Khi Chu Phạm xoay người, vừa vặn cùng nhóm người kia lướt qua.
Trong vài giây lướt qua này, cô thoáng nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc trong đám người kia.
Nhưng mấy giây trôi qua cực nhanh, Chu Phạm không dừng lại mà đi về phía Lý Thanh Minh.
Đại học Tây Kinh là trường vô địch trong vòng chung kết toàn cầu của cuộc thi thiết kế chương trình quốc tế năm 2014.
Ba thành viên tham gia cuộc thi là Lương Thù Tuyển khi đó là năm nhất đại học và cùng với hai vị học trưởng khác.
Ánh đèn chiếu sáng nội thất như ban ngày, Lương Thù Tuyển lười biếng bước về phía phòng.
Anh đứng ở vị trí trung tâm của nhóm người này, mí mắt lười nhác nhấc lên, vừa kén chọn vừa chói mắt.
Lần họp mặt này là do Trình Tử Kim sắp xếp, nói cái gì chúc mừng Lương Thù Tuyển vì quốc gia giành vinh quang. Nhưng những người sáng suốt ở đây đều biết, Trình thiếu gia đây chỉ là tùy tiện nhặt một lý do để đến đây chơi một hồi.
Lương Thù Tuyển cũng theo anh ta đi, khi đó một nhóm người đi vào phòng ăn, những người khác miệng nói đùa, tất cả đều lấy bạn gái mới của Trình Tử Kim ra để làm đề tài trò chuyện phiếm.
Lương Thù Tuyển nghe bọn họ nói, toàn bộ quá trình không đáp một câu, biểu tình trên mặt vẫn lạnh nhạt như trước, chỉ là ngẫu nhiên rõ ràng phun ra mấy chữ, những người còn lại coi lời nói của anh như gió thổi, tiếp tục đùa giỡn Trình Tử Kim.
Trình Tử Kim hôm nay bị bọn họ trêu ghẹo nhiều, liền muốn tìm một số đề tài khác, vừa vặn lúc vào phòng ăn nhìn thấy một cô gái xinh đẹp bắt mắt.
Anh liếc Chu Phạm vài lần, ở trong đám người nhỏ giọng nói đùa: "Cô gái kia thế nào? ”
Lương Thù Tuyển ở bất cứ đâu cũng không chú ý đến bất kì nữ sinh nào, bởi vì hầu như tất cả mọi người đều không lọt vào mắt anh. Cho nên ngay từ đầu anh cũng không nhìn về phía Chu Phạm. Bỗng có người thổn thức một tiếng “Oa, thứ xin đẹp này là cái gì đây.”. Lương Thù Tuyển mới liếc nhìn Chu Phạm một cái.
Một giây ngắn ngủi, anh thu hồi tầm mắt, biểu tình nhàn nhạt, cười một tiếng: "Nhìn giống như khuyên tai vậy.”
Trình Tử Kim rất nhanh lại đổi đề tài, vòng nói chuyện này rất nhanh chấm dứt.
-
Trên đường bắt xe về trường, Lý Thanh Minh còn đang nói về nhóm người vừa gặp ở nhà hàng.
Biểu tình của cô có chút kích động: "Đó là Lương Thù Tuyển, tháng tư năm nay đi Nga thi đấu, đại biểu Đại học Tây Kinh giành chức vô địch! ”
Chu Phạm có chút mệt mỏi, cố gắng lấy lại tinh thần nghe Lý Thanh Minh nói chuyện, cảm thấy cái tên Lương Thù Tuyển này có chút quen tai, nhưng cũng chỉ vỏn vẹn ở mức độ quen tai.
Đầu cô giống như đang quấn hàng ngàn sợi chỉ nhỏ lại, mí mắt đang sụp xuống, cô lắc đầu, muốn đem buồn ngủ lắc ra ngoài, thuận miệng phụ họa Lý Thanh Minh một câu: "Oa, vậy anh ta thật lợi hại. ”
Lý Thanh Minh sờ sờ đầu Chu Phạm: "Cậu có phải mệt không? ”
Chu Phạm gật đầu, Lý Thanh Minh bảo Chu Phạm tựa vào cô ngủ, Chu Phạm liền thật sự ngủ thϊếp đi.
Mười lăm phút lái xe ngắn ngủi, Năm phút trước Lý Thanh Minh nói về công lao to lớn của Lương Thù Tuyển và cách anh ta ở đại học Tây Kinh khiến người ta chú ý như thế nào, năm phút sau nhìn ra được sự buồn ngủ của Chu Phạm, năm phút cuối cùng khiến Chu Phạm ngủ một giấc.
Bầu trời bị bóng tối bao phủ, ánh đèn neon của thành phố chợt lóe lên, Chu Phạm ngủ mơ thấy cô giành được quán quân bộ não mạnh nhất lần thứ hai, Chu Dự Gia ở dưới khán đài vỗ tay cho cô, trong mắt lóe lên nước mắt kích động: "Oa, chị, chị thật lợi hại! ”
-
Lúc Chu Phạm và Lý Thanh Minh vào phòng ngủ, hai thành viên ký túc xá còn lại đã đến, các cô đến từ buổi chiều, hiện tại đang dọn dẹp giường.
“hi!” Lý Thanh Minh nhiệt tình chào hỏi các cô gái ở đây.
Từ Vụ và Trịnh Yên Yên là bạn tốt nhiều năm qua, rất may mắn được chia ra một phòng ngủ, hai người nhìn thấy bạn cùng phòng, lập tức cũng chào hỏi.
Bốn người rất nhanh quen biết, đêm đầu tiên nói chuyện rất vui vẻ.
-
Lễ khai giảng của Đại học Tây Kinh được tổ chức vào sáng ngày 16 tháng 9. Tân sinh viên đen tối áp đứng trong phòng tập thể dục rộng lớn, chán nản nghe các giáo viên ở trên nói chuyện.
Các giáo viên có giọng nói lớn, và phòng tập thể dục dường như có tiếng vang.
Chu Phạm cúi đầu nói với Lý Thanh Minh rằng thịt cà tím ở căng tin rất khó ăn, lần sau sẽ không ăn nữa, bên tai liền vang lên một trận tiếng hoan hô ầm ĩ kỳ quái.
Chu Phạm ngại ầm ĩ, cũng không quan tâm trên khán đài có phải là thần tiên hay không, liền cùng Lý Thanh Minh trao đổi ánh mắt.
Dáng người hai người đều cao gầy, vốn đứng ở cuối đội ngũ, bốn phía cũng không có lão sư, liền cúi đầu nhanh chóng đi ra khỏi phòng tập thể dục.