Chương 10

Lý Thanh Minh sau khi tỉnh ngủ mới phát hiện cô vừa lên xe của Lương Thù Tuyển, cô ngẩn người, chuẩn bị hỏi Chu Phạm có phải cô đang mơ hay không. Nhưng vài giây sau Trịnh Yên Yên xuống lầu đón các cô, Lý Thanh Minh liền không hỏi nữa. Trịnh Yên Yên hỏi: “Sao hai cậu đến trễ vậy?”

"Trên đường xe bị hỏng." Chu Phạm nói: "Mọi người đều đến đông đủ chưa?”

Trịnh Yên Yên đi phía trước dẫn đường trong mắt hàm chứa ý cười: "Đã đến đông đủ, chỉ thiếu mỗi hai cậu thôi đấy.”Đi tới phòng 302, Trịnh Yên Yên quay đầu lại nhìn các cô: "Đến nơi rồi.”

Trịnh Yên Yên đi ở phía trước, Chu Phạm cùng Lý Thanh Minh sau đó đi vào phòng riêng.

Trình Tử Kim hôm nay đặt một phòng riêng rất xa hoa cách bày trí cực kỳ lộng lẫy mà xinh đẹp. Ánh đèn trên đỉnh đầu như vỡ vụn các tia sáng hắt vào những nơi khác nhau ở căn phòng trông cực kì lộng lẫy, bố cục phòng được thiết kế tỉ mỉ không lưu tục.

Trong phòng có bảy tám nam sinh, mỗi người thoạt nhìn đều giống như các phú nhị đại. Các cô gái ở đây tổng cộng chỉ có năm ngoại trừ mấy người bọn họ, còn lại là bạn gái của các nam sinh trong phòng.

Chu Phạm vừa tiến vào, tuy rằng hôm nay cô ăn mặc không chút nổi bật nhưng vẫn hấp dẫn gần như tất cả mọi người.

Làn da sứ trắng nõn nà, bờ môi đẹp, ngũ quan nhỏ nhắn tinh xảo, khuôn mặt cơ hồ tìm không ra khuyết điểm.

Áo thun dài tay màu trắng rộng thùng thình buộc lên eo gầy, quần jeans bình thường cũng phác họa ra một đôi chân dài thẳng tắp xinh đẹp, cả người thoạt nhìn cực kỳ xuất chúng.

Lương Thù Tuyển nửa chừng đi vệ sinh một chuyến, vừa vặn ở phía sau Chu Phạm và Lý Thanh Minh đi vào phòng riêng.

Vừa mới đi vào phòng riêng, anh giật khóe miệng, thanh âm trầm thấp lập tức vang lên trong căn phòng yên tĩnh: "Nhìn cái gì.”

Mọi người nhìn thấy Lương Thù Tuyển tiến vào, tầm mắt mới từ trên người Chu Phạm kéo xuống nhao nhao trêu ghẹo hắn về chuyện xe hỏng.



Hứa Vụ để lại cho Chu Phạm và Lý Thanh Minh hai chỗ ngồi bên cạnh cô, Chu Phạm cùng Lý Thanh Minh liền ngồi xuống, đồ ăn còn phải đợi một hồi mới lên.

Từ Vụ lo lắng Chu Phạm cùng Lý Thanh Minh nhàm chán quay đầu hỏi các cô: "Có muốn chơi Bi-a không các cậu?”

Chu Phạm chơi Bi-a rất lợi hại, cô cũng đã lâu không đánh tay cũng có chút ngứa liền gật đầu nói một tiếng tốt. Lý Thanh Minh cùng Trịnh Yên Yên cũng hưởng ứng. Từ Vụ cùng Trình Tử Kim nói một tiếng bốn cô gái liền đứng dậy ra khỏi phòng riêng.

Lương Thù Tuyển vẫn ngồi ở vị trí chính giữa những người chung quanh tán gẫu anh nửa ngày anh mới đáp lại một câu. Nhìn thấy bốn cô gái đi ra khỏi phòng riêng, anh giơ cằm lên hỏi Trình Tử Kim: "Bạn gái cậu đi đâu?”

Trịnh Tử Kim: "Chơi Bi-a?”

Trình Tử Kim cười cười: "Tuyển ca cậu có hứng thú?”

Lương Thù Tuyển không đáp lại anh. Anh trầm mặc trong giây lát, bỗng nhiên ý vị thâm trường nói: "Tôi đi thong thả một chút.”

Những người khác tự nhiên đều hiểu những lời này là có ý gì, nhao nhao trêu ghẹo nói: "Trình thiếu gia năm nay đây đã là người thứ mấy?”

Có người lập tức tiếp lời: "Chuyện của hai tháng trước phải không?”

"Trình thiếu gia đây là ngựa không ngừng vó a."

"Trình thiếu gia hôm nay chơi nữ nhân vẫn chỉ có một tay."

"Liền mạch mở mới a." Đây là."

Tiếng cười đứt quãng vang lên, cả phòng trêu ghẹo Trình Tử Hôm nay càng ngày càng nhiều.



Lương Thù Tuyển lười biếng giật khóe miệng thanh âm bình tĩnh trầm ổn, có chút lười biếng: "Trình Tử hôm nay cậu thong thả một chút là được.”

Trình Tử Hôm nay nắm mi cốt, thấy trong phòng đều là một ít bằng hữu, nói thật: "Kỳ thật tôi cũng chướng mắt cô ấy căn bản không muốn cô ấy làm bạn gái của tôi. Tôi chỉ muốn chơi đùa một chút.”

Trong phòng tĩnh lại, vài giây sau, có người tiếp lời: "Vậy anh và cô ấy nói rõ ràng không phải là được rồi sao? Nếu không thích thì đừng làm chậm trễ người ta.”

Trình Tử Kim: "Cô ấy luôn dính lấy tôi, tôi cũng không đành lòng lắm.”

"Trình thiếu đây xem như thương hương tiếc ngọc a."

Trình Tử Kim mở hộp thuốc lá ra theo bản năng muốn hút thuốc, vừa lấy bật lửa ra thì bị Lương Thù Tuyển cướp đi.

Trình Tử Kim giơ tay lên giữa không trung, lấy một điếu thuốc ra cắn vào miệng hướng Lương Thù Tuyển nói: "Anh muốn tự mình châm cho tôi?”

Khóe miệng Lương Thù Tuyển nhếch lên, trở tay ném bật lửa của Trình Tử Kim lên sô pha.

Phía trên bức tường dựa vào sofa treo một bức tranh sơn dầu, màu sắc chính là màu xanh nước biếc, vẽ một cô gái che mặt, màu sắc rực rỡ phong phú, cô gái trông quyến rũ và đa tình.

Lương Thù Tuyển thản nhiên nhìn lướt qua bức tranh, kiêu căng tùy ý nở nụ cười.

Tất cả mọi người đều nhìn hắn, vài giây sau, bọn họ nghe được thanh âm của Lương Thù Tuyển.

"Tối nay không ai có thể hút thuốc ở đây."