Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Rơi Vào Trong Tay Em

Chương 11

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tới trường học, Khương Từ đi đến khu dạy học báo danh nhập học trước, nộp xong học phí liền kéo rương hành lý chuẩn bị đi đến ký túc xá. Sinh viên năm nhất khai giảng, vườn trường có rất nhiều đàn anh đàn chị hỗ trợ đón người mới đến. Khương Từ đang kéo hành lý ở dưới ánh nắng chói chang hướng tới ký túc xá, đột nhiên có một đàn anh mặc đồng phúc khoa bào chí cầm lấy rương hành lý của cô, hỏi: “Đàn em, mấy đống? Anh giúp em đem qua.”

Hành lý của Khương Từ rất nặng, trừ bỏ quần áo dư lại một cái rương tất cả đều là sách vở, đàn anh đem rương hành lý xách lên, rõ ràng phải dùng sức một chút.

Khương Từ thật ngượng ngùng, vội vàng duỗi tay nhận lấy, nói: “Không có việc gì không có việc gì, em tự mình mang được rồi, có hơi nặng.” Đàn anh một lần nữa đem cái rương xách trở về, thoải mái mà nói: “Này tính là gì, em là một tiểu cô nương còn xách được, anh chẳng lẽ còn xách không nổi?”

Lại nhìn Khương Từ, hỏi: “Em học khoa nào?”

Khương Từ trả lời nói: “Khoa pháp luật ạ.”

“Kia hẳn là ở khu Quất Viên đi?”

Khương Từ gật đầu, nói: “Đúng vậy, khu Quất Viên.”

“Vậy để anh đưa em qua đi.” Đàn anh nhiệt tình mà giúp cô dẫn đường, nói: “Quất Viên còn rất xa, qua cầu còn phải đi một đoạn.”

Lại nói chuyện phiếm hỏi: “Em tên là gì? Em ở nơi nào?”

Khương Từ trả lời: “Em là Khương Từ, người Dung Thành ạ.”

Đàn anh cười nói: “Dung Thành không tồi a, nghe nói bên đấy bọn em có rất nhiều món ăn ngon.”

Khương Từ cười nói: “Là rất nhiều.”

“Đúng rồi, Anh là Từ Khiêm, năm hai khoa vật lý, vậy chúng ta thêm WeChat đi, em vừa đến trường học, ngày thường có cái gì không hiểu lắm đều có thể hỏi anh.”

Khương Từ mỉm cười gật đầu, cảm ơn nói: “Được, cảm ơn đàn anh.”

Trên đường đến kí túc xá, Khương Từ nhận được một cuộc điện thoại tới, cô bắt máy, còn chưa có mở miệng, tiếng Từ Từ cùng với tiếng quảng bá truyền tới, “Tiểu Từ, cậu ở đâu thế? Báo danh rồi sao?”

Khương Từ nói: “Báo xong rồi, đang chuẩn bị đi ký túc xá. Cậu ở đâu? Ở trường học sao? Tớ nghe thấy tiếng quảng bá.”

Chu Nhiễm nói: “Tớ cũng vừa báo danh xong, tớ ở khu dạy học bên này này, cậu chờ đấy, tớ lập tức lại đấy tìm cậu. Ký túc xá của cậu ở khu nào?”

“Quất Viên, toà ba.”

Lúc Khương Từ đến ký túc xá, Chu Nhiễm đã tới được một lúc, xách theo túi ở cửa đợi hơn nửa ngày.

Xa xa nhìn thấy Khương Từ cùng một đàn anh cùng nhau lại đây, cô trong mắt dâng lên ngọn lửa bát quái, cười khanh khách mà đi lên, “Cậu bò đến đây à? Tớ đều chờ cậu đã nửa ngày cậu mới lại đây.”

Khương Từ nói: “Tớ ở bên kia lại đây khá xa.”

Chu Nhiễm cười, ánh mắt chuyển qua trên người Từ Khiêm, hai mắt đánh giá anh, hỏi: “Vị này chính là……?”

Từ Khiêm cười tự giới thiệu, nói: “Anh kêu Từ Khiêm, năm hai khoa vật lý.”

