể làm chứ?”
“Đệch! Sao tôi phải làm với cậu?”
“Cậu hẳn không phải là người để ý mấy loại chuyện này đến vậy đi, ý của tôi là –” dựa theo tuổi tác của Âu Dương Thành cùng với hoàn cảnh làm việc, đối với loại chuyện này hẳn rất phóng khoáng.
Âu Dương Thành liếc hắn một cái, chân chính lửa giận phừng phừng cộng thêm — ngượng đến đỏ mặt!
“Tôi đúng là không phải ‘trinh tiết liệt nữ’ gì gì đó, nhưng cũng không phải loại ăn mặn ai ai cũng quơ được! Phóng túng còn chia rất nhiều loại đó!”
Đáp án này khiến cho Âu Dương Thần rất hài lòng, hỏi: ” Vậy — cậu thấy tôi thế nào? Cùng tôi làm, cậu không thích?” Khi nói đồng thời bày ra vẻ mặt mà tự hắn cũng biết là gợϊ ȶìиᏂ nhất, đàn ông trước du͙© vọиɠ luôn tiết ra thứ hormone này.
Âu Dương Thành khóe miệng cứng ngắc run rẩy, “Tôi không có hứng thú với nam.”
“Không quan hệ!” Âu Dương Thần nói đơn giản đến bất ngờ, cười tủm tỉm nhìn hắn, “Giờ tôi đóng vai nam, cậu không cần phải làm gì với nam nha!”
Âu Dương Thành chớp chớp mắt vài cái mới tiêu hóa hết được câu nói rối rắm này, “Thối tha! Cậu còn tiện thể ra vẻ thông minh nữa! Rõ ràng giờ cậu định làm gì với tôi đi!” Vung nắm tay làm một trận loạn đả vào ngực người kia.
Làm nũng nha! Âu Dương Thần không nhúc nhích tùy ý cho hắn phát tiết. Hắn muốn coi từng đấm của người ta thành làm nũng cũng đành chịu thôi ~
“Sao đàn ông thì lại không được?” Hắn hỏi.
“Không phải cái vấn đề đó!” Âu Dương Thành khổ sở nhắm mắt lại, sau đó nhìn Âu Dương Thần nghiến răng nghiến lợi nói, “Hiện tại đang là vấn đề giữa tôi với cậu!! Quan hệ của chúng ta trước kia — cậu không thấy là làm chuyện này rất kì quái sao?”
“Có gì kì quái? Chúng ta trước kia cũng không tệ mà?” Âu Dương Thần vẻ mặt vô tội.
Âu Dương Thành thật sự không biết nói gì cho phải, “Cậu đang giả bộ với tôi hả? Chỉ cần có thể cắm vào thì ai cũng được? A~~~! Buông, buông tay! Nát bây giờ!” Hắn mau khóc, nam nhân nào bị người ta cầm lấy chỗ yếu hại cũng sẽ sợ đi?
“Cậu nên thấy may mắn vì tôi còn chưa thật sự có xúc độngmuốn bóp nát nó đấy!” Âu Dương Thần cười, lộ ra hàm răng trắng lòe lòe phát sáng, một tay bắt đầu khuấy động du͙© vọиɠ của Âu Dương Thành, du͙© vọиɠ thoáng chìm xuống giờ lại bắt đầu rục rịch thức tỉnh.
“Cậu –” Nhìn chiếc răng nanh chói mắt của Âu Dương Thần, Âu Dương Thành trong lòng nghĩ tên này không phải đang muốn báo thù hôm qua hắn suýt nữa cắn đứt cái đó đấy chứ! Mà lúc này Âu Dương Thần lại cười đen tối, u oa!
“Hôm qua tôi cũng chưa cắn đứt của cậu mà, cậu không thể –” câu kế tiếp hắn nói không ra.
Âu Dương Thần có chút sửng sốt, rồi “phốc” một tiếng bật cười, nhìn Âu Dương Thành đang ngơ ngác, hắn nói: “Cậu thật sự rất đáng yêu!”
“A?”
