Chương 3: Cuộc hẹn tồi tệ

Hai người đi quanh công viên. Tử Long có thể rất rôm rả với đám con gái nhưng lại chưa từng tìm hiểu tuýp người như Kiếm Bình.

Cậu ta thường nhìn Kiếm Bình khi nhỏ mang tài liệu đến lớp hắn. Lúc đó có lẽ Kiếm Bình cũng chẳng hề để ý là có người đang nhìn mình từ xa...

Trông nhỏ có vẻ ngoan ngoãn và thông thái nên hắn chỉ muốn hẹn hò một lần xem sao. Thực hư chuyện này thế nào thì chẳng ai biết được.

-Sao chúng ta không bơi thuyền nhỉ?_Kiếm Bình chỉ ra phía bờ hồ.

Nhỏ đã từng nghĩ qua khung cảnh chỉ có 2 người bơi thuyền và ngắm hoàng hôn. Tất nhiên giờ mới là buổi sáng nhưng nó cũng sẽ không làm giảm mất sự lãng mạn. Và biết đâu nó sẽ làm cả 2 bớt gượng gạo đi.

Cả 2 đi thuê chiếc thuyền nhỏ và bắt đầu trèo.

-Anh hẹn hò bao nhiêu lần rồi

-Chưa bao giờ!

-Hả??? Anh đùa à.( sốc)

-Anh biết mọi người nghĩ anh đào hoa nhưng trên thực tế thì đó chỉ là lời 1 phía thôi ( cười)

-Em cũng chưa bao giờ.

Tử Long khua mái chèo chầm chậm. Hắn đang phân vân...:

-Khi em đứng dưới trời mưa, những lời đó là thật lòng sao?

Thật lòng ư? Kiếm Bình! Nhỏ chưa bao giờ biết yêu là gì, việc tỏ tình hay thích ai đó chỉ là hành động theo xu hướng mà thôi. Nhỏ chỉ muốn có bạn trai lí tưởng và hẹn hò lãng mạn. Nhưng ưu điểm của Kiếm Bình là cực kì thẳng thắn ( đôi lúc rất bốc đồng).

-Không! Em chỉ muốn nói thử xem sao thôi.

-Ha ha ha!

-Sao vậy?

-Em thẳng thắn làm anh hơi buồn thôi.

-Buồn mà còn cười. Dây thần kinh nào của anh có vấn đề vậy!

-Này kính cận, anh cũng ko thích em đâu.

Anh chỉ muốn thử quen một người kì lạ xem sao thôi.

-Kì lạ ư!!! Chỉ vậy thôi hả ( thở dài)

-Sao thế?

-Mấy ngày em suy nghĩ sao anh lại làm như vậy. Cuối cùng lí do chỉ bấy nhiêu ư!

-Em luôn suy nghĩ mọi việc như vậy sao. Cuộc sống chỉ đơn giản là sống thôi!

-Hừ, anh là một người thiếu nguyên tắc và kỉ luật! Vậy cuộc hẹn kết thúc ở đây!

-Hì hì!

-Cười cái gì nữa, về thôi_Kiếm Bình nâng gọng kính và khua khoắng mặt nước. Có vẻ nhỏ hơi bực bội vì lí do củ chuối đó.

Nhỏ luôn sống trong thế giới của nguyên tắc và kỉ cương nên những hành động bừa bãi và thiếu suy nghĩ của người khác làm nhỏ đau đầu.

Trong khi đó anh chàng "ngây thơ luôn tỏ ra cool" lại rất vui vẻ như chẳng có chuyện gì.

Họ không hề để ý là vì thời tiết ngày một xấu mà chẳng còn ai bơi trên hồ nữa. Và câu chuyện làm họ không hề để ý là họ đã bơi đến giữa hồ từ lúc nào.

ẦM....Ầm..

Xẹt...xẹt....

-Trời sắp mưa rồi. Chèo mau lên đi_KB vừa giục vừa đập mái chèo.

-Bình tĩnh đi, chúng ta cần chèo theo nhịp.

Thế nhưng mặc cho lời Tử Long, nhỏ cuống quýt chèo làm cho chiếc thuyền chỉ đứng yên một chỗ.

Nhỏ có thể xử lí tình huống trong lí thuyết rất thuần thục nhưng nếu lâm vào thực tế thì một người như Tử Long lại trở thành kẻ thông minh nhất.

Hắn cố giữ thăng bằng. Tiếng sấm mỗi lúc dồn dập, Kiếm Bình càng lúc càng luống cuống đến rơi luôn mái chèo.

Tử Long vội quay người lại, hai tay ôm lấy khuôn mặt nhỏ:

-Bình tĩnh lại đi! Em đang làm rối lên đấy!

Ánh mắt cương nghị và ấm áp đó hoàn toàn chế ngự trái tim Kiếm Bình...

Rào....rào....rào.....Mưa rơi xuống xối xả hòa trong nhịp tim nhanh và những hơi thở gấp.

Kiếm Bình mếu máo nhìn trời mưa. Đây đúng là cuộc hẹn tồi tệ. Quần áo nhỏ ướt nhẹp và mờ cả 2 mắt kính.

Tử Long bắt nhỏ ngồi yên còn mình hắn chèo thuyền vào bờ. Cuối cùng thuyền cũng cập bến. Cả 2 bò lên bờ và ngồi dưới một tán cây lớn.

Kiếm Bình thở dài nhìn những hạt mưa rơi xuống. Con Tử Long lại có vẻ rất vui, đúng là đồ trẻ con thích tắm mưa.

Kiếm Bình đứng dậy:

-Chúng ta về và thay quần áo thôi. Nếu không sẽ bị cảm lạnh mất.

Kiếm Bình nói và nhìn sang bên thì Tử Long đã biến mất và đang nhảy nhót trên đường. Mọi người đi qua và nhìn anh ta một cách kì lạ. Tử Long vẫy Kiếm Bình:

-Qua đây đi!

Nhỏ lắc đầu kiên quyết nhưng đã bị túm cổ tay lôi ra và lắc lư. Ôi! Đây là điều mất mặt nhất mà nhỏ từng làm. Mọi người sẽ nghĩ họ bị điên.

-Sao chúng ta không thử hẹn hò như 1 đôi yêu nhau nhỉ?

-Cái gì kia ( khờ khờ_anh đùa chắc)

-Tìm hiểu một người kì lạ như em làm anh thấy tò mò.

-Vậy hả ( đồ điên)

Nhưng cứ thử nghĩ mà xem, Kiếm Bình cũng được lợi khi có cơ hội bắt anh ta làm người yêu lí tưởng của mình.

Thế là họ đồng ý làm người yêu hờ của nhau. Một người cười, một người mếu.

Đây là cuộc hẹn điên rồ với KB nhưng lại là một cuộc hẹn lãng mạn với Tử Long. Hai người sẽ tiếp tục suy nghĩ trái ngược nhau đến khi nào???