“Oa, nguyên lai là đàn anh.”



Từ khiêm cười hỏi: “Đàn em xưng hô như nào?”

Chu Nhiễm nói: “Khoa mỹ thuật, Chu Nhiễm.”

Từ Khiêm cười tiếp đón, “Chào đàn em Chu.”

Chu Nhiễm cười cười, “Chào anh.”

Điện thoại Từ Khiêm bỗng nhiên vang lên, anh phải trở về báo tin, ngẩng đầu nói: “Ngại quá, chủ nhiệm khoa đột nhiên tìm anh có chút việc, anh phải đi trước một chuyến.”

Chu Nhiễm nói: “Vâng, không chậm trễ đàn anh.” Từ Khiêm do dự một chút, vẫn là nhịn không được đối Khương Từ nói: “Đàn em Khương, chúng ta thêm WeChat đi, nếu em có cái gì không rõ lắm đều có thể hỏi anh.”

Khương Từ hào phóng nói: “Được.”

Cô từ trong túi lấy ra di động, click mở WeChat, nói: “Em quét anh đi.”

“Được.”

Hai người thêm WeChat lẫn nhau, Từ Khiêm mới vô cùng cao hứng mà đi trước.

Chờ Từ Khiêm đi rồi, Chu Nhiễm hận sắt không thành thép mà lắc đầu thở dài, “Cậu cái đồ ngốc này, mới ngày đầu tiên khai giảng đã bị đàn anh lừa thêm WeChat rồi.”

Khương Từ đem điện thoại cất đi, nói: “Thêm cái WeChat thôi mà. Hành lý tớ nặng như vậy, người ta giúp tớ xách lại đây, chỉ là thêm cái WeChat, tớ không thể cự tuyệt đi.”

Chu Nhiễm nói: “Cậu không dạo diễn đàn của trường học cậu cũng không biết, đàn anh đó là đàn anh được nhiều cô gái thích nhất trong ngày khai giảng năm nay, cậu cẩn thận một chút.”

Khương Từ kéo rương hành lý đi vào trong ký túc xá, nói: “Yên tâm đi, tớ sớm không thích chuyện yêu đương, không có người đàn ông nào có thể làm tớ rung động.”

Chu Nhiễm giúp Khương Từ kéo cái rương hành lý nhẹ hơn, cười nói: “Tớ mới không tin, tớ muốn xem xem, về sau có người đàn ông nào có thể làm cậu rơi vào bể tình.”

Quay về kí túc xá sắp xếp mọi thứ, Khương Từ liền cùng Chu Nhiễm cùng nhau ra bên ngoài ăn cơm. Hai người tham gia đại hội đón tân sinh viên, nhìn thấy sân trường hai bên đã có các câu lạc bộ kết nạp người, Chu Nhiễm lôi kéo Khương Từ qua đi xem náo nhiệt, vài người trong các câu lạc bộ đều tự mình lại đây kéo người. Chu Nhiễm đối với câu lạc bộ nhạc cụ cảm thấy rất hứng thú, lôi kéo Khương Từ cùng nhau tham gia, nói: “Cậu không phải biết đàn dương cầm sao? Chúng ta vào câu lạc bộ này đi.” Người của câu lạc bộ nhạc cụ thấy hai mỹ nữ lại đây, thập phần nhiệt tình mà giới thiệu, nói: “Tới đây hai vị đàn em, câu lạc bộ có nhiều hoạt động, mỗi tuần một hoạt động nhỏ, mỗi tháng một hoạt động lớn, mỗi năm biểu diễn văn nghệ trong trường, câu lạc bộ bọn anh đều nổi bật cực kỳ, hơn nữa……”

Khương Từ tò mò, hỏi: “Có thể kiếm tiền sao?”

Người đối diện rõ ràng sửng sốt một chút, đại khái không nghĩ tới, một mỹ nữ xinh đẹp như vậy như thế nào mở miệng chính là tiền đây?

