"Thêm bạn mới trong danh sách liên lạc cũng rất tốt, kỳ thật em không cần phải cự tuyệt từng người một." Trần Nhã nói.
"Ừm. " Chu Phạm nhàn nhạt đáp lại: "Nhưng em cảm thấy không cần thiết, em không thích người lạ. ”
Trần Nhã cười cười: "Thật muốn biết sau này em sẽ yêu loại nam sinh nào. ”
Chu Phạm giật mình sờ sờ sống mũi, nói: "Em cũng không biết. ”
Lúc trở về ký túc xá, Lý Thanh Minh còn chưa trở về. Từ Vụ cùng Trịnh Yên Yên đang xem chương trình, ba người đơn giản chào hỏi. Chu Phạm dọn dẹp vali hành lý liền cầm quần áo đi vào phòng tắm tắm rửa.
Chu Phạm vừa tắm rửa xong, Lý Thanh Minh liền trở về. Vừa nhìn thấy Chu Phạm, Lý Thanh Minh miệng liền không dừng lại được: "Em họ của tớ tối hôm qua đến nhà tớ chơi, sau đó liền nhắc tới chuyện một nam sinh luôn quấy rầy em ấy, em ấy vừa khóc vừa nói, đáng thương chết đi được. ”
Chu Phạm nhíu mày: "Vậy xử lý sao rồi? Tớ nói thật, chỉ cần tìm ai đó đánh một trận là được rồi. ”
Lý Thanh Minh nói: "Tìm người đánh một trận thật sự được sao? Báo cảnh sát và nói với cha mẹ thì em họ tớ sợ cậu bé trả thù em ấy. ”
"Được chứ." Chu Phạm dừng lại lấy máy sấy tóc để sấy tóc, ánh mắt cô thay đổi nói: "Rất được là đằng khác- Tớ có một người bạn như vậy." ”
Lý Thanh Minh nói tốt, chờ Chu Phạm chuẩn bị xong hai người đến căng tin ăn một bữa cơm.
Cơm nước xong, Chu Phạm cẩn thận xem qua tin tức đài truyền hình thành phố Tây Kinh tuyển dụng thực tập sinh. Từ Vụ và Trịnh Yên Yên không có ở đây.
Lý Thanh Minh ở bên cạnh ăn táo: "Mặc dù rất nhiều người cảm thấy kỳ nghỉ hè năm nhất thực tập quá sớm nhưng tớ cảm thấy không sao, nếu kỳ nghỉ hè này cậu không về nhà, thực tập tại đài truyền hình này, cậu có thể ở nhà tớ. ”
Chu Phạm di chuyển chuột, cười nói: "Cho dù tớ báo danh rất có thể bên đài truyền hình sẽ không tuyển tớ. Suy cho cùng, tớ cũng chỉ là một sinh viên năm nhất. ”
Lý Thanh Minh nhìn sơ yếu lý lịch của Chu Phạm, lắc đầu: "Vậy cũng chắc, lý lịch này của cậu rất tốt. Hơn nữa lần trước bộ phim tài liệu của chúng tớ không phải được thầy đề cử tham gia cuộc thi còn được giải thưởng sao? Cậu đã từng tham gia vào một cuộc thi viết tin tức trong học kỳ đầu tiên của năm nhất và cũng đã giành được giải thưởng. Phạm Phạm cậu tự tin lên một chút, cậu so với rất nhiều người ưu tú hơn. ”
Chu Phạm cong môi nở nụ cười: "Vậy tớ thử xem. ”
Bắt đầu từ giữa tháng 5, toàn trường Đại học Tây Kinh có một trận đấu bóng rổ. Diễn đàn đại học Tây Kinh ồn ào, nhao nhao cá cược khoa nào sẽ thắng.
Chu Phạm khi đó đang nói chuyện phiếm với Chu Dự Gia, thành tích thi của Chu Dự Gia vừa mới ra, ba môn chủ khoa đều không có hơn trăm, bị ba mẹ mắng một trận.
Chu Phạm vừa an ủi Chu Dự Gia vừa nghe Lý Thanh Minh nói: "Trận đấu bóng rổ này hiện tại vẫn là vòng sơ loại. Trận hôm nay khoa Vật lý thua, khoa Toán thắng.”
"Trong diễn đàn có nói chuyện này không?" Chu Phạm đùa nghịch điện thoại di động nói.
"Đúng vậy, tớ nói cho cậu biết. Phạm Phạm, cậu không trên diễn đàn, nên cậu không biết diễn đàn đại học Tây Kinh náo nhiệt như thế nào. Chỉ có một mình cậu, đều có mấy chục bài viết nóng. ”
"A?" Lý Thanh Minh trước đó chưa từng nói chuyện này với Chu Phạm.
