Ngày hôm nay kế hoạch của tôi sẽ bắt đầu. Mọi thứ lúc này vẫn hết sức bình thường. Mưa tầm tã khiến mọi thứ có vẻ kém sôi động đi. Nhiều học sinh đứng ngắm mưa và một số lấy đây là thời điểm thích hợp cho những nụ hôn hành lang.
Tôi đưa mắt nhìn sang dãy nhà đối diện. Họ cũng đứng đó và giường như đang nhìn thẳng vào tôi.
Tất nhiên là anh ta không nhìn tôi nhưng cái ánh mắt đó...thật kì lạ khi tôi cảm giác như anh ta chỉ nhìn mình. Một ánh mắt thật đẹp.
Tiểu Thanh:
-Mày làm gì mà như mất hồn thế?
Tôi:
-Hình như anh ta đang nhìn tao!
-Anh ấy chẳng phải đang nhìn tao sao!( hahaha cười sặc sụa)
-Đưa tao ô!_Tôi nghiêm túc nhìn nhỏ_Tao sẽ qua đó và tỏ tình.
-Hả?
Tiểu Thanh vội chấn tĩnh:
-Đùa à!
-Tao đã chuẩn bị một bài thuyết trình hôm qua rồi. Tao sẵn sàng rồi. Sẽ thật lãng mạn.
-Điên thì có. Tỉnh đi. Mày muốn bị bọn nó cười nhạo sao. Tụi mình là những đứa tri thức chứ có phải loại não phẳng chỉ được cái mã đâu. Mày định hành động giống mấy con ngốc đó hả. Dù thích mấy cũng kiềm chế lại đi.
-Đưa tao ô đi. Nghĩ đã kĩ lắm lắm rồi!
Tôi lấy ô và bước xuống. Một ngày trời mưa như thế này, tôi sẽ nói thật to trong tiếng mưa rơi rào rào, anh ta có nghe được hay ko nhỉ? Dù thế nào tôi cũng sẽ dũng cảm nói ra vì hôm nay trời mưa thật to. Và mong rằng anh ta ko nghe thấy!
Tiểu Thanh lo lắng nhìn theo tôi. Nhỏ là một đứa cẩn thận và rất nguyên tắc. Làm gì cũng suy nghĩ cẩn thận chứ ko bốc đồng như tôi.
Tôi đứng dưới sân, anh ta đứng trên hành lang. Chỉ lúc đó thôi tôi đã thấy anh ta gần..rất gần tôi. Thật sự là một ánh mắt hút hồn. Anh ta nhìn tôi và im lặng. Miệng không cười mà như có cười, ánh mắt làm tôi cảm giác mình là người duy nhất trong lòng anh ta, là cô gái xinh đẹp nhất trong mắt anh ta...Có phải đó là ánh mắt khiến bao nhiêu người đã ngã gục.
Và tôi bắt đầu bài diễn thuyết tình yêu dưới cơn mưa đó.
-%&*%*^%%
Đầu tiên thì đám bạn hắn gần đó cũng mắt tròn mắt dẹt không hiểu gì cả. Nhưng rồi chúng cũng chẳng quan tâm, chắc tại ngôn từ khó hiểu hoặc do tiếng mưa quá to.
Nhưng hắn vẫn đứng đó im lặng và lắng nghe. Tôi tin là hắn chẳng nghe thấy gì cả vì chính tôi cũng chẳng biết mình nói cái gì nữa.
Sau một hồi kể lể và nói hết tâm sự tôi dừng lại nhìn anh ta đầy mãn nguyện.
Tôi thầm nghĩ: " Vậy là điều thứ 1 đã xong. Giờ thì về lớp thôi"
Mưa cũng ngớt. Tử Long chống 2 tay vào thành lan can. Hắn giả bộ để tay vào vành tai:
-Hết rồi à?
Tôi bất ngờ vì tôi không nghĩ hắn hiểu chuyện gì xảy ra.
Tôi gật đầu.
Tử Long:
-Được, tôi đồng ý!
Tôi hỏi lại đầy ngớ ngẩn:
-Đồng ý cái gì vậy?
Và thế là hắn cười sặc sụa. Hắn vươn người ra ghé sát vai tôi thì thầm:
-Thì lời tỏ tình đó! Nhưng chuyện này là bí mật 2 chúng ta nhé!
Hắn nháy mắt và rồi cho hai tay vào túi quần thản nhiên vào lớp học.
Đùa sao???Chuyện này tôi vẫn chưa tưởng tượng ra nhưng tôi phải chạy ngay về lớp trước khi những ánh mắt kia tiếp tục săm soi tôi.
Tiểu Thanh:
-Thế nào? Thế nào rồi?
-Tao ko biết nữa.
-Bị từ chối rồi hả. Thôi ko sao đâu. Đó là chuyện thường ngày rồi. Đúng là tên kiêu căng đáng ghét. Chắc hắn chỉ thích mấy đứa chân dài tới nách....
Những lời nhỏ nói tai phải đã lọt qua tai trái. Tôi vẫn chưa hoàn hồn. Thậm trí tôi chẳng thấy vui vẻ gì vì lời đồng ý của anh ta. Cảm giác lo sợ và bất an đang rình rập tâm trí tôi. Liệu anh ta có trêu đùa mình ko? Hay anh ta luôn đồng ý với bất kì ai tỏ tình với...
Thế nhưng tôi lại chẳng biết rằng thật ra họ cũng suy nghĩ rất nhiều về chúng tôi. Giống hệt như những gì chúng tôi thường hay nói về những anh chàng đẹp như hoa trong trường.
-Tử Long, nhỏ đó nói gì vậy?
-Chúng mày ko thể tin nổi đâu.
-Tầng lớp tri thức ấy thì có chuyện gì mà nói với mày.
-Nhỏ thích tao.
-Đùa à. Nhỏ đó không đời nào thích mày đâu.
-Mày thậm trí còn không nghe được nhỏ nói cái gì.
-Nhưng khi tao nói đồng ý thì nhỏ lại chẳng phản ứng gì cả.
-Có lẽ đó là ngôn ngữ của những người giỏi, hoặc nhỏ không thèm đáp lại lời mày!
-Có chuyện đó sao?( khuôn mặt Tử Long sát gái lại có lúc ngây ngô như vậy)
Và tôi cũng chưa tình biết họ cũng bình thường như những người khác, họ cũng ngây thơ và thần tượng những đứa đầu to mắt trố như chúng tôi. Chuyện gì sẽ xảy ra với 2 người hoàn toàn trái ngược nhau. Quan điểm, cách sống, cách nghĩ, học thức, ngoại hình đều khác biệt. Chúng tôi sẽ đến với nhau thế nào???