“Cậu thật sự quá đáng yêu! Tôi càng ngày càng thấy –” bắt đầu gần như âu yếm mà chăm sóc du͙© vọиɠ của Âu Dương Thành, Âu Dương Thần nhìn khuôn mặt hắn dần dần nổi lên một tầng sắc dục.
“A ~ Ư! Ưm — Nhẹ chút! A~~” Âu Dương Thành nhắm mắt lại, bắt lấy hai cánh tay Âu Dương Thần, gần như phải hằn lại dấu tay.
“Ha~ Đêm qua cậu thiếu chút nữa cắt đứt mất cái đó của tôi, cậu thấy tôi nên báo thù như thế nào mới tốt đây?” Âu Dương Thần mang theo ý cười hỏi, tay dùng sức kéo nhẹ, vừa lòng nghe tiếng thở dốc.
“Ai, ai bảo cậu dụ tôi ngậm cái đó chứ?” Đáng đời! Âu Dương Thành giận điên người, sao cái gì cũng đều như tại hắn sai!
“Cậu tự nguyện mà!” Nhún nhún vai, “Còn vô cùng hưng phấn nhìn chỗ đó của tôi, giống như muốn ăn tươi nuốt sống nó, tôi chỉ thỏa mãn du͙© vọиɠ của cậu thôi!”
Gạt người gạt người gạt người! Hắn chắc chắn sẽ không làm như thế! Nghĩ là nghĩ, Âu Dương Thành vẫn theo bản năng cúi đầu, nhìn thấy vật đêm qua mình ngậm, oa! Lớn như vậy! Làm thế nào hắn nuốt vào được? Quá kì diệu rồi? Phắc! Hiện tại không phải lúc tự khâm phục mình!
Nhìn mặt hắn vừa sợ lại vừa đỏ, Âu Dương Thần im lặng cười cười, thoáng lui về phía sau một chút, khiến du͙© vọиɠ cứng rắn của hai người chạm vào nhau, đôi bên cùng chịu không được mà bật thốt rêи ɾỉ!
“Ư ~!” Âu Dương Thành chỉ cảm thấy phân thân của mình nóng lên, rồi sau đó toàn thân đều run rẩy, ngay cả da đầu cũng tê rần! Một luồng nhiệt từ tứ chi truyền ra toàn thân, cuối cùng đến nơi duy nhất có thể phát tiết kia đi ra ngoài. Cả người mềm nhũn, đầu óc trống rỗng, nhìn thứ trắng trắng trên bụng mình, Âu Dương Thành sửng sốt như bị sét đánh!
Hắn cứ như vậy bắn! Bị tay đàn ông vuốt vài cái, rồi bị cái thứ đồng dạng gì đó huých cho vài cái — liền bắn!
“Ồ! Thật nhanh nha!” Từ đỉnh đầu truyền đến tiếng cười của Âu Dương Thần, “Không đợi tôi liền tự mình ra!”
Đây là lần mất mặt nhất của Âu Dương Thành từ trước đến nay! Không! Phải nói là từ lúc gặp ổi thối Âu Dương Thần này, mặt mũi hắn đều như giấy vệ sinh dùng rồi, mất sạch sẽ!
“Cậu! Cậu! Cậu — cậu làm cái gì?” Lời còn chưa nói ra được, Âu Dương Thành đã bị hành động tiếp theo của Âu Dương Thần dọa sợ tới mức da gà dựng đứng.
Âu Dương Thần một tay kéo chân hắn, tay kia đưa phân thân trượt qua vùng bụng dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn, đây, đây — đây là bị khung cảnh tìиɧ ɖu͙© kí©h thí©ɧ đến mặt đỏ tai hồng mà!
“Cậu cậu cậu cậu cậu làm cái gì đấy?” Đây là thể loại sở thích biếи ŧɦái gì vậy? Đột nhiên nhớ ra điều gì đó, mặt mũi Âu Dương Thành trắng bệch, không thể nào — hắn không phải là –
“Đã ra vậy rồi, không nên lãng phí!” Âu Dương Thần cúi người hôn hắn, thừa lúc hắn còn chưa kịp phản ứng, tách hai chân, hạ thân dùng sức đẩy một cái.
