Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

[Rindouangry] Luân Chuyển Bất Hẹn Tái Kiến

Chương 40: (R-18)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Souya giúp anh Nahoya thu dọn xuất viện, trở về thì đã thấy Rindou sắc mặt căng thẳng ngồi khoanh tay trên sofa. Ngửi được mùi vị omega quen thuộc, hắn ngẩng đầu lên.

Kì lạ, rõ ràng hắn nói hôm nay có việc bận nhưng bộ áo vest nhiễm phong trần cùng thần thái mỏi mệt như đã vừa đi đâu và gấp gáp trở về vậy.

Rindou vẫy vẫy em tới, em tò mò cũng tiến lại "Sao vậy? Anh không khỏe à?"

"Quỳ xuống!" hắn không cảm xúc ra lệnh, kèm theo đó là lượng pheromone alpha phóng xuất ở cự li gần.

Bản năng tuân phục alpha trong em trỗi dậy, em nhũn chân té sụp xuống thảm lông lót phòng. Cơ thể em run rẩy không ngừng, chỉ vì em là omega, mà sâu thẳm trong gen, omega phải khuất phục trước alpha.

"Rin~!?" em ôm lấy cơ thể đang không làm chủ được cơn run rẩy của mình, khó hiểu nhìn hắn.

Rindou không tỏ vẻ gì trước sự mềm yếu của em, hắn chỉ đũng quần của mình "Liếʍ!"

Em không thể tin nổi nhìn hắn "Anh ...?"

Không thèm nói nhiều lời hay lặp lại mệnh lệnh, tay hắn vói ra sau đầu em, luồng những ngón tay qua những lọn tóc xoăn. Ấn đầu em áp lên hạ bộ của hắn, mặt em áp sát lên thứ đó của hắn ngăn trở qua lớp vải âu phục. Nào thèm để ý tâm tình của em, tay hắn ấn mạnh tiếp, Souya vung tay phản kháng, miệng miễn cưỡng kêu ưm ưm vì bị ép ngộp.

"Sao? Không biết liếʍ à? Đã không biết thì trước đó đừng có làm." đôi mắt hắn chỉ toàn sự u huyền lạnh lẽo.

Souya chua xót đã chết, hắn trách em trước đó ngu ngốc đến khẩu giao còn không biết. Nhưng rõ ràng hôm qua hắn không phản ứng ghét bỏ gì cả mà, sao giờ lại.

Em lạnh run yếu ớt lột kéo khóa quần hắn, chỉ biết ngu ngốc ngậm ngay thứ đồ vật kia vô miệng.

"Thu răng lại, dùng đầu lưỡi ấy." làm theo lời chỉ bảo của hắn, em ra sức lấy lòng cũng đi vỗ về 2 viên trứng nặng trĩu.

Nhưng bỗng hắn lại đẩy sâu vô cổ họng, em muốn nôn thế nhưng tay hắn giữ lấy sau đầy em không cho em động, vì buồn nôn mà cổ họng em co thắt, hắn đầy tận hưởng lại đẩy lút cán. Cả mặt em vùi vào đám lông xù xì, miệng thì xộc mùi xạ hương nam nhân lên tận não bộ choáng muốn ngất.

Em chống đùi hắn muốn đẩy ra nhưng tứ cố vô thân. Rindou ngửa lưng ra sau, thỏa mãn thở dài bắn ngập tϊиɦ ɖϊƈh͙ trắng đυ.c rót vào miệng em.

Angry bé nhỏ bị cưỡng ép uống thứ đồ tanh đắng kia, em chỉ có thể vô vọng nuốt ực ực xuống dạ dày. Nhưng thật sự là quá nhiều, đến khi em khục sặc thì Rindou mới bỏ tay ra, côn ŧɦịŧ chưa bắn xong thì khi rời khỏi miệng nhỏ cất chứa thì vấy hết cả lên mặt, lên tóc. Dâʍ ɖu͙ƈ và diễm lệ.

Souya khù khụ ho phun ra tϊиɦ ɖϊƈh͙ bám dính cổ họng, em nôn ngược ra nhiêu tϊиɦ ɖϊƈh͙ đã nuốt.

