Thiên tài họa sĩ Vệ Uẩn sau một giấc ngủ, tỉnh dậy phát hiện mình đã xuyên vào một cuốn tiểu thuyết đam mỹ vạn nhân mê và trở thành công số 4. Nhân vật chính thụ - Tạ Trụ, bẩm sinh đã sở hữu thể chất …
Thiên tài họa sĩ Vệ Uẩn sau một giấc ngủ, tỉnh dậy phát hiện mình đã xuyên vào một cuốn tiểu thuyết đam mỹ vạn nhân mê và trở thành công số 4.
Nhân vật chính thụ - Tạ Trụ, bẩm sinh đã sở hữu thể chất thu hút những kẻ dị thường, là tâm điểm trong đám đông, hấp dẫn vô số kẻ ngưỡng mộ và khao khát. Chính vì vậy, kết cục của cậu ta là bị ép buộc phải lột xác.
Khi Vệ Uẩn xuyên đến, đúng lúc “bản thân” - thân phận pháo hôi công số 4 - đang mời Tạ Trụ đến biệt thự trống trải để vẽ tranh và tỏ tình.
Lúc này, những nhân vật bảo vệ Tạ Trụ đã biết được ý định của cậu:
- Tà linh số 1: Bảo vệ Tạ Trụ, ý đồ khó đoán.
- Mặt nạ số 2: Ý nghĩ không rõ ràng.
- Chó sói ghét bỏ Vệ Uẩn số 3: Ánh mắt chứa đầy ẩn ý.
Vệ Uẩn: “… Là một người bình thường, mở màn kiểu này thực sự quá kí©h thí©ɧ rồi.”
Cậu cầm bút, tay khẽ ngừng lại, sau khi che giấu ánh nhìn thì thản nhiên ngẩng đầu lên, nói với nhân vật chính thụ:
“Ngồi thẳng lưng, chúng ta vẽ tranh nghiêm túc, không làm chuyện khác, cảm ơn.”
Tạ Trụ, vốn nghĩ rằng Vệ Uẩn mang ý đồ xấu, ngừng động tác, nheo mắt lại nhìn cậu.
---
Không biết từ khi nào, mọi người phát hiện Vệ Uẩn bắt đầu thay đổi.
Người họa sĩ vốn mang khí chất u ám ấy tháo khẩu trang, lộ ra gương mặt đẹp đẽ và cao quý.
Cậu luôn cúi đầu, đắm chìm vào việc vẽ tranh, trông lạnh lùng và tập trung, đến mức ngay cả tà linh hay dị thường cũng không thể làm cậu lay động.
Ban đầu, Tạ Trụ chỉ tò mò, nhưng không biết từ lúc nào đã không kiềm được mà dành nhiều ánh mắt hơn cho cậu.
Sự tò mò ấy từng chút từng chút một biến chất, mất kiểm soát.
Cho đến một ngày, Tạ Trụ cảm thấy bản thân mình như mắc bệnh.
Trái tim vốn sinh ra từ ác ý và dây leo lại bắt đầu đập trở lại.
Bởi vì—họa sĩ của anh.
Tiếp đi t/g