Gϊếŧ, gϊếŧ — gϊếŧ người ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!
“A~~! Ư ư! A a! Aa~~~!” Cảm giác tựa như có thứ gì đó vỡ nát, Âu Dương Thành thực sự muốn hét to một tiếng, bởi hắn không dám thừa nhận mông hắn có lẽ đã nứt mất rồi! Nhưng miệng lại bị chặn, hắn ngoại trừ kêu ư ư, ra sức cào vào lưng Âu Dương Thần ra thì hoàn toàn không làm được gì khác.
Vật kia vào rồi! Âu Dương Thành lại khâm phục chính mình, nơi nhỏ như vậy mà cũng có thể cắm vào! Nói thật, không phải quá đau. Nhưng, cảm giác thực ghê tởm! Cổ họng giống như muốn ói, hậu đình bị tách ra, cảm nhận được cảm giác chưa từng có. Đầu choáng váng, mắt hoa lên, chân tay vô lực — có phải sắp chết rồi không?
“Thật giỏi! Không bị chảy máu — thả lỏng thêm chút nữa nào!”
Âu Dương Thành mở mắt, phát hiện không biết từ khi nào Âu Dương Thần đã buông hắn ra, hiện tại đang nhìn hạ thân của hắn, nơi hai người vừa giao hợp.
“Vọt” một tiếng, cả khuôn mặt hắn đỏ bừng!
“Cậu, con mẹ nó! A~~!” Động! Cái đó bắt đầu động!
“Giữ lấy sức mà kêu đi! Tôi sẽ làm cho cậu cực kì sung sướиɠ!” Âu Dương Thần chậm rãi mà hữu lực bắt đầu chuyển động trước sau.
“Tôi — Ư! A a!” Nói cũng không nói được hoàn chỉnh. Cảm giác như có một ngọn lửa hừng hực đang tiến vào thân thể.
Âu Dương Thần ôn nhu vuốt ve đùi hắn, khích lệ, “Nếu không thể tránh được thì hãy ra sức mà hưởng thụ, giao cơ thể cậu cho tôi nào! Ngoan!” Thanh âm nghe tựa như thôi miên trấn an cơ thể đang căng chặt của Âu Dương Thành. Vì cảm giác sung sướиɠ khi tìиɧ ɖu͙© hòa vào thân thể, Âu Dương Thần nhắm mắt, điểu chỉnh hơi thở hào hển của mình!
Chặt quá! Thực sảng khoái! Ướt thêm chút nữa thì tốt rồi!
“Ngoan! Thả lỏng! Đừng kẹp chặt quá!”
Âu Dương Thành mặt đỏ đến độ sắp xuất huyết, bất quá thân thể vẫn tự làm theo lời Âu Dương Thần. Là đàn ông, phương diện này không cần phải dạy!
Nhận được sự phối hợp, Âu Dương Thần bắt đầu chuyển động, chuẩn bị làm cho hai người đều cảm nhận được du͙© vọиɠ cực khoái.
Âu Dương Thành cảm giác mình như đang từng chút từng chút một bị đẩy lên, làn da bị tấm thảm dưới thân cọ đến ửng đỏ, phía sau một mảnh ướt đẫm, nhưng cũng khiến cho đau đớn và kɧoáı ©ảʍ luân phiên chiếm lĩnh đầu óc, tiếng thở dốc bên tai khó có thể phân rõ, tiếng chất lỏng ma xát, quyện lẫn vào nhau, trái tim cũng bắt đầu run rẩy.
Còn tiếp tục thế này nữa — thật sự sẽ chết người!
“Cậu — chậm một chút! Tôi muốn –” loại câu như muốn được lấp đầy nơi sâu thẳm nhất, đánh chết hắn cũng không nói nên lời!
“Ôm lấy tôi!” Âu Dương Thần bá đạo ra lệnh, không ngừng phả hơi thở dốc lên mặt Âu Dương Thành.
