- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đoản Văn
- Rồi Người Thương Cũng Hóa Lốp Dự Phòng
- Chương 9
Rồi Người Thương Cũng Hóa Lốp Dự Phòng
Chương 9
12
Trình Lệ ngừng nói, định móc vào túi lấy bao thuốc ra, nhưng lại nghĩ đang ngồi trên ô tô của người khác nên chỉ liếʍ nhẹ môi.
"Có chút không thoải mái."
Tôi nhìn thoáng qua bờ môi của Trình Lệ.
Đôi môi của cậu ta hơi mỏng, một bên khóe miệng khẽ nhếch lên một chút, trên môi không có cảm giác ẩm ướt mềm mại nào.
Có phải khi hôn cũng sẽ rất ngứa ngáy?
Không hiểu sao, tim tôi bỗng chốc đập mạnh hơn trong xe chật hẹp.
Cũng may là Trình Lệ uống rượu rồi mơ mơ màng màng tựa đầu vào vai tôi, cậu ta nhắm mắt lại như đã ngủ say, nhưng bàn tay thô ráp nóng rực vẫn phủ lên bàn tay tôi.
Hai chúng tôi chỉ lặng lẽ dựa vào ghế và nhắm mắt lại, hưởng thụ cảm giác mập mờ này.
Người ta thường nói, tình chỉ vui khi còn mập mờ, khi nhìn người kia ở trước mắt mà không chạm vào được thì sẽ khiến lòng người khó chịu không yên.
Tài xế vặn nhỏ tiếng nhạc lại, tôi cảm nhận được hơi thở và nhịp tim đập nhanh của Trình Lệ, chỉ hy vọng con đường này có thể xa hơn, xa hơn chút nữa.
Bình thường phải đi mất nửa tiếng đồng hồ, nhưng lần này dường như chỉ mất năm phút là đã đến nơi.
Xe dừng lại ở bên đường, tôi đẩy Trình Lệ một cái: “Tôi đến nơi rồi, cậu muốn về đâu?”
Trình Lệ nắm chặt tay tôi, cậu ta luồn những ngón tay thô ráp của mình vào trong ngón tay tôi, 10 ngón lập tức đan vào nhau: “Em say rồi, không đi được, nữ thí chủ cho em tá túc một đêm nhé? ”
Tim tôi ngừng đập một nhịp, rồi bắt đầu đập liên hồi.
Trước đây tôi cũng từng thích Tần Hoài Thành, nhưng lại chưa từng có cảm giác rung động điên cuồng với anh ta như vậy.
Ngay cả miệng của tôi cũng không nghe theo ý tôi muốn.
"Được."
...
"Vừa rồi không phải chị lén nhìn em lúc ngủ sao?"
Tôi đỏ mặt trả lời: "Cậu không nhìn tôi thì sao biết tôi nhìn cậu?"
"Em cảm nhận được, chị nhìn chằm chằm vào môi em như muốn đυ.c cả cái lỗ." Cậu ta cười xấu xa "Mà sao chị cứ nhìn vào môi em vậy?"
Đèn trong thang máy soi rõ khuôn mặt đỏ bừng của tôi, rõ ràng tôi mới là kẻ bắt đầu cuộc chơi, nhưng hiện tại lại ấp úng nói không ra lời.
Nhưng tôi còn chưa kịp cãi lại thì Trình Lệ đột nhiên hơi cúi xuống, cậu ta dùng một tay nhẹ nhàng nâng cằm tôi lên.
Tôi bất giác dựa lưng vào thành thang máy và ngước nhìn cậu ta.
Vẻ mặt Trình Lệ có chút mơ hồ, chỉ có ánh mắt khi nhìn tôi thì càng lúc càng nóng rực.
Cả người tôi bị ánh mắt như thiêu như đốt của cậu ta làm cho nóng bừng, tôi bị áp chặt vào bức tường kim loại lạnh lẽo đằng sau.
Trình Lệ không nói gì thêm mà chỉ lặng lẽ cúi đầu.
Môi cậu ta chạm vào môi tôi, vừa ngứa ran vừa khô khốc.
Trình Lệ siết chặt cằm tôi hơn một chút, cậu ta hôn như muốn nuốt chửng tôi, tôi bị nụ hôn của Trình Lệ làm cho không thở nổi, cả người nhũn lại rồi tựa vào thành thang máy phía sau.
Động tác của Trình Lệ càng lúc càng nặng nề, đúng lúc tôi sắp ngạt thở, thang máy đột nhiên dừng lại rồi phát ra “Đinh” một tiếng.
Tôi giật mình đẩy Trình Lệ ra xa.
Cửa thang máy mở ra, một shipper giao hàng bước vào và nhìn chúng tôi với ánh mắt tò mò kỳ quái.
Tôi che đôi môi sưng đỏ không dám ngẩng đầu lên, còn Trình Lệ ở bên cạnh thì nhẹ giọng bật cười một tiếng.
...
Tôi vừa bước và trong nhà, Trình Lệ đã kéo tôi lại, những ngón tay dịu dàng luồn vào mái tóc tôi, cậu ta tìm chính xác đôi môi tôi rồi hôn lên mãnh liệt.
Ngay cả đèn bên trong cũng chưa kịp bật, tôi bị đè vào tường và ngậm lấy môi Trình Lệ trong bóng tối.
Kỹ năng hôn của Trình Lệ không thành thạo lắm, nhưng cậu ta nhanh chóng đảo khách thành chủ, chiếm thế thượng phong. Đầu óc tôi đã trở thành một mảnh hỗn loạn, gần như không thoát ra được khỏi những nụ hôn dày đặc và hơi thở nóng rực của cậu ta.
Đúng lúc tôi còn nghĩ sắp làm chuyện “người trưởng thành phải làm”, Trình Lệ đột nhiên dừng lại và ôm lấy tôi. Tôi nghe được nhịp tim cậu ta đập liên hồi trong l*иg ngực, cậu ta cúi đầu thở dốc bên tai tôi.
"Chị này… quan hệ hiện tại của chúng ta là gì?"
Tôi lập tức sững người một lúc.
Quan hệ gì…?
Quan hệ giữa người trưởng thành với nhau?
Thấy tôi mãi không lên tiếng, sắc mặt Trình Lệ dần trở nên lạnh lùng rồi buông tôi ra.
Trong lòng tôi đột ngột run lên một chút.
Chẳng phải lúc đầu chúng tôi đều là thấy sắc mà nảy lòng tham sao? Nếu nói là ấn tượng tốt thì tất nhiên là có, nhưng nếu là thực sự thích nhau…
Tôi có thích cậu ta không?
Đầu óc tôi rối như một mớ tơ vò, Trình Lệ bật cười giễu cợt:
"À, hóa ra chỉ có em tự mình đa tình."
"Đêm nay là em quấy rầy chuyện tốt của chị và Tần Hoài Thành."
Trong lòng tôi ê ẩm khó chịu, tôi muốn đưa tay ra định kéo Trình Lệ lại, nhưng cậu ta chỉ lạnh lùng nhìn tôi một cái rồi xoay người bỏ đi.
Cậu ta đóng sập cửa lại, căn phòng lại chìm vào bóng tối.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đoản Văn
- Rồi Người Thương Cũng Hóa Lốp Dự Phòng
- Chương 9