Văn án: – Nam chính trong truyện này không phải cảnh sát. Nam chính hai nhân cách & mỹ nhân IQ cao|Gặp lại sau thời gian dài xa cách | Cường cường. Trong đội có thêm một chuyên gia tâm lý tội phạm mới …
Văn án:
– Nam chính trong truyện này không phải cảnh sát.
Nam chính hai nhân cách & mỹ nhân IQ cao|Gặp lại sau thời gian dài xa cách | Cường cường.
Trong đội có thêm một chuyên gia tâm lý tội phạm mới - Từ Tư Tiền.
Người đàn ông này có ngoại hình anh tuấn, phương pháp điều tra độc đáo, đặc biệt giỏi thấu hiểu lòng người. Lăng Sương đối đầu với anh, vừa là địch, vừa là bạn.
Vài ngày sau, cô bất ngờ phát hiện ra một mặt khác của anh -
Trời mưa lớn, Lăng Sương lần theo manh mối tìm đến, lại bị anh thô bạo ghim vào cửa.
Mái tóc dài bị anh vén lên, dây buộc tóc bị kéo đứt, đầu ngón tay lạnh lẽo chạm vào da thịt cô, cảm giác như bị rắn độc quấn quanh cổ.
L*иg ngực xa lạ áp sát vào sống lưng cô, ngón tay cái của người đàn ông nhẹ nhàng di chuyển dọc theo bên tai cô: "Thơm quá, thảo nào hắn lại thích em như vậy."
Tiếng gió, tiếng mưa chôn vùi tiếng kêu la.
Người đàn ông dùng lực bịt miệng cô, Lăng Sương nghiêng đầu tránh đi, da bị cào xước một vết, mùi máu tanh tràn ngập trong không khí.
Mùi đó làm anh phấn khích, cưỡng ép bẻ mặt cô lại, ái muội áp sát vào vết thương kia mà ngửi nhẹ.
Hơi nóng từ cánh mũi anh thong thả trườn trên da cô, đôi môi chạm vào vết thương rồi lại tách ra.
Anh liếʍ liếʍ môi, nhấm nháp vị ngọt từng chút một. Yết hầu anh chuyển động, Lăng Sương nghe thấy tiếng nuốt, lông tơ dựng đứng.
"Thả tôi ra!" Lăng Sương gào lên.
"Không thả." Ngón tay cái của người đàn ông vuốt ve cằm cô, lòng bàn tay áp xuống, siết chặt cổ cô.
Tia chớp chiếu sáng căn phòng, cô thấy ánh mắt lạnh băng của anh, khóe miệng nở nụ cười, âm u doạ người, trông đáng sợ như một con rắn độc tham lam.
"Anh không phải là anh ấy." Cô khẳng định.
"Chính xác."
Cô muốn chạy nhưng lại bị giữ chặt...
*
Khi tỉnh lại, Từ Tư Tiền liên tục xin lỗi: "Xin lỗi, đó là một tôi khác."
Không lâu sau, hai người yêu nhau, trao nhau trái tim, nhưng mà hôm đó, nhân cách kia lại xuất hiện.
Đầu ngón tay lạnh lẽo đặt lên môi cô, giọng nói lạnh lùng -
"Môi sưng ghê, hai người vừa hôn nhau à?"
"Tối nay em định qua đêm với hắn?"
"Đã đến giai đoạn nào rồi?"
Lăng Sương đột ngột lùi lại, nhìn thẳng vào đôi mắt đen nhánh u ám của anh: "Tôi thích anh ấy."
"Thích hắn? Xin lỗi, mỗi lần em tiếp xúc thân mật với hắn, tôi đều có thể cảm nhận rõ ràng..."
Đầu óc Lăng Sương tê liệt, cảm nhận rõ nghĩa là...
Lòng bàn tay anh nghiền lên cánh môi cô: "Sao? Em đã hôn tôi, ôm tôi, ngủ cùng một giường với tôi, còn không định chịu trách nhiệm sao?"
"Chịu... trách nhiệm thế nào?"
"Rất đơn giản, làm lại một lần, với tôi."
【Thế giới đã quên tôi, chỉ có em còn nhớ.】
Cường cường, sẽ không quá kinh dị.
Giá trị vũ lực của nữ chính max, chỉ cần dụng vào là bùng nổ.
Cả hai đều là mối tình đầu của nhau, sạch hơn cả Crest!