Rindou muốn nâng em dậy nhưng em hất tay hắn ra "Hu! Mày tránh ra." em đáng thương kéo áo lau tinh trên mặt nhưng áo em dính còn nhiều hơn trên mặt.

"Tao không biết khẩu giao, tao ngu ngốc còn vụng về. Mày đi mà tìm người khác ấy." em ghét việc mình là tấm bia hứng chịu sự khó chịu của hắn, thà là hắn nói thẳng ra chứ đừng có làm điều không tôn trọng em như vầy.

Rindou biết em không có lỗi gì cả. Em chỉ đơn giản là muốn thân mật với 'hắn'. Nhưng 'hắn' ở đây lại tồn tại dưới cách 'bọn hắn'.

Rõ ràng rõ điều đó nhưng lòng hắn vẫn không yên. Ghen tị và đố kị vây bủa hắn.

Rindou siết chặt cổ tay em "Tìm người khác? Vậy em muốn ai chơi em? Thằng khác à?" hắn mạnh bạo kéo em đến cửa.

Souya vùng vằng, tay em đau. Đẩy ngã em xuống thảm lót trước cửa và kế tiếp là xé rách áo quần em.

"Không ... không mà!" nếu làm ở đây thì người bên ngoài sẽ nghe thấy hết, pheromone cũng thoát ra qua khe cửa và tố cáo với cả thế giới rằng họ đang làʍ ŧìиɦ.

"Be bé miệng hoặc muốn cả tầng chung cư này đều biết cưng da^ʍ phụ tới mức nào."

Lối nhỏ sưng tấy vì vừa làm không cần nới rộng, Rindou trực tiếp cắm ƈôи ŧɦịŧ vào. Không có màn dạo đầu càng không có dịch bôi trơn, Souya ăn đau thất thanh "Đi ra! Đi ra ngoài!"

Rindou cứ là không nghe, càng ra sức thúc ác liệt hơn, nâng một chiếc đùi nõn nà, hắn cắn phập hận không đứt mảng thịt. Răng nanh hắn ngứa ngáy, hắn muốn cắn em, biến em thành mỗi riêng hắn, bắn sâu vào bụng em khiến em mang thai con của hắn.

Em uất ức bụm chặt miệng không thèm hé một tiếng rên đáng xấu hổ nào.

Ngựa quen đường cũ, mày mò không lâu trong tràng vách thịt thì hắn tìm được miệng cửa khoang cửa em, dùng bạo lực nghiền áp để bắt nó mở ra. Souya tím tái mặt mày ôm bụng "Đau nha! Đau quá!"

Cơn đau giáng sinh cứ như cả nội tạng bị đâm thủng, em không dám quằn quại vì nếu thêm một động tác nhỏ thì cơn đau sẽ chạy lan khắp người.

Lật em nằm úp sấp lại, tứ chi chống đất. Em biết hắn muốn làm gì, hai tay em che kín tuyến thể sau cổ lại. Chết cũng không cho hắn được như ý nguyện, muốn cưỡng chế đánh dấu vĩnh cửu em ngoài kì phát tình là cực hình. Với lại họ đang ở trong tình trạng không vui vẻ gì, Souya sẽ không cho hắn toại nguyện, thân thể của em là do em quyết định.

"Buông!" chụp lên cánh tay em, hắn ghị mạnh.

Một khoảng khắc em đã có chút mủi lòng khi nhớ lại những tốt đẹp hắn đối với em. Em cũng từng có ý muốn hắn đánh dấu vĩnh cửu lên em, biến em hoàn toàn thuộc về hắn, vì em yêu hắn lắm.

Rưng rưng cắn môi, mắt ngập toàn là nước khiến mọi thứ nhòe đi. Em úp mặt xuống sàn, tiếng rêи ɾỉ kèm thanh âm khóc thảm, rất khó nghe.

Cạch!!!

Cánh cửa trước mặt bị mở ra, là em ảo giác sao? Sao Rindou lại đang đứng đó đau lòng nhìn em?
« Chương TrướcChương Tiếp »