Chương 99

Lương Thù Tuyển: "Rất nguy hiểm. ”

Chu Phạm âm dương quái khí: "Nguy hiểm như thế nào? Tôi cảm thấy rất tốt, rất mát mẻ, với lại tính cách của anh vốn vậy mà. ”

Lương Thù Tuyển liếc cô một cái, khóe mắt lạnh lùng chọn lên một chút, nói: "Rất nguy hiểm, tôi biết. ”

Chu Phạm tức giận tiêu tán hơn phân nửa, nhưng bỗng nhiên nghĩ đến câu tối hôm qua Lương Thù Tuyển "Tô chính là người như vậy", nuốt xuống cổ họng.

Cô nhìn chằm chằm vào anh: "Biết và không thay đổi, phải không?" ”

Lương Thù Tuyển mấy giây sau cũng không nói gì, bỗng nhiên hành lang truyền đến tiếng bước chân anh liền chậm rãi kéo cửa phòng làm việc ra, trong nháy mắt ánh sáng toàn bộ tràn vào Chu Phạm hơi híp mắt, một lần nữa ngồi trở lại bên phải sô pha.

Hiệu trưởng cùng Trần Nhã đi vào phòng làm việc, Trần Nhã gọi Chu Phạm đến phòng học Chu Phạm liền rời khỏi sô pha đi ra khỏi văn phòng.

-

Tối 2/5, toàn trường tổ chức xem phim. Chu Phạm gội đầu xong cùng Trần Nhã xuống lầu, hiệu trưởng nói thành viên của câu lạc bộ ngôn ngữ ký hiệu thống nhất đi đến phòng học ở trong cùng tầng ba.

Lớp học đó có số lượng học sinh ít nhất, chỉ có hai mươi số lượng chỗ ngồi còn lại rất nhiều.

Chu Phạm và Trần Nhã là hai người đến trễ nhất, nên vừa tới nơi thì tất cả thành viên của câu lạc bộ ngôn ngữ kí hiệu giường như đã tới đủ cả, chỉ còn lại vài chỗ ngồi lẻ tẻ.

Bộ phim tên là Crazy Animal City được phát hành vào tháng 3 năm trước.

Bảy giờ, bộ phim vừa vặn bắt đầu trên màn hình trắng xuất hiện mười chữ "Walt Disney Animation Studio" đèn lớp học liền bị tắt hết.

Trong phòng học chìm và bóng tối, bạn trai Trần Nhã để lại chỗ ngồi cho Trần Nhã, Chu Phạm liền tìm một chỗ trống gần cô ta nhất.

Chu Phạm từ cửa sau đi vào, tìm được vị trí trống gần nhất chính là vị trí đầu hàng cuối cùng.

Bên ngoài ánh sáng quá tối, Chu Phạm không thấy rõ người nọ, liền khom lưng nói với người nọ: "Phiền anh nhường đường một chút. ”

Người nọ nhếch môi, lười biếng cười một tiếng.

Chu Phạm híp mắt, dưới ánh sáng nửa sáng nửa tối nhìn thấy Lương Thù Tuyển đang nhìn cô.

Chu Phạm không để ý tới anh đi ngang qua bên cạnh anh, ngồi ở vị trí bên trong cùng. Sau khi ngồi xuống, vì cố gắng ngó lơ Lương Thù Tuyển nên cô lựa chọn nghiêm túc xem phim.

Bộ phim chiếu được một nửa thì bỗng nhiên từ cửa phòng học truyền đến một trận ánh sáng Chu Phạm theo hướng ánh sáng truyền tới nhìn qua, một lão sư mặc váy dài đang bưng một cái bánh ngọt đi vào.

Lớp học liên tiếp vang lên những bài hát chúc mừng sinh nhật.

Chu Phạm có chút bối rối, theo bản năng liếc Lương Thù Tuyển một cái.

Lương Thù Tuyển và ánh mắt của cô giao nhau: "Hom nay là sinh nhật của một bé trai của trường này, tôi tạo một bất ngờ nho nhỏ cho em ấy.”