Anh xấu hổ mà ho khan một tiếng, giải thích nói: “Không phải, đàn em, là như thế này, đại học chúng ta bên trong gia nhập câu lạc bộ, chủ yếu là để làm phong phú cuộc sống đại học của chúng ta, hơn nữa quan trọng nhất chính là, còn có thể kết thêm bạn.”

Khương Từ nghe xong, nói: “Nga, vậy em không tham gia.”

“……”

Cô nói xong, liền đi đến bên cạnh xem các câu lạc bộ khác.

Chu Nhiễm cùng lại đây, buồn cười nói: “Tớ thấy cậu nha, thật là chui vào lỗ đồng tiền, tham gia câu lạc bộ còn phải xem có thể hay không kiếm tiền.”

Khương Từ nói: “Không thể kiếm tiền tớ vì cái gì muốn đi, không phải lãng phí thời gian của tớ sao?” Cô đem các câu lạc bộ hoa hoè đều nhìn một lượt, phát hiện cơ bản tất cả đều là chơi, vì thế tức khắc mất đi hứng thú.



Chu Nhiễm nhưng thật ra tâm huyết dâng trào mà bỏ thêm cái câu lạc bộ kỵ hành gì đó, điền xong tờ đăng kí liền cùng Khương Từ cùng nhau ra ngoài đi ăn cơm.

Cơm nước xong, Chu Nhiễm kéo Khương Từ bồi cô đi mua trà sữa. Khương Từ thật là trong xương cốt là người làm công, mua cốc trà sữa đều xem ở cửa có hay dán thông báo tuyển dụng hay không. Cô muốn tìm công việc gần trường học, ngày thường không lên lớp còn có thể kiếm thêm sinh hoạt phí. Bất quá nhìn một vòng cũng không có nhìn thấy việc đặc biệt vừa lòng, không phải lương quá thấp, chính là điều kiện công việc quá hà khắc. Cô hiện giờ lên đại học, vẫn là muốn hết khả năng mà lấy học tập làm trọng, cho nên tìm công việc tương đối có khuynh hướng lương theo giờ cao một chút. Bất quá không bao lâu, Khương Từ liền phát hiện B đại bằng cấp thực dùng được. Bởi vì mới vừa học năm nhất, trường học lên lớp cũng không nhiều, cô ngày thường lên lớp xong xem sách sau còn có một ít thời gian nhàn rỗi, vì thế liền ở trên mạng đăng bài tìm việc, lên chỗ tìm việc đăng thành tích thi đại học cùng thẻ học sinh B đại, tỏ vẻ chính mình có thể phụ đạo học sinh lên cao trung.

Bài đăng đăng lên không bao lâu liền có người liên hệ cô, sau một buổi dạy thử, đối phương lấy 300 tệ mỗi giờ cùng cô đăng ký 30 giờ dạy học, học phí chia làm hai lần thanh toán, trước trả một nửa, chờ chương trình học kết thúc về sau lại trả nốt một nửa kia.

Khương Từ gần đây phụ đạo cho một nữ sinh cấp ba. Có lẽ là bởi vì gia đình điều kiện rất tốt, cha mẹ từ nhỏ cưng chiều, tính tình cô bé không tốt lắm, mỗi lần làm bài làm không ra liền tức giận ném đồ đạc, cha mẹ cô bé cũng không quở trách, mỗi lần nhìn thấy con gái tức giận ném đồ, đều là rất có nhẫn nại mà dỗ, ba dỗ trong chốc lát, mẹ dỗ trong chốc lát, có đôi khi còn muốn xuống lầu ăn đồ ăn khuya, cô gái mới bằng lòng một lần nữa ngồi trở lại bàn học làm bài.