Âu Dương Thành vươn tay vòng qua vai hắn, nghĩ nghĩ, hung hăng cắn vào cổ Âu Dương Thần. Đổi lấy một tiếng kêu đau đớn của đối phương, sau đó là một màn xỏ xuyên càng thêm kịch liệt!
“A! Ư — A~ a~ a~ a~ ư ~~ cậu, con mẹ nó, chậm một chút xem nào! Ổi thối!” Âu Dương Thành hé miệng, truyền ra những tiếng thở dốc càng thêm mê người.
“Ha ha!” Cười hai tiếng, Âu Dương Thần dùng sức thúc tới, Âu Dương Thành vội vàng ôm chặt lấy hắn, “Cậu biết không?” Hắn hỏi, “Mỗi lần cậu gọi tôi là ổi thối, tôi đều đặc biệt hưng phấn đó!”
Tôi không phải chửi chỗ đấy! Âu Dương Thành rêи ɾỉ, mắng: “Tôi rủa ổi thối đó của cậu nổ luôn đi!”
Lời nguyền rủa đối với đàn ông độc ác nhất trong lịch sử! Khiến cho Âu Dương Thần bật cười lớn, và kế tiếp càng nhiều ooxx!
“Âu Dương, Âu Dương Thần~ Không được! Thật sự không được~~~~” không biết qua bao lâu, thẳng đến khi Âu Dương Thành cảm giác tứ chi hắn đều sắp rời ra, rốt cuộc cũng bắt đầu xin tha! Cơ hồ từ lúc bắt đầu làm đến bây giờ vẫn cứ miệt mài không ngừng, hơn nữa vận động kịch liệt như vậy, vừa rồi có bao nhiêu hắn đều đã “cống hiến” hết, hiện tại cái gì hắn cũng không thể bắn thêm nổi nữa! Hắn sắp lên cơn sốc đến nơi rồi! Hay ho thay tên ở trên hắn vẫn đang vô cùng “dũng mãnh”! Như cái máy không cần ngưng nghỉ!
“Âu Dương Thần~ ư~ Âu Dương ~~” thanh âm đã hòa lẫn tiếng nức nở! Nhưng lại không biết như vậy đối với đàn ông đang hoan ái mà nói là lời “cổ vũ” hiệu quả nhất!
“Yên tâm! Tôi sẽ làm cậu thật sung sướиɠ! Ngoan! Vòng chặt lấy eo tôi!”
Vòng cái rắm! Chân đều sắp đứt cả rồi!
Ngay lúc “gian tình” của hai người đang đến hồi gay cấn, thì đột nhiên ngoài phòng vang lên tiếng gõ cửa, không nặng cũng không nhẹ, dường như có chút do dự.
Âu Dương Thành có chút sửng sốt, còn Âu Dương Thần vẫn đang tiếp tục xỏ xuyên.
“Có người đến! Cậu mau ra!” Âu Dương Thành gần như muốn nhảy dựng lên cảm tạ vị này đến cứu người!
“Đừng để ý!” Âu Dương Thần cúi đầu hôn lên vòm ngực đẫm mồ hôi của hắn, liếʍ mυ"ŧ hai hạt trái cây đã bị cắn đến sưng đỏ.
“Ưm! Không được — a!”
Ngoài cửa, truyền tới một giọng nói rụt rè –
“Âu Dương, này — người đẹp mặc dù tốt, nhưng cậu cũng phải nhẹ nhàng chút chứ! Cưỡng bức đâu phải tác phong của cậu, giọng người ta đặc cả rồi! Chắc cũng đến rồi! Không nghĩ tới cậu mạnh như vậy đó!” Tiếng Phương Ẩn từ khe cửa truyền tới, khiến cho hai người cùng ngây người.
Sau đó Âu Dương Thần rất không nể mặt nở nụ cười.
Âu Dương Thành tức đến cả người phát run, đây — đây rốt cuộc con mẹ nó là ai cưỡng ai chứ?
“Âu Dương? Âu Dương cậu xong rồi à?”
Năm giây sau –
“Cậu cút ngay cho tôi~~~~~~~~~~~~~~!”
Người ngoài cửa lắc đầu. Xem ra còn tiếc chưa chịu ra nha!