"Rất nhiều người đều nói cậu lạnh lùng. " Lý Thanh Minh cười, "Ai, Phạm Phạm nhà tớ nào lạnh lùng, rõ ràng đáng yêu chết đi. ”
Chu Phạm rũ mắt xuống vừa bấm điện thoại vừa nói: "Vậy bài viết kia nói gì về tớ? ”
"Tớ gửi ảnh cho cậu” Lý Thanh Minh nói."Lòng bao dung của mọi người đối với mỹ nữ đều rất cao, đều rất thích cậu—— chủ yếu là cậu cũng không có bát quái, à, ngoại trừ lần trước Lương Thù Tuyển cõng cậu đi phòng y tế. ”
"Hả?" Chu Phạm ngẩng đầu "Cậu mới nói cái gì? ”
Lý Thanh Minh có chút ấp úng: "Cũng không có gì. ”
"A, vậy là tốt rồi." Chu Phạm tiếp tục cúi đầu đùa nghịch điện thoại di động.
"Chỉ là tất cả mọi người đều rất chú ý đến cuộc sống riêng tư của cậu." Lý Thanh Minh nói.
"Cuộc sống riêng tư? Tớ chỉ là một người bình thường, sao giống như một ngôi sao nữ vậy?”. Chu Phạm cảm thấy buồn cười.
"Ừm, cậu học kỳ năm nhất và học kỳ này từ chối bao nhiêu nam sinh? Mọi người đều tò mò cậu sẽ yêu ai.” Lý Thanh Minh nói.
Chu Phạm cười cười.
"Bởi vì học kỳ trước cậu đạt được danh hiệu hoa khôi trường cho nên sức nóng của cậu trên diễn đàn vẫn rất cao. À, Lương Thù Tuyển cũng vậy, bất quá anh ta ở đâu cũng trở thành tiêu điểm. ”
Chu Phạm buộc tóc thành đuôi ngựa cao, cười cười không nói gì, đưa cho Lý Thanh Minh một phần bài tập viết tay: "Tham khảo đi, đừng nói linh tinh nữa. ”
"Hì hì." Lý Thanh Minh cầm lấy bài tập đi đến bên cạnh bàn "Yêu chết cậu. ”
Hơn sáu giờ tối cuối tuần thứ ba của tháng 5, Chu Phạm trở về từ thư viện.
Vừa vào ký túc xá liền nghe thấy Lý Thanh Minh gào thét: "Phạm Phạm, lát nữa chúng tớ đi xem trận bóng rổ đi!”
Chu Phạm không có hứng thú, ở trong thư viện một ngày rất mệt mỏi.
"Thanh Minh, tớ không muốn động đậy." Cô ấy nói.
"Ồ. " Lý Thanh Minh nói rất lạnh lùng, "Nhưng trận đấu hôm nay có các chàng trai của học viện máy tính tham gia đó. ”
Cô cười tủm tỉm: "Phạm Phạm, cậu có chắc là không đi không? ”
Chu Phạm ngồi xuống ghế, lấy điện thoại di động ra gửi tin nhắn cho Lương Thù Tuyển: "Hôm nay các anh chơi bóng rổ sao? 】
Cô giương mắt lên nhìn Lý Thanh Minh: "Lát nữa tớ sẽ nói cho cậu biết có đi hay không. ”
Lý Thanh Minh mím môi: "Cậu thay đổi nhanh thật đấy. ”
Chu Phạm sờ sờ sống mũi: "Học nguyên một ngày rồi, đi hít thở không khí trong lành cũng rất tốt. ”
Điện thoại di động đổ chuông.
Lương Thù Tuyển: [Ừm. 】
Chu Phạm nhìn màn hình mím môi, đánh máy: [Vậy anh cũng đang ở sân bóng rổ sao]
Lương Thù Tuyển: [Vừa mới tới]
Chu Phạm nói với Lý Thanh Minh: "Tớ lại muốn đi. ”
Chu Phạm gõ chữ trong hộp thoại: [Ồ. 】
Lương Thù Tuyển gửi tới một tin nhắn: [Muốn đến xem à? 】
Chu Phạm: [Có chút muốn đến xem]
Lương Thù Tuyển: [Chỉ là có chút coi như xong, quá nhiều người nhiệt độ cũng cao]
Chu Phạm: [Vậy nếu như rất muốn đến xem? 】
Lương Thù Tuyển vài phút không trả lời, thẳng đến khi Chu Phạm và Lý Thanh Minh cầm gậy băng tản bộ nhanh chóng trượt đến sân bóng rổ, mới nhận được hồi âm của Lương Thù Tuyển.
【Tạm thời bị thông báo, tôi sẽ ra sân thi đấu】
【Để lại cho em hai chỗ ngồi. 】
Chu Phạm cắn một miếng băng bổng: "Ai, Thanh Minh thi đấu còn có thể tạm thời bị thông báo lên sân sao? ”
Lý Thanh Minh liếʍ một chút vị trí dưới cùng của băng bổng sắp tớn chảy: "A, không thể chứ? ”
"Lương Thù Tuyển vừa nói với tớ, anh ấy tạm thời được thông báo phải ra sân thi đấu." Chu Phạm có chút buồn bực.
"Hả? Cái gì?” Lý Thanh Minh kinh ngạc nói: "Lương Thù Tuyển tối nay thi đấu? Không phải lúc nào anh cũng không thích tham gia vào loại hoạt động này sao? ”
"Không biết," Chu Phạm nói, "Có thể là hôm nay tâm tình tốt? ”