Chương 18

Lúc Chu Phạm và Lý Thanh Minh xem phim trở về phòng ngủ, Từ Vụ khóc đến thương tâm, Trịnh Yên Yên đưa cho cô một tờ khăn giấy.

- Trình Tử Kim là tra nam! Từ Vụ vừa nức nở vừa lau nước mắt, Trịnh Yên Yên ở một bên phụ họa với cô: "Tôi đã sớm nhìn ra anh ấy là người đào hoa, cậu xem bạn bè bên cạnh anh ấy, đều là một bộ dáng không thể thiếu cô gái bên cạnh.”

Chu Phạm cùng Lý Thanh Minh bị chuyện này làm cho kinh ngạc, sau khi lấy lại tinh thần, ngồi xuống ghế hỏi Trịnh Yên Yên, Từ Vụ đây là làm sao vậy.

Từ Vụ nước mắt lại trào ra, chính mình giải thích: "Còn không phải Trình Tử Kim, tớ cùng hắn qua lại chưa đầy 40 ngày, tớ vừa mới đến trường của hắn kiểm tra, nhìn thấy hắn cùng một cô gái khác chơi mập mờ.”

Trình Tử Kim này không phải đại học Tây Kinh, anh ta ở một trường hai ở phòng bên cạnh, hôm nay Từ Vụ tự mình đến trường học của anh, kết quả liền nhìn thấy Trình Tử Kim cùng một cô gái đặc biệt thân thiết, hai người cười rất vui vẻ.

Từ Vụ xông lên ngay tại chỗ, chất vấn Trình Tử Kim đang làm gì.

Trình Tử Kim sửng sốt một chút, cũng không nghĩ tới Từ Vụ sẽ đến trường tìm anh ta, nhất thời cũng không kịp phản ứng, nhưng loại tràng diện này của Trình thiếu gia cũng gặp qua không ít, vội vàng hướng Từ Vụ giải thích một lần.

Nhưng Từ Vụ đang tức giận, cái gì cũng nghe không vào, xoay người trở về đại học Tây Kinh, từ mười một giờ sáng khóc đến sáu giờ chiều.

"Ách," Lý Thanh Minh mím môi, an ủi Từ Vụ: "Cậu đừng khóc, nói không chừng là hiểu lầm đây?”

Chu Phạm ngồi ở một bên không nói gì đứng dậy đưa một ly sữa cho Từ Vụ. Sau khi pha sữa xong, cô đưa cho Từ Vụ, "Uống một ly sữa trước, chậm lại một chút.”

"Cảm ơn Phạm Phạm," cô nhận sữa, uống chậm rãi.

"Tớ cảm thấy đây không phải hiểu lầm." Từ Vụ nói: "Vốn tớ và Trình Tử Kim Kim vừa mới gặp qua vài lần liền nói chuyện yêu đương. Cũng không có tình cảm.”



Chu Phạm hỏi cô: "Hai người quen nhau như thế nào?”

Từ Vụ: "Quen nhau trong kỳ nghỉ hè, tớ là người thành phố Tây Kinh mà còn Trình Tử Kim là người của thành phố Toại Nam. Khi anh ta đến thành phố Tây Kinh chơi trong kỳ nghỉ hè, chúng tớ biết nhau.”

Chu Phạm cũng là thành phố Toại Nam, cô sửng sốt: "Tớ và bạn trai cậu là người cùng một thành phố.”

Từ Vụ lau nước mắt: "Tớ muốn chia tay Với Trình Tử Kim!”

Lý Thanh Minh vì trấn an Từ Vụ, liền nói tốt đôi ba câu cho Trình Tử Kim.

“Bạn trai cậu là người có tiền, đường nhiên sẽ có nhiều cô gái vây quanh. Cậu bình tĩnh chút đi”. Chu Phạm cảm thấy chuyện Trình Tử Kim mập mờ cùng một cô gái khác khi đã có bạn gái thì không thể nhịn được, cô luôn luôn có quan niệm tình cảm sạch sẽ, chung thủy không hai lòng.

Lý Thanh Minh chọc bả vai cô, ý bảo cô hỗ trợ nói thêm mấy ưu điểm của Trình Tử Kim. Chu Phạm đối mặt với ánh mắt Lý Thanh Minh, thuận miệng nói: "Lần trước chúng ta đi ăn cơm, anh ta để cho bạn bè của anh ta không hút thuốc trước mặt chúng ta. Tớ nghĩ anh ta cũng không đến nỗi tệ như vậy đâu.”

Đây là điểm hảo cảm duy nhất của Trình Tử Kim ở trong mắt Chu Phạm.

"Cái gì vậy." Từ Vụ đem ly sữa "phốc phốc" một tiếng đặt lên bàn, "Sao Trình Tử Kim nói với tớ là Lương Thù Tuyển không cho bọn họ hút thuốc.”

Chu Phạm chớp chớp mắt, nga, một điểm hảo cảm duy nhất này cũng không còn, vậy đi.

Hả? Là Lương Thù Tuyển không cho bọn họ được hút thuốc?



Điểm này ngược lại ngoài dự liệu của Chu Phạm.

Cô hơi sửng sốt, tiếp theo liền cùng Lý Thanh Minh, Trịnh Yên Yên an ủi Từ Vụ một đêm.

-

Vào ngày đầu tiên của tháng 11, cơn bão "chìm đường" đổ bộ vào thành phố Tây Kinh, nước biển trực tiếp tạo ra một làn sóng vài mét, thành phố Tây Kinh mưa liên tục trong hai ngày.

Vào thứ Bảy, câu lạc bộ ngôn ngữ ký hiệu đã tiến hành đào tạo ngôn ngữ ký hiệu cho các thành viên vào buổi sáng.

Chu Phạm học động tác ngôn ngữ ký hiệu cả buổi chiều ở đây, cô cảm thấy câu lạc bộ ngôn ngữ ký hiệu so với tưởng tượng của cô chuyên nghiệp hơn rất nhiều, điểm này khiến cô nhìn với chủ tịch xã Lương Thù Tuyển với cặp mắt khác xưa.

Giáo viên ngôn ngữ ký hiệu chuyên nghiệp dạy xong động tác ngôn ngữ ký hiệu cuối cùng, Chu Phạm học vài lần mới học được, sau khi cô vừa bắt chước thành công một lần, Lý Thanh Minh liền gọi điện thoại cho cô.

Vừa vặn giáo viên ngôn ngữ ký hiệu tan học, Chu Phạm liền nhận điện thoại.

"Từ Vụ và Trình Tử Kim làm hòa rồi." Lý Thanh Minh nói, "Hôm nay sinh nhật Trình Tử Kim, Từ Vụ bảo chúng ta cùng đi chơi.”

Chu Phạm sắp xếp lại ghi chép và sách giáo khoa, nói: "Đi đâu chơi?”

"Từ Vụ cũng không nói, Phạm Phạm cậu học xong bài học ngôn ngữ ký hiệu chưa? Nếu chúng ta không đi cùng nhau, cũng rất nhàm chán.”

Chu Phạm đi ra khỏi phòng học, "Vừa xong, lát nữa tớ sẽ trở về ký túc xá.”