Chu Phạm cầm quân phục ướm lên thân mình ngắm nghía một hồi lâu cảm thấy việc này cũng không tính là gì liền nói: "Không có gì, cậu đừng nghĩ nhiều như vậy.”
Lý Thanh Minh che miệng, nói: "Trước kia tớ đã từng đắc tội với người khác vì nói lỡ lời.”
"Dùng keo 502 keo dán miệng cậu lại, " Chu Phạm đùa giỡn, "Sau này chú ý một chút là được rồi, không có chuyện gì lớn.”
"Ừm.” Lý Thanh Minh vẫn che miệng, "Sau nàytows phải ít nói một chút mới được.”
Chu Phạm bị cô chọc cười, thắt lưng quân phục huấn luyện cởi ra, thắt lưng màu sắc thoạt nhìn có chút kém chất lượng. Cô nhìn chằm chằm một hồi lâu đang nghĩ có nên đi đến cửa hàng mua một cái tốt hay không bỗng nhiên phía trước liền truyền đến thanh âm ôn nhu.
"Có thể trao đổi phương thức liên lạc một chút không?"
Chu Phạm gấp thắt lưng lại nhìn về phía chủ nhân của thanh âm ôn nhu kia. Nam sinh diện mạo ưu việt sạch sẽ có đôi mắt hoa đào. Dưới ánh mặt trời lóe ra chút ánh sáng vụn, thân hình cao lớn thoạt nhìn lịch sự quý ông.
Chu Phạm cười cười, cong môi lễ phép lắc đầu cự tuyệt: "Thật ngại quá.”
Nam sinh nhìn cô, thấy cô từ chối liền cất điện thoại di động cũng không tức giận chỉ cười cười.
Lý Thanh Minh rất muốn nói chuyện nhưng lại sợ nói sai nên vẫn che miệng.
Nam sinh kia chuẩn bị rời đi nhìn thấy Lý Thanh Minh hắn cảm thấy hành vi vẫn che miệng của cô có chút quái dị liền nhịn không được mà hỏi: "Làm sao vậy? cô thấy tôi liền muốn nôn mửa?”
Lý Thanh Minh buông tay xuống, lắc đầu: "Không.”
Chu Phạm cười đến bả vai khẽ run, Lý Thanh Minh như muốn mất hết mặt mũi. Cô không cho phép Chu Phạm cười, cô vươn tay che miệng Chu Phạm. Chu Phạm né tránh, hai người rất nhanh đánh nhau nam sinh dừng lại nhìn một hồi lâu thẳng đến khi bạn bè cửa hắn đến tìm hắn, hắn mới cười rồi lắc đầu rời đi.
Vào ngày 20 tháng 10, khóa đào tạo quân sự kéo dài một tháng của sinh viên năm 2014 của Đại học Tây Kinh đã kết thúc.
Sau khi kết thúc buổi lễ tổng kết huấn luyện quân sự, Chu Phạm và Lý Thanh Minh cởi quân phục, sau đó giặt sạch sẽ quân phục huấn luyện của khóa đào tạo.
Buổi tối hôm đó, khi Chu Phạm và Lý Thanh Minh trở về ký túc xá, Từ Vụ đang cầm một cây chì kẻ lông mày, Trịnh Yên Yên đang dạy cô ấy vẽ mi vẽ mày.
Từ Vụ nhìn thấy Chu Phạm, giơ tay về phía cô: "Phạm Phạm, cậu giúp tớ trang điểm lát nữa bạn trai tớ mời các cậu ra ngoài ăn cơm.”
Chu Phạm cong môi cười cười đi tới chỗ ngồi đối diện Từ Vụ. Dựa vào ngũ quan của Từ Vụ giúp cô ấy trang điểm nhẹ nhàng thích hợp.
Trang điểm xong Từ Vụ cũng rất hài lòng. Hôm nay cô nàng mặc một chiếc váy siết eo cả người thoạt nhìn cao gầy xinh đẹp.
Chu Phạm không trang điểm nhiều, cô mặc áo thun phối với quần jean liền cùng Lý Thanh Minh đi xuống lầu.
Gần cuối thu, ban ngày nhiệt độ cũng không tăng cao lắm nhưng ban đêm lại càng lạnh thường là một trận gió thổi qua phía nam.
Lá cây bên đường sau một đêm giống như đều bị nhuộm vàng, khô héo một mảng.
Một lát sau, Từ Vụ gọi điện thoại cho Chu Phạm bảo Chu Phạm và Lý Thanh Minh ra ngoài trường bạn bè của bạn trai cô lái xe tới đón các cô.
Chu Phạm cúp điện thoại sau đó cùng Lý Thanh Minh đi về phía bên ngoài trường học. Vừa đi đến cổng trường, liền nhìn thấy một chiếc xe màu đen xa xỉ dừng ở ngoài cửa cực kỳ bắt mắt.
Lý Thanh Minh nắm tay Chu Phạm, liếc mắt nhìn biển số xe vài lần, có chút kinh ngạc nói: "Chiếc xe này hình như cũng không rẻ, anh trai tớ vẫn luôn cầu xin ba tớ mua chiếc xe này, nhưng ba tớ vẫn không chịu mua.”
Khác với Chu Phạm có một người em trai ngoan hiền còn Lý Thanh Minh có một người anh trai bại gia, ỷ vào Lý gia tài chính hùng hậu, học theo các phú nhị đại khác mở công ty làm ăn nhưng lại phải bồi thường không ít tiền. Lý gia đến nay vẫn đang bù đắp cho cái động không đáy của hắn tạo ra.
Chu Phạm không biết rõ các thương hiệu xe hơi, chỉ cảm thấy có người đến đón các cô so với đi xe thuê thuận tiện hơn rất nhiều.
Lúc lên xe, một nam sinh ngồi ở ghế lái ấn điều khiển từ xa nhìn thấy Chu Phạm và Lý Thanh Minh, cười trêu ghẹo: "Thật trùng hợp, bạn gái Trình thiếu gia là bạn cùng phòng của hai người à?”
Nam sinh là người dẫn quân huấn phục tháng trước, hỏi phương thức liên lạc của Chu Phạm.
Chu Phạm không nhớ được anh, cong môi cười cười nói cảm ơn. Lý Thanh Minh tính cách vui vẻ cũng từ trước đến nay quen thuộc, cùng anh rất nhiệt tình tán gẫu.
Hoàng hôn xuất hiện, những đám mây ở phía chân trời giống như vảy cá trải rộng khắp bầu trời, một chút tông màu cuối cùng lắc lư, chờ xe chạy đến cầu Chìm Thủy, bầu trời mới hoàn toàn chìm vào bóng tối.