Truyện: Robot papa và robot chaTác giả: Lữ Thiên Dật
Editor: Sặc Fructose
Chương 2: Ro papa và bot mama.Công mua thuốc ức chế từ chợ đen về đưa cho thụ, thụ vẫn uống vào như thường lệ.
Đảo mắt đã mười ngày trôi qua, không có chuyện gì xảy ra...
Tuy rằng công đã xao động đến mức làm hỏng hai cái cốc tự sướиɠ rồi, nhưng trừ sự táo bạo về sinh lý những khi động dục, trong xương cốt công vẫn là một người rất dịu dàng và tinh tế.
Anh nghiền ngẫm tâm lý của thụ, cảm thấy thụ là một Omega không thể giả thành B, sống ở một xã hội đầy hà khắc và áp lực với Omega, khó có được cơ hội chân chính tiếp xúc với sự vật mà mình có thiên phú - tự nhiên sẽ dốc hết sức mình vào đó, rót hết áp lực từ cuộc sống và nhiệt tình vào sự nghiệp robot, không cần chăm sóc bản thân mình.
Robot là sự nghiệp cậu nhiệt tình yêu thương, cũng là sự chống cự của cậu với thế giới này.
Công hồi tưởng lại hình ảnh lần đầu tiên mình bị thụ đập nhừ tử ở sân thi đấu: Sau khi kết thúc một loạt thao tác hung hãn lưu loát, thụ nhấc nắp bảo vệ lên, từ khoang điều khiển nhảy xuống, đế ủng chạm lên mặt đất, phát ra một tiếng rầm giòn vang. Theo đường nhìn từ chiếc ủng chặt chẽ lên trên, là vòng eo gầy nhưng dẻo dai và tứ chi bó sát trong bộ đồ bảo hộ. Cậu bước từng bước một đến robot của anh, không hề có chút phong độ quý tộc nâng một chân đạp lên đầu gối robot, rõ ràng là nhìn lên khoang điều khiển cách mặt đất 3m, vẻ mặt lại như từ trên cao nhìn xuống, hai mắt rực sáng như một con sói nhỏ.
-- "Mày thua, gọi papa."
... Nếu không bị ép gọi papa mà nói, công nghĩ mình nhất định sẽ yêu cậu trong khoảnh khắc đó.
Bất quá gọi papa cũng không có khác biệt gì lớn, chẳng qua là yêu hơi chậm một chút - khi mà sau này công đã quen miệng không biết xấu hổ gọi papa.
Công quyết định chậm rãi chờ đợi, kiên nhẫn bồi đắp cảm tình của thụ với mình, anh sẽ ám chỉ cậu, nhưng tuyệt đối sẽ không ép buộc cậu. Anh không khống chế được mà lúc ẩn lúc hiện oán niệm với thụ vì cứ mãi không chịu thông suốt. Nhưng anh có thể khống chế được hành vi của mình - chỉ cần hai người họ không động dục đồng thời.
Anh hi vọng nhóc sói con của mình có thể vĩnh viễn có một đôi mắt rực sáng như vậy.
Cho nên...
Ở mỗi đêm khát khao khó nhịn, công đều sẽ lén chuồn đến phòng tắm, tiến hành hành vi cực kì tàn ác XX cốc tự sướиɠ.
Công: "Sướиɠ sao cục cưng, nói đi."
Cốc tự sướиɠ thông minh có cài đặt giọng nói lập tức ưm ư a a ưm ư a a.
Là giọng của thụ.
Nhưng mà mỗi lần xài xong phải cài lại giọng của chị gái Alpha, tránh cho lòi đuôi...
Hôm nay, như thường lệ công và thụ đến sân dưới lòng đất chơi robot. Gần đây sân thi đấu dưới lòng đất tổ chức cuộc thi tranh bá, phần thưởng cho người chiến thắng là một lần cải tạo nguyên bộ tính năng cho robot do một vị vương giả cải tạo robot thực hiện. Vị vương giả cải tạo này có những ý nghĩ thiết kế vô cùng điên cuồng, nhưng thao tác kỹ thuật lại vô cùng vững vàng. Mỗi một Alpha mê cải tạo robot đều muốn sinh con cho hắn - chỉ cần hắn đồng ý ra tay cải tạo cho mình.
Thụ vô cùng quyết tâm muốn có được lần cải tạo này, để đảm bảo an toàn, công cũng quyết định lên đài dự thi.
