Nữ sinh nói lời cảm ơn, vội vàng mở ô ra, đi về phía phòng y tế.
Chu Phạm lui ra ngoài hành lang, định làm nũng Lý Thanh Minh, bảo nàng đưa ô tới. Đang nhập một ký hiệu làm nũng vào hộp thoại di động thì cô liền nghe được thanh âm của Lương Thù Tuyển vẫn kiệm lời như trước, nhưng lộ ra vẻ thong dong và thản nhiên.
"Tôi đi học viện vật lý, cô định đi đâu?"
Chu Phạm chần chờ một giây, nói: "Trở về ký túc xá.”
Ký túc xá và khoa Vật lý của cô rất gần nhau, điều này có nghĩa là cô và Lương Thù Tuyển sẽ đi về cùng một đường.
"Vừa vặn cũng rất thuận đường." Lương Thù Tuyển vén mí mắt nhìn cô.
Chu Phạm chậm rãi ừ một tiếng.
Lương Thù Tuyển đứng dưới mái hiên đan xen, một tay cầm một chiếc ô, cánh tay hữu lực.
Tóc cực ngắn, mí mắt một mí thoạt nhìn lạnh lùng, sống mũi cao thẳng trong một bầu trời đen sâu có vẻ thẳng tắp hơn.
"Đi thôi.”
Chu Phạm: "Anh muốn đưa tôi về ký túc xá sao?”
Lương Thù Tuyển kéo khóe môi dưới: "Đây không phải là thuận đường sao?”
Chu Phạm cũng không muốn làm phiền Lý Thanh Minh, liền hướng Lương Thù Tuyển nói một tiếng cảm ơn, Lương Thù Tuyển ngạo mạn ừ một tiếng.
Hai người liền xuyên qua hành lang dài của Đại học Tây Kinh, đi về phía đường số 9.
Đường số 9 có độ dốc lớn, là con đường rợp bóng cây dài nhất đại học Tây Kinh, học viện vật lý và ký túc xá Chu Phạm vừa vặn ở cuối con đường này hai bên trái phải.
Mưa càng lúc càng lớn, bây giờ những giọt mưa đã tạo thành dòng nước chảy khá siết, thanh âm đập xuống mặt đất rõ ràng có thể nghe thấy.
Ngay trong cơn mưa ấy, Chu Phạm và Lương Thù Tuyển cùng nhau đi đến cuối đường số 9.
"Hai người đang yêu đương sao?"
Một giọng nam kéo Chu Phạm ra khỏi tiếng mưa hỗn tạp, cô ngẩng đầu nhìn thấy người từ trên sườn núi xuống mắt híp mắt nở nụ cười.
Chu Phạm cảm thấy mình cần phải giải thích, liền cong môi cười cười: "Không phải, anh ấy cần đến học viện vật lý, vừa vặn cùng tôi thuận đường.”
Vừa vặn cũng đến ký túc xá, Lương Thù Tuyển nhìn Chu Phạm: "Đến rồi.”
Chu Phạm ừ một tiếng: "Cảm ơn.”Nói xong, cô ấy liền không dính một giọt mưa trở về ký túc xá.
Nam sinh vừa mới trêu ghẹo Lương Thù Tuyển nhìn Chu Phạm trở về ký túc xá, cười nói: "Vậy Tuyển cậu là đến học viện vật lý tìm người?”
Lương Thù Tuyển liếc mắt nhìn nam sinh kia một cái, xoay người đi về phía đường số 9 xuống dốc.
Nam sinh đuổi theo Lương Thùy Tuyển trong mưa: "Lương Thù Tuyển, không phải cậu phải đến học viện vật lý sao?”
Lương Thù Tuyển không đáp lại lời của nam sinh chỉ để lại bóng lưng thon dài, trong mưa bóng dáng của anh cũng dần dần mơ hồ, nam sinh khó hiểu trở về học viện vật lý.
-
Trịnh Yên Yên và Từ Vụ đang trang điểm, Lý Thanh Minh ngủ đến ba giờ trong ký túc xá. Cô đứng dậy khó khăn và chuẩn bị đi vào phòng tắm để tắm.
Trước khi đi vào phòng tắm, cô cầm một cái gậy đi ra ban công, khẽ nhấc gậy rất nhanh móc móc móc áo, Lý Thanh Minh đang chuẩn bị lấy quần áo xuống, bỗng nhiên nhìn thấy một nam một nữ đi về phía ký túc xá.
Bởi vì trời mưa, tầm mắt tựa hồ đều trở nên mông lung, Lý Thanh Minh cảm thán mưa to quá, đều làm cho cô ấy nhìn không rõ. Một giây sau cô mới ý thức được là mình rời giường không lau mắt nên cứ cảm giác như có thứ gì đó bịt mắt.
Sau khi ý thức được điểm này, Lý Thanh Minh vội vàng lau mắt, duỗi cổ nhìn xuống dưới ký túc xá.
Phía dưới hai người cùng nhau cầm một chiếc ô, nam sinh cao hơn nữ sinh, nhưng bước chân tựa hồ lại chậm lại, giống như là đang cố ý đồng bộ với cô.
Lý Thanh Minh nhìn một giây, thật chuẩn bị cảm thán sức mạnh tình yêu thật cường đại, bỗng nhiên một trận kình phong thổi tới, cái ô kia giật giật, hai người vốn vẫn đang bị che mặt lại bất chợt lại lộ ra một góc.
Nam sinh mặt mày sắc bén, mũi thẳng môi mỏng, khí chất ngạo mạn trác nhiên. Nữ sinh tóc đen môi đỏ, ngũ quan xuất chúng, ô hướng về phía nàng một chút, Lý Thanh Minh nhìn thấy cô nàng có một đôi mắt hồ ly quyến rũ, mắt sáng ưu ái.
Đây không phải là Phạm Phạm nhà cô sao!
Người bên cạnh Phạm Phạm, sao lại giống Lương Thù Tuyển như vậy!
Chu Phạm còn chưa trở lại ký túc xá, Lý Thanh Minh đã chờ ở cửa.
"Phạm Phạm, chủ tịch của câu lạc bộ các cậu còn chu đáo đưa thành viên về ký túc xá à?" Cô ấy cười đùa.
Chu Phạm biết bị Lý Thanh Minh nhìn thấy không thể tránh một trận trêu ghẹo, vội vàng chặn miệng nàng lại: "Tớ và anh ấy chẳng qua chỉ là thuận đường thôi, cậu đừng có mà nghĩ linh tinh.”
Lý Thanh Minh trợn trắng mắt: "Anh ấy, anh ấy kêu thân thiết như vậy, tớ cũng không biết cậu và Lương Thù Tuyển từ khi nào quan hệ tốt như vậy.”