Mà Khương Từ vì nhân nhượng thời gian của cô gái, vẫn luôn là mỗi buổi tối lại đến đây dạy cô học bù. Nhưng thường thường bởi vì cô gái phát giận chậm trễ thời gian, dẫn tới cô gần đây mỗi buổi tối trở lại trường học đều đã gần rạng sáng. Buổi tối lại là như vậy, cô dạy xong hai giờ dạy học từ nhà họ ra tới, đã là buổi tối 11 giờ. Đêm tối, bầu trời còn mưa. Khương Từ không có mang dù, đôi tay đút ở trong túi áo gió, dầm mưa đi ra ngoài. Có lẽ là bởi vì đêm quá tối, mưa quá lớn, một mình đi trong đêm mưa không người, cô trong lòng bỗng nhiên cảm thấy thực cô tịch. Mỗi lần ở thành phố lớn cảm thấy cô độc, cô liền luôn muốn trở lại Dung Thành, trở lại bên cạnh bà nội. Thẩm Thính Nam đêm nay ở công ty tăng ca, lái xe về nhà đã qua 11 giờ. Anh ngày thường không trở về Thẩm trạch, thông thường đều ở lại khu Cây Hoè Gai bên này, gần công ty, lái xe mười phút liền đến. Anh lái xe, xuyên qua trời mưa to tầm tã, xa xa nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc đứng ở ven đường. Khương Từ không nghĩ tới mưa sẽ đột nhiên to như vậy, cô cả người ướt đẫm mà đứng ở ven đường bắt xe, như vậy nhìn qua muốn bao nhiêu chật vật có bấy nhiêu chật vật. Cô ở trong mưa nhìn di động, vào phần mềm đặt xe biểu hiện phía trước còn có mười người xếp hàng. Cảm xúc của cô rơi xuống đến đáy vực, đột nhiên một chiếc Rolls-Royce màu đen ngừng ở bên cạnh

cô. Cô nhìn qua, cách cơn mưa to tầm tã nhìn thấy Thẩm Thính Nam ngồi ở trong xe. Anh đại khái cũng thực phiền gặp được cô, nhíu hai mày lại nhìn cô. Trầm mặc trong chốc lát, mới hạ xuống một nửa cửa sổ xe, hướng cô, ý bảo cô lên xe. Khương Từ do dự một chút, lại cúi đầu nhìn di động, trên di động vẫn cứ biểu hiện phía trước còn có mười người xếp hàng. Cô suy nghĩ một chút, rốt cuộc vẫn là đi qua, kéo ra cửa hàng ghế phụ, ngồi lên xe. Cô cả người ướt đẫm, vừa lên xe liền thấm ướt đệm ghế. Cô thực xin lỗi mà nhìn về phía Thẩm Thính Nam, nói: “Thực xin lỗi, làm bẩn xe anh.”

Thẩm Thính Nam nhíu mày nhìn cô, sau một lúc lâu, hỏi: “Em không phải ở trường học sao? Như vậy còn ở bên này làm cái gì?”

Khương Từ nói: “Em ở bên này làm gia sư tại nhà cho một học sinh cấp ba, hôm nay lên lớp xong có hơi muộn, sau đó đột nhiên trời lại mưa……”

Thẩm Thính Nam nhìn Khương Từ, mày nhíu đến càng sâu, “Em rốt cuộc thiếu tiền thiếu đến tình trạng gì? Vì cái gì anh mỗi lần gặp em, em đều là đang làm công? Mẹ em không cho em tiền sao?”

Khương Từ không tự giác mà mím môi, cô nhìn Thẩm Thính Nam, trước sau không chịu trả lời.

Thẩm Thính Nam cũng lười đến hỏi lại, anh thu hồi ánh mắt, đem xe một lần nữa khởi động.

Khương Từ nhìn thấy xe cũng không phải đi hướng trường cô, không khỏi hỏi: “Đi đâu vậy?”

Thẩm Thính Nam nói: “Trường học em quá xa, ngày mai trời sáng tự em trở về.” Anh lái xe vào tiểu khu, đem xe tiến vào gara, rút chìa khóa xe xuống xe, sau đó lập tức hướng tới thang máy đi đến.

Khương Từ ngồi ở trong xe, nhìn Thẩm Thính Nam, do dự mà chậm chạp không có xuống xe. Thẩm Thính Nam đi đến cửa thang máy, giơ tay ấn thang máy, quay đầu lại nhìn thấy Khương Từ còn ngồi ở trong xe, thở dài một tiếng, nói: “Em tính ở trong xe ngồi đến khi trời sáng?”