Chịu đựng sự dạy dỗ rèn luyện trường kỳ, hiện tại trình độ kỹ thuật điều khiển robot của công thụ không phân cao thấp. Hai người oai phong một cõi nơi sân thi đấu dưới lòng đất, mọi người đều tôn kính gọi bọn họ là robot papa và robot mama...
Trong sự kháng nghị mãnh liệt của công và tiếng cười như điên của thụ, robot mama được đổi thành robot cha.
Hai cao thủ lên sân đấu, xác suất cướp được quán quân tăng lên không ít. Công và thụ đã thương lượng trước, bất kể ai đoạt được quán quân, phục vụ cải tạo robot của vương giả đều nhường cho thụ, bởi vì so với các loại cải tạo độc đáo, công vẫn hứng thú với các thao tác chiến đấu mới lạ hơn.
Thi đấu bắt đầu, hai người đại sát tứ phương, thăng cấp một đường, cũng tất nhiên mà chạm mặt nhau trong trận chung kết.
Nói cách khác, trận chung kết này bọn họ cứ đánh tùy tiện là được, dù sao quán quân không phải công thì là thụ, phần thưởng chắc chắn không lạc sang túi người khác.
Trước mỗi trận thi đấu bắt đầu có thời gian hai mươi phút chuẩn bị, hai người ở khu nghỉ ngơi của tuyển thủ vừa uống đồ uống tăng lực vừa trò chuyện, không thích thoải mái vui vẻ, nhưng sắc mặt thụ càng lúc càng khó coi...
Cậu thở ra hơi thở xen lẫn mùi pheromone, đây là lần đầu tiên công ngửi được mùi pheromone của thụ rõ ràng đến thế. Mùi hương hơi đắng và mát lạnh làm anh nhớ tới rừng rậm sau cơn mưa phùn, sau khi gió thổi qua lá cây ướt đẫm và bùn đất ướŧ áŧ, sẽ biến thành mùi vị này.
Công khϊếp sợ không thôi: "Em..."
Gân xanh trên thái dương thụ nổi lên, cắn răng nói: "Thuốc ức chế lần trước tôi uống là giả."
Công sửng sốt từ đáy lòng: "Giả!?"
Rất nhanh, công ý thức được rằng anh là người mua thuốc ức chế, bản thân anh là đáng nghi nhất, nếu thụ hoài nghi anh, anh rất khó tự chứng minh mình trong sạch, có quỷ mới biết kẻ bán thuốc giả ở chợ đen có phải đã cuốn gói cao bay xa chạy rồi không.
Công gấp đến độ đổ đầy mồ hôi: "Anh không biết thuốc kia là giả..."
Thụ cắt lời anh: "Không cần giải thích."
Trái tim của công tức khắc trở nên lạnh lẽo.
Thụ che ngực lại thở dốc: "Tôi hoài nghi ai cũng sẽ không có khả năng hoài nghi anh em của mình."
Công: "..."
Công bị pheromone của thụ trêu đến tâm viên ý mã, cũng bắt đầu ngo ngoe rục rịch, miệng khô lưỡi khô: "Bây giờ phải làm sao đây?"
(Tâm viên ý mã: chỉ tâm trí bất định, xáo động và dễ mất kiểm soát)Kỳ thật dựa vào quy luật thế giới ABO của bọn họ, hiện tại hai người nên tại chỗ mà làm...
Gò má thụ ửng đỏ, hai mắt ướŧ áŧ, bộ dáng động dục thật xinh đẹp: "Thi đấu trước đã, đấu xong lại tính."
Sân thi đấu dưới lòng đất có quy củ của mình, cố ý bỏ quyền thi đấu, thả nước cho đối phương thắng làm tổn hại đến cuộc thi, sau khi chủ sân đấu xem xét và xác nhận hành vi ác ý này sẽ hủy bỏ tư cách thi đấu của tuyển thủ. Nói cách khác nếu công từ bỏ thi đấu trước khi mở màn, hay thông qua thủ đoạn khác ngăn cản thi đấu, chắp tay nhường lại chức quán quân, bọn họ đồng thời mất đi tư cách đấu trận chung kết, đổi cho hai tuyển thủ xếp hạng sau họ.
Cho nên lúc thi đấu có thể không xuất toàn lực, nhưng cũng phải giả bộ sao cho giống.
Phải biết rằng vị vương giả cải tạo robot kia tính tình rất cổ quái, không phải có tiền thì sẽ làm việc, toàn phải xem tâm trạng của hắn thế nào. Thụ lăn lộn ở chợ đen lâu như vậy cũng chưa thể mướn được vị vương giả đó cải tạo nguyên bộ robot cho mình. Cho nên cơ hội lần này đánh chết cũng không thể bỏ qua.
