"Tước bỏ hàm phi, tống vào lãnh cung." Nam chính ôm nữ chính trong ngực xoay người, không nhìn cô nữa.
Nguyễn Yên chậm rãi đứng lên, các cung nữ đi tới tháo trang sức trên đầu cùng trang sức trên tay của cô ra, làm xong cả người cô đã hỗn độn, trong khoảnh khắc xoay người trong mắt Nguyễn Yên nổi lên hơi nước, nước mắt đảo quanh hốc mắt, bị thái giám đẩy ra ngoài.
"Cut!" Bên tai truyền đến giọng nói của đạo diễn.
Nguyễn Yên đi vào đại sảnh, cười cúi chào các nhân viên công tác, trong mắt đã khôi phục bình thản.
"Nguyễn Yên diễn không tệ, đoạn này có thể qua." Đạo diễn cười híp mắt nhìn Nguyễn Yên.
"Cám ơn mọi người." Nguyễn Yên gật đầu cười với mọi người, sau đó rời khỏi trường quay.
Buổi tối là cảnh nam chính và nữ chính thâm tình thể hiện tình cảm, không có cảnh quay của Nguyễn Yên, Nguyễn Yên trở về phòng nghỉ sửa sang lại đồ đạc một chút, thay trang phục diễn xong. Cầm lấy điện thoại di động nhìn một chút, hơn mười phút trước chị Sầm gửi tin cô phải về công ty một chuyến, đã giúp Nguyễn Yên gọi xe về khách sạn. Nguyễn Yên cầm túi xách ra khỏi địa điểm quay, danh tiếng hiện tại của Nguyễn Yên cũng không cần phải cải trang gì, nhiều lắm mọi người cũng cảm thấy quen mắt còn không nhớ ra được tên.
Nguyễn Yên liên lạc với tài xế theo số điện thoại chị Sầm gửi, tài xế chỉ chốc lát đã tới, Nguyễn Yên lên xe lướt điện thoại di động. Weibo của Nguyễn Yên trên cơ bản đều là tin tức tuyên truyền, có hơn một trăm bình luận từ fan, fan tương đối nhiều, số lượng theo dõi và weibo nguyên gốc của cô cũng không có bao nhiêu. Nguyễn Yên trả lời vài bình luận của fan thì thấy tin nhắn wechat của bạn tốt.
Lệ Chi: [Bộ "Cung Thiên Hạ" này của cậu sắp đóng máy chưa?]
Nguyễn Yên: [Ngày mai là cảnh cuối cùng.]
Lệ Chi: [Vậy hẹn cậu về ăn một bữa cơm.]
Nguyễn Yên: [Được.]
Nguyễn Yên rời khỏi khung chat, lướt xem một chút những việc khác, xe cũng gần đến khách sạn rồi.
Nguyễn Yên xuống xe, đi qua đại sảnh chờ thang máy, xung quanh tới lui không ít người. Ở trong công ty điện ảnh và truyền hình phần lớn đều là minh tinh, khách sạn năm sao tốt một chút gần đó cũng không tới lượt Nguyễn Yên được ở.
Khách sạn đặt cho Nguyễn Yên không gần không xa, những người diễn vai phụ như Nguyễn Yên ở chỗ này tương đối nhiều.
Nguyễn Yên đang chờ thang máy, xung quanh tương đối ồn ào, có nhiều người ánh mắt vẫn đánh giá Nguyễn Yên, Nguyễn Yên không quá để ý.
Cô không giỏi chủ động kết bạn và nịnh bợ diễn viên lớn hơn. Ở trước mặt người khác cô vẫn luôn thản nhiên. Nhưng chỉ có người bên cạnh mới biết Nguyễn Yên không hề có cảm giác giống bộ dáng ôn nhu mềm mại như ở trước mặt người khác. Thang máy đến, mấy cô gái cùng Nguyễn Yên cùng bước vào thang máy.
"Tinh Tinh, lần trước em và Bạc Tư Niên ở cùng một đoàn làm phim, có phải anh ta đẹp trai lắm không?" một cô gái nói với một cô gái khác.
Nguyễn Yên nghe thấy cái tên này trong ánh mắt lạnh nhạt có hơi dao động một chút.
"Đó là đương nhiên, Bạc lão sư thật sự siêu đẹp trai, tình cách cũng rất tốt, thường xuyên nói chuyện với chúng tớ, đối với những nhân vật nhỏ như chúng tớ cũng ôn hòa." Trong lời nói của cô gái không giấu được đắc ý.
"Oa! Tinh Tinh cậu thật lợi hại nha! Vậy quan hệ của cậu với Bạc Tư Niên thế nào rồi? Hơn nữa thêm được phương thức liên lạc chưa? Một đám chị em bọn tớ đều muốn có chữ ký! Có thể giúp chúng tớ hỏi một chút được không?"
Cô gái kia nhất thời phấn khích không thôi.
"Có thể thì có thể... Nhưng anh ấy bận quá, có thời gian tớ sẽ giúp cậu hỏi một tiếng." Khóe miệng cô gái cứng lại, lập tức cười sượng trả lời.
Thang máy chạy đến tầng của Nguyễn Yên, Nguyễn Yên đi ra cửa thang máy chậm rãi đóng lại, ngăn cách cuộc trò chuyện bát quái các cô gái về người khác trong giới giải trí.