Chương 24

Chu Phạm vừa dạy Lương Thù Tuyển chơi bi-a đem áo khoác đặt trong phòng bi-a, lúc ăn cơm quên cầm theo, lúc này lại bị gió mùa thu này thổi qua, quả thật khiến cô lạnh đến run rẩy.

Nhưng một giây sau, một chiếc áo khoác liền khoác lên người cô, chiếc áo khoác kia mang theo nhiệt độ cơ thể nóng bỏng của nam nhân cùng mùi đàn hương nhàn nhạt lưu lại.

"Mặc vào đi."

Chu Phạm đè lại áo khoác khoác trên vai, nhìn lướt qua Lương Thù Tuyển đang đứng trong bóng đêm.

"Sao anh lại ra đây."

Lương Thù Tuyển liếc cô một cái, nói: "Hóng gió.”

Chu Phạm không chút nhăn nhó mặc áo khoác của anh vào, sau khi mặc vào cô cúi đầu để ý, ánh mắt nhìn xuống hàm chứa ánh sáng vụn vặt.

Đối diện là một dòng sông, đèn neon phản chiếu trên mặt nước cùng với ánh trắng của buổi đêm càng làm cho khung cảnh lúc này thêm phần hấp dẫn.

Lý Thanh Minh rốt cuộc vẫn lo lắng cho Từ Vụ, kéo tay Chu Phạm hỏi: "Vậy làm sao bây giờ.”

Chu Phạm quay đầu hỏi Lương Thù Tuyển: "Trình Tử Kim không định đến dỗ dành cô ấy sao?”

Lương Thù Tuyển không chút để ý lăn yết hầu, bỗng nhiên cúi đầu kéo áo khoác Chu Phạm mặc lên khóa kéo.

Lương Thù Tuyển trước khi cô không nói gì nhanh chóng nói một câu, giống như đang trào phúng: "Áo khoác này của tôi không phải mặc như vậy.”

Chu Phạm nhìn thấy gương mặt anh dựa vào cô rất gần, ánh mắt giật giật, lỗ tai cô bỗng nhiên nóng lên.

Lương Thù Tuyển nói xong liền như không có việc gì mà lui về phía sau hai bước.



Lý Thanh Minh chớp chớp mắt, hỏi Lương Thù Tuyển: "Vậy bạn gái anh tức giận anh có dỗ dành không?”

Chu Phạm nhíu mày, cảm thấy vấn đề này hỏi có chút dư thừa.

Lương Thù Tuyển loại nam hài nhân gian này, bạn gái nói qua phỏng chừng vô số kể, dỗ dành người khác sao, đại khái sẽ không dỗ dành, phỏng chừng chỉ biết đoạn xá ly, sau đó nhanh chóng tìm người tiếp theo.

"Tôi?" Lương Thù Tuyển tản mạn nhếch khóe miệng, "Chưa từng có qua.”

Chu Phạm chậm rãi liếʍ môi dưới, có chút không tin tưởng.

Lý Thanh Minh cười cười: "Thật hay giả? Lương Thù Tuyển anh chưa từng có qua bạn gái sao?”

Chu Phạm vừa vặn cũng nhìn về phía anh, tầm mắt Lương Thù Tuyển liền cùng cô giao nhau một thời gian ngắn.

Sau lưng Lương Thù Tuyển là một cây cầu sông và sông đầy đèn neon, vòng tròn ánh sáng mơ hồ đứng ở phía trên.

Các tòa nhà cao tầng nằm hai bên bờ, trên bảng quảng cáo sáng lên là một nữ diễn viên nổi tiếng mà Chu Phạm không biết.

Zhou Fanton trong vài giây và nói, "Chúng ta hãy trở lại trường học đi.”

Mí mắt Lương Thù Tuyển bị gió thổi động, anh lặp lại lời vừa rồi của mình: "Chưa từng nói qua.”

-

Trình Tử Kim rốt cuộc cũng không tới dỗ dành Từ Vụ, Từ Vụ cùng Trịnh Yên Yên gọi taxi trở về trường học, Lương Thù Tuyển đưa Chu Phạm cùng Lý Thanh Minh trở về trường học.



Lúc Chu Phạm và Lý Thanh Minh trở về ký túc xá, Từ Vụ và Trịnh Yên Yên đang nằm ngủ trên một chiếc giường, bốn người ai cũng không nói gì, tình huống như vậy kéo dài một tuần.

Mãi cho đến khi giáo viên phim tài liệu nói rằng ký túc xá làm bài tập về nhà nhóm để làm một bộ phim tài liệu thì nút thắt giưuax bốn người mới được nới lỏng.

Khi đó, đại học Tây Kinh giống như phục hưng nói muốn chọn hoa khôi trường, vài ngày sau, Chu Phạm đã được chọn làm hoa khôi được đại học Tây Kinh công nhận năm 2014.

Tin tức này, là Lý Thanh Minh nói cho Chu Phạm.

Chu Phạm lúc đó đang chọn chủ đề phim tài liệu, so sánh phân tích và tìm giáo viên thảo luận.

Lý Thanh Minh đặt điện thoại di động trước mặt cô, hào hứng nói: "Phạm Phạm, cậu được chọn là hoa khôi của trường nè!”

Chu Phạm mở ra một trang giấy trắng mới, viết chữ trên tờ giấy sạch sẽ, nét chữ đẹp đẽ lần lượt hiện lên trên những trang giấy trắng.

"Cái gì?" Cô cau mày và tiếp tục viết.

"Cậu thấy đấy!”. Lý Thanh Minh ngồi xuống.

Chu Phạm sờ sờ đầu Lý Thanh Minh, nói: "Thứ danh hiệu kia cũng không cho tớ tiền, tớ quan tâm làm cái gì, Thanh Minh a, phim tài liệu cậu muốn quay cái gì?”

Lý Thanh Minh buông điện thoại xuống, liếc mắt nhìn giường của Từ Vụ và Trịnh Yên Yên, nói: "Tổ bốn người, hai cậu ấy đều không tham gia cái gì.”

Chu Phạm cong môi cười cười: "Chúng ta chọn đề trước, vài ngày nữa các cậu ấy sẽ tới tìm chúng ta.”

Lý Thanh Minh cảm thấy Chu Phạm là một nhà tiên tri thông minh, còn chưa qua mấy ngày, buổi tối hôm đó, Từ Vụ liền đặt hai hộp kẹo trên bàn Lý Thanh Minh và Chu Phạm.

Chu Phạm đi câu lạc bộ ngôn ngữ ký hiệu, Lý Thanh Minh vừa tắm rửa xong đi ra, liền nhìn thấy một cái hộp sắt đóng gói màu xanh lá cây, lại nhìn trên bàn Chu Phạm cũng có liền lập tức biết là chuyện gì xảy ra.