Công nóng nảy: "Em đã thế này rồi có thể chịu được không?"
Bỗng nhiên thụ đứng dậy: "Đàn ông không thể nói không được! Đỡ tôi đi toilet!"
Công cúi đầu nhìn đồng hồ, buồn vui đan xen: "Năm phút sao mà kịp, anh đâu có nhanh như vậy!"
Thụ cười xì một tiếng: "Ai nói kêu anh giải quyết giúp tôi?"
Cơ hội trước mắt, công không thể bình tĩnh: "Anh có thể giúp em!"
Thụ lắc đầu: "Anh là đồng tính, cứng với tôi không nổi đâu."
Công hằng đêm cứng muốn nhỏ máu: "..."
Nhưng mà thụ đã chạy về hướng toilet.
Khắp sân thi đấu đều là Alpha, điều đáng mừng duy nhất là hiện tại thụ mới bắt đầu động dục, lượng pheromone phân bố ra còn chưa lớn. Thụ lấy cổ tay áo che lại mũi, miệng nhỏ hít thở không khí, nhanh như chớp chui vào toilet, để công đứng bên ngoài cửa.
Công khàn giọng hỏi: "Em muốn xử lý thế nào?"
Thụ không lên tiếng.
Một lát sau, thụ đẩy cửa ra, bộ dạng ngon miệng như một quả táo chín mọng, ngữ khí vẫn cứ như papa dạy dỗ: "Xong rồi, thi đấu đi, trong ba phút sẽ đập anh bầm dập."
Công nhịn đến mức đỏ mắt: "... Cái gì xong rồi?"
Thụ nhếch miệng cười: "Tôi nhét kín rồi."
... Cái gì!!! Nhét cái gì!!! Lấy gì nhét!!! Công tưởng tượng đến không kìm chế được, trong não thậm chí còn xuất hiện hình ảnh, kích động đến ù cả tai, đầu váng mắt hoa, thụ đi phía trước, công nhìn dán mắt vào mông thụ, nhìn thẳng vào mông!
Công tựa như trâu đực theo sau đuôi thụ, nhìn chằm chằm thụ thở hổn hển, đi đi đi, bước chân thụ đột nhiên dừng lại, công cứ thế đâm sầm vào người thụ.
Thụ đứng ở trước khoang điều khiển của robot mình, thần sắc mê mang, đưa tay chỉ một con robot ở đường chéo sân thi đấu đối diện: "... Tôi lên robot, robot của anh ở bên kia kìa."
"Ò." Công ngơ ngác đáp lời, quay người 180° về phía sau, đi theo đường chéo sân.
Thụ nhìn bóng dáng anh, lông mày hơi nhướng lên.
Vừa rồi, cậu ngửi được một tia pheromone như có như không của công.
Nhưng mà thi đấu lập tức bắt đầu rồi, thụ không rảnh nghĩ lại, chui vào khoang điều khiển, buộc bản thân chú ý toàn lực vào việc điều khiển robot chứ không phải việc bị cᏂị©Ꮒ.
Thi đấu bắt đầu, hai con robot đang chém gϊếŧ nhau.
Trạng thái của thụ ít nhiều đã bị ảnh hưởng, vô ý lộ sơ hở, bị kiếm của robot công chém ngã xuống đất.
"Một kiếm này thật đẹp." Thụ bình luận, đang định đứng dậy, robot công lại thu kiếm, không có kết cấu mà lao lên phía trên robot thụ... Khởi động vòng eo, ầm ầm ầm mà cᏂị©Ꮒ robot thụ mấy cái.
Trọng tài: "...???"
Bình luận viên: "...???"
Chiến thuật này bà mẹ nó tôi biết bình luận thế nào đây!?
Công động dục đến tinh thần tɧác ɭoạи, lảo đảo lắc lư đứng đậy, phất tay về hướng trọng tài, khàn khàn giọng nói: "Xin lỗi, thao tác sai lầm."
Lúc này, robot thụ đột nhiên nhảy dựng lên, trong khoảng thời gian cực ngắn tăng tốc độ robot lên 200%, đâm mạnh vào robot của công, theo tiếng ầm lớn vang lên, robot của công bị đâm ngã trên mặt đất.
Ngay sau đó, robot thụ khởi động vòng eo, ầm ầm ầm mà cᏂị©Ꮒ robot công lại mấy cái.
Thụ: "Cmn Alpha thì ngon lắm à?"