"Anh có thể đứng một lúc không?" Du Thanh Chi hỏi.
"Có thể."
Kiều Yến Hi để chân trái chạm xuống mặt đất, dựa vào nó để chống đỡ cơ thể, từ từ đứng lên, Du Thanh Chi đỡ lấy anh.
Một nhân viên đang đứng canh gần đó tiến lại hỏi: "Hai vị có cần tôi hỗ trợ không?"
"Không cần, cảm ơn."
Du Thanh Chi dìu Kiều Yến Hi tiến về phía bàn. Anh đã có thể để chân phải xuống đất nhưng nó vẫn chưa thể chịu được trọng lượng. Chân trái từ từ bước đi, chân phải do lâu không sử dụng nên đầu gối trở nên yếu ớt, cơ thể của anh liền mất thăng bằng.
Du Thanh Chi kịp thời vươn tay ôm lấy anh, dùng cơ thể mình chống cho anh.
Khi đứng dậy, Kiều Yến Hi cao hơn Du Thanh Chi nửa cái đầu. Mặc dù cô có mang giày cao gót, cơ thể anh vẫn gần như bao trùm lấy cô.
Kiều Yến Hi nói: "Xin lỗi."
Du Thanh Chi cảm thụ khoảnh khắc ôm nhau trong chốc lát, cô nhận ra anh gầy đi rất nhiều. Bình thường anh vẫn gầy nhưng do mặc trang phục khá rộng khiến cô không nhìn rõ được điều đó, hiện tại khi hai người dính chặt vào nhau, cô cảm giác xương của anh rất nặng.
"Để tôi kêu vệ sĩ vào."
"Không cần, tôi làm được."
Du Thanh Chi để anh thử lại một lần nữa. Lần này anh bước đi rất chậm, chân trái từ từ bước lên, sau đó mới di chuyển chân phải bị thương bước theo sau.
Hai người tiến đến khu vực diễn thuyết phía sau gian thờ, nơi có hoa tươi và bản tuyên thệ được trưng bày. Cả hai đứng ở một góc, cùng nhìn vào bản tuyên thệ.
Du Thanh Chi nói: "Chúng ta sẽ cùng nhau đọc sau khi tôi hô "bắt đầu" nhé."
"Được."
Du Thanh Chi nhẹ nhàng gợi ý cho người kia, cả hai cùng nhìn vào tuyên thệ vốn được ghi trên văn tự, bắt đầu đọc: "Chúng tôi tự nguyện kết thành vợ chồng, từ hôm nay trở đi, chúng tôi sẽ cùng nhau gánh vác trách nhiệm và nghĩa vụ của hôn nhân. Chúng tôi sẽ hiếu thảo với cha mẹ, dạy dỗ con cái, kính trọng và yêu thương lẫn nhau, tin tưởng và hỗ trợ nhau, nhường nhịn và thông cảm cho nhau, cùng nhau chia sẻ mọi điều, yêu thương nhau suốt đời..."
Âm thanh của Du Thanh Chi vang lên to rõ, trong khi giọng của Kiều Yến Hi lại rất nhỏ. Cả hai đều đọc mà không có chút tình cảm nào, chỉ đơn thuần là hoàn thành nhiệm vụ.
Sau khi tuyên đọc xong, hai người lại chụp hình và nhận chứng nhận lưu trình là có đi đến.
Du Thanh Chi giúp anh ngồi lên xe lăn lần nữa rồi đẩy anh ra đại sảnh.
Khi về đến nhà, Du Thanh Chi lấy ra hai quyển hôn thú và sờ nhẹ mặt ngoài của nó.
Làm xong, cô đưa cho Kiều Yến Hi một quyển và nói: "Anh hãy giữ lấy và đừng làm mất, nếu không sẽ không thể kết hôn."
Ngày đầu tiên kết hôn, cô đã thẳng thừng nhắc đến chuyện ly hôn mà không hề e ngại.
Kiều Yến Hi nói: "Nếu cô muốn đăng ảnh chụp thì nhớ đừng để mẹ và em gái tôi thấy."