Khương Từ nhìn Thẩm Thính Nam, do dự một chút, vẫn là cởi bỏ đai an toàn, từ trên xe xuống. Thẩm Thính Nam ở tầng 23, vào phòng, anh giơ tay bật đèn, nói: “Tủ giày có dép lê tự tìm.” Khương Từ cả người lạnh băng, quần áo mặc trên người ướt đẫm, đông lạnh đến hai tay hai chân cô đều có chút cứng đờ. Cô ở cửa thật cẩn thận mà thay sang dép lê, đi vào phòng, theo bản năng mà đứng trên khoảng trống cạnh sôpha. Trên người cô còn đọng nước, không dám đứng đi lên thảm, cũng không dám ngồi vào trên sô pha. Thẩm Thính Nam đi vào phòng ngủ, ra tới, cầm trên tay một cái khăn tắm sạch sẽ, đưa cho Khương Từ, nói: “Mới, phòng ngủ phụ có kem đánh răng với bàn chải đánh răng mới, tự em tìm xem. Anh bên này không có quần áo con gái, em tắm rửa xong đem quần áo thay ra, ném máy giặt hong khô.”

Khương Từ nhận đồ Thẩm Thính Nam đưa qua, cảm kích mà nhìn anh, nói: “Cảm ơn.”

Thẩm Thính Nam nhìn chằm chằm cô thoáng qua, muốn nói thêm cái gì, nhưng thấy bộ dáng cô chật vật như vậy, lại không đành lòng rải muối lên vết thương của cô, cuối cùng chỉ là nói câu, “Tủ lạnh có đồ ăn, muốn ăn cái gì tự mình đi tìm, anh vào phòng.” Anh nói xong liền xoay người, lập tức trở về phòng ngủ chính.

Khương Từ cũng không có ở lại trong nhà Thẩm Thính Nam lâu lắm, cô đến phòng tắm phòng ngủ phụ tắm rửa, bọc khăn tắm ra tới, ngồi ở mép giường, chờ quần áo trong phòng tắm hong khô.

Rạng sáng hai giờ, quần áo rốt cuộc hong khô, cô mặc vào, lại giúp Thẩm Thính Nam đem khăn tắm giặt sạch sẽ, bỏ vào máy hong khô.

Cô ở bên cửa sổ sát đất ngồi suốt đêm, khi trời tờ mờ sáng, liền lặng lẽ ra cửa. Sáng sớm 8 giờ, Thẩm Thính Nam rời giường, từ phòng ngủ ra tới, nhìn thấy bàn trà trong phòng khách đặt một ít tiền mặt. Anh đi qua, nhìn thấy đặt bên cạnh tiền mặt có một tờ giấy nhắn. Anh khom người cầm lấy giấy nhắn, mặt trên là chữ Khương Từ rất đẹp——

“Rất xin lỗi, tối hôm qua làm bẩn xe anh, em không mang theo quá nhiều tiền mặt, không biết chỗ này có đủ để rửa xe hay không, nếu không đủ, lần sau em tới Thẩm gia, sẽ đưa thêm cho quản gia, bảo chú ấy thay em gửi cho anh. Cùng với, cảm ơn anh tối hôm qua thu nhận em.”

Thẩm Thính Nam đọc xong, cúi đầu nhìn lướt qua tiền Khương Từ để lại. Nhìn ra được cô đại khái thật sự rất sợ thiếu tiền anh, ngoài mấy tờ một trăm, có thêm mấy tờ lẻ, có thể thấy được cô là vét sạch, có thể tìm ra tiền mặt đều để lại. Thẩm Thính Nam đem giấy nhắn thả lại trên bàn trà, lười đi đoán xem tiểu cô nương mười tám chín tuổi suy nghĩ cái gì.

Anh chỉ là không quá hiểu, một sinh viên, rốt cuộc vì cái gì sẽ thiếu tiền như vậy?

Thế cho nên mỗi lần nhìn thấy cô, không phải ở chỗ này làm công, chính là ở chỗ kí làm công. Thật đúng là làm công đến nghiện rồi?
« Chương TrướcChương Tiếp »