Bộ phim bị dừng lại và một cậu bé đứng dậy trong sự ngạc nhiên và nói bằng ngôn ngữ ký hiệu: "Đây có phải là chiếc bánh dành cho con không?" ”

Giáo viên mỉm cười và nói ngôn ngữ ký hiệu: "Con yêu, hôm nay sinh nhật con mà." ”

Có người bật đèn lớp học lên, người trong lớp học liền hát bài hát chúc mừng sinh nhật cho cậu bé.

Trong khi cắt bánh, cậu bé quét một vòng trong lớp học và nói ngôn ngữ ký hiệu: "Còn anh trai đã mua thuốc cho con tối qua đâu rồi ạ?" ”

Hơn mười ánh mắt hướng Lương Thù Tuyển đảo qua: "Anh trai ở phía sau. ”

Cậu bé tiếp tục nói: "Anh ấy có thể cắt bánh với em không?" Con muốn cảm ơn anh ấy.

Lương Thù Tuyển nhìn thấy vậy nghiêng mắt nhìn Chu Phạm: "Vậy chị đẹp cũng cắt bánh được không? ”

Chu Phạm liếc mắt nhìn tiểu nam hài kia, gật đầu liền cùng Lương Thù Tuyển đi tới giữa lớp học.

Trước khi thổi nến ước nguyện, cậu bé nói với Lương Thù Tuyển: "Tối qua rất cảm ơn anh trai đã giúp em mua thuốc, rất vất vả”

Lương Thù Tuyển làm ngôn ngữ ký hiệu: "Không có gì. ”

Cậu bé mỉm cười, làm ngôn ngữ ký hiệu: "Sinh nhật có thể chọn tổng cộng ba mong muốn, em để lại một cho anh trai hứa. Hôm qua anh trai thực sự đã vất vả, em rất muốn cảm ơn anh. ”

Chu Phạm ở một bên cong môi nhìn, tiểu hài tử này thực sự rất đáng yêu.

Cuối cùng, cậu bé kiên trì muốn đem nguyện vọng sinh nhật cuối cùng cho Lương Thù Tuyển, Lương Thù Tuyển nhấc mắt xuống liền thản nhiên làm một động tác nói được.

Khi nến thổi, đèn trong lớp học bị tắt một lần nữa.

Ánh nến rõ ràng âm thầm, tiểu nam hài thổi tắt ánh nến. Sau khi thổi nến xong là cắt bánh ngọt, Lương Thù Tuyển cùng cậu bé cắt bánh ngọt.

Khi chia bánh, Chu Phạm nói chúc mừng sinh nhật cậu bé cậu bé cười bằng ngôn ngữ ký hiệu nói lời cảm ơn.

Sau khi ăn xong bánh ngọt, Chu Phạm có chút buồn ngủ liền sớm rời khỏi phòng học.

Khi ra khỏi lớp học điện thoại di động của cô reo, cô dừng lại dựa vào ánh sáng trắng của hành lang để xem điện thoại di động.

Là tin nhắn của Lương Thù Tuyển gửi tới.

Chu Phạm mím môi dưới.

【Hôm nay không phải có nhiều nguyện vọng sinh nhật sao】

Tuy rằng tức giận còn chưa nguôi, nhưng dù sao cũng là sinh nhật đứa nhỏ, Chu Phạm vẫn trả lời: [...Anh muốn thực hiện điều ước gì?

Cô nghĩ, Lương Thù Tuyển hẳn là có nguyện vọng cả đời bình an, dù sao phương thức lái xe của anh thật sự nguy hiểm.

Trong một vài giây, một người đàn ông bước ra khỏi lớp học. Chu Phạm đứng ở hành lang, nghe được phía sau truyền đến một đạo thanh âm, giống như dán vào màng nhĩ của cô nói.

"Hứa em đừng giận tôi, được không?"

Chu Phạm liếʍ môi dưới, trái tim thoáng cái liền mềm nhũn.