Du Thanh Chi mỉm cười, anh rất ít khi chia sẻ ý kiến của bản thân với cô, hôm nay coi như đây là một chuyển biến tốt, "Anh yên tâm, tôi chụp hình không phải để công khai với bạn bè mà ngược lại, chuyện kết hôn của chúng ta sẽ được giữ bí mật với mọi người bên ngoài. Chỉ có gia đình tôi và mình anh biết, tất nhiên, cả những nhân viên trong nhà tôi cũng sẽ biết, họ đã ký cam kết bảo mật, sẽ không tiết lộ ra ngoài, càng không để lọt đến tai mẹ và em gái anh."
Kiều Yến Hi chỉ muốn nhắc cô rằng anh không mong mẹ và em gái biết chuyện này bởi anh không muốn hai người ấy nghĩ rằng anh dùng hôn nhân để đánh đổi một đời an yên cho họ, "Cảm ơn."
---------
Cuối tháng ba, theo thông lệ mỗi tháng một lần, hội nghị marketing của Tập đoàn Thế Hoành được tổ chức đúng giờ.
Từng giám đốc các bộ phận đều đang tiến vào phòng họp cao cấp của Thế Hoành.
Mở đầu cuộc họp, bộ phận quản lý tiêu thụ sẽ báo cáo về tình hình tiêu thụ trong tháng vừa qua, tiếp theo là đến giám đốc của bộ phận marketing tiến hành tổng kết.
Tập đoàn Thế Hoành hiện có sáu bộ phận sản xuất chính, lần lượt là bộ phận tủ lạnh, bộ phận máy điều hòa, bộ phận lò vi sóng và lò nướng, bộ phận lò vi ba (*), bộ phận gia công cơ khí và bộ phận robot dọn dẹp.
(*): Chỗ này theo nguyên tác là lò vi ba, mà theo như mình tìm hiểu thì lò vi ba và lò vi sóng là một, ai phân biệt được hai cái này thì giúp mình với.
Trong số đó, bộ phận robot dọn dẹp luôn đứng cuối bảng về doanh thu, khoảng cách với vị trí thứ năm cũng rất lớn.
Nguyên nhân là do bộ phận này mới được thành lập không lâu, bên cạnh đó, tập đoàn Thế Hoành nổi tiếng với các sản phẩm điện gia dụng, trong khi robot dọn dẹp lại không thuộc về danh mục đồ điện nhà bếp nên thương hiệu của nó vẫn chưa được xây dựng vững chắc.
Thời điểm cuối cùng khi giám đốc marketing tiến hành tổng kết, ông ta cố ý nói về tình hình của bộ phận robot dọn dẹp, "Trong ba tháng qua, doanh thu của bộ phận này không thể so sánh với doanh thu của hạng năm, chỉ đạt một nửa, đây là sự chênh lệch rất lớn. Hơn thế nữa, tỉ lệ khách đến khiếu nại trả hàng vẫn luôn ở mức cao, đừng nói tới việc kiếm tiền mà hiện tại, tổn thất đã ngày càng gia tăng. Nếu cứ tiếp tục tình trạng như vậy, tôi cảm thấy cần phải xem xét việc cắt đứt hoạt động kinh doanh này."
Du Diên Huy, với vai trò là chủ tịch kiêm tổng giám đốc của tập đoàn, ngồi tại bàn hội nghị lắng nghe ý kiến từ bộ phận marketing. Ông cảm thấy có phần khó xử vì tập đoàn không hoàn toàn thuộc quyền kiểm soát của mình. Cuối cùng, ông vẫn phải chú ý đến phản ứng của các cổ đông. Ông đã để con gái mình khởi xướng một lĩnh vực kinh doanh mới, thế nhưng sau một năm rưỡi, kết quả vẫn chưa khả quan khiến ông gặp khó khăn trong việc giải thích với các quản lý cấp cao khác.
Lúc này, Tôn Bác Giai lên tiếng: "Thật ra thì tập đoàn Thế Hoành cho đến nay chủ yếu hoạt động trong lĩnh vực thiết bị gia dụng. Việc phát triển robot dọn dẹp, cụ thể là robot Tảo Địa, đối với chúng ta cũng là một lĩnh vực mới. Hiện tại chỉ mới bắt đầu hơn một năm, Thanh Chi cũng còn trẻ, kinh nghiệm cũng đang dần được tích lũy. Tôi nghĩ chúng ta nên có sự bao dung hơn."