Chương 65

NGÀY 65

Thành công rồi. Cái gì ư? Tỏ tình của Ogakichi-kun chứ gì.

Ogakichi-kun, hơi đỏ mặt, thông báo điều này lại cho tôi, ngay sau khi tôi thức dậy và trước cuộc đấu luyện giữa tôi với cậu ta, cuộc đấu luyện đã trở thành lệ thường hằng ngày của tôi trước khi cuộc tập luyện buổi sáng bắt đầu.

Ờ thì, tôi nghĩ chiến lược này thể nào mà chẳng thành nên tôi chẳng hề ngạc nhiên tí nào. Chắc Ogakichi-kun không nhân ra, nhưng Asue-chan thích cậu ta lâu rồi.

Asue-chan đã từng hỏi ý kiến của Dhammi-chan rồi cái thông tin đó lại lọt vào tay tôi, vậy hóa ra lời đồn là đúng thật.

Thực sự không cần phải lo lắng liệu cậu ta có bị từ chối không; tôi còn âm thầm cho Dhammi-chan biết toàn bộ chi tiết của cuộc họp bàn chiến lược trong ngày hôm qua thông qua thiết bị truyền tin dạng vòng tay với mục đích câu kéo thêm ít thời gian để dàn xếp cuộc họp mặt được thích đáng.

Sự thật thì chuyện diễn ra thế này cũng là vấn đề được tính trước rồi.

Điều duy nhất tôi lo lắng là không biết đêm qua cậu ta có hăng quá mà quá “tay” và làm đau Asue-chan không.

Mà, trước đó tôi có đề cập đến chuyện Ogakichi-kun nên thực hành với mấy tên nam Elf, nhưng lại có cái tiền lệ là trong lần đầu tiên, cậu ta làm bị thương người bạn tình với thể hình chênh lệch 1 mét, hàng đống chỗ. Người được ấn định đó là một Elf với chiều cao 2 mét, người to nhất trong đám đó, và giờ đây Elf đó hiện đang nằm liệt giường và đang được Hobuji-kun chữa trị.

Asue-chan hiện đang là người đứng đầu trong việc khai thác hồn thạch, xuất hiện quanh đây do ảnh hưởng của Hầm Ngục Velvet, và những quặng kim loại hiếm, vì vậy hiệu suất công việc sẽ trì trệ nếu cô ấy không thể làm việc được.

Sự tồn tại của Asue-chan lúc này như một chiếc máy xúc vậy.

Không biết tôi có nên điều chỉnh lại dự định của cô ấy không.

Đó là điều mà tôi đang suy nghĩ, nhưng theo những báo cáo tôi vừa nghe, mọi chuyện có vẻ vẫn tốt.

Có lẻ là vì đó không phải lần đầu của Ogakichi-kun, hoặc là Asue-chan quá trâu, hoặc vì cậu ta trân trọng lời hứa với tôi đêm qua trong buổi họp mặt chiến lược, dường như cậu có thể làm chuyện đó vừa phải. Đây đúng là điều đáng mừng.

Dù thế nào đi nữa, trong suốt buổi kumite[4] ngày hôm nay, ăn vài đấm của tôi mà Ogakichi-kun vẫn còn phởn lắm.

Đầu gối thì run rẫy, miệng vẫn còn cười. Ăn đòn mà lại khoái chí (một M ra đời chăng) làm tôi bực dọc đến nỗi muốn tạo ra vài con Black Skeleton để trút bớt cảm xúc. Tôi nghĩ là làm liền.

Cuộc đấu tập kết thúc vào giữa trưa. Ogakichi-kun và tôi đang ra ngoài để bắt vài con Hậu Hùng thì Dhammi-chan và Asue-chan sán lại và nói họ muốn đi cùng.

Khi tôi hỏi Asue-chan việc khai thác đang tiến triển thế nào, cô ấy nói cô vẫn đang làm việc không ngừng nghỉ cả buổi sáng và đạt được chỉ tiêu, do vậy mới có buổi đi săn đầu tiên của bốn chúng tôi sau một thời gian.

Đáng tiếc là chúng tôi không gặp con Hậu Hùng nào như mong muốn, nhưng chúng tôi săn được:

5 con Trư Ấn.

6 con Bọ Ngựa Độc với cơ thể 1 mét và cặp lưỡi liềm rỉ ra nọc độc màu tia.

4 con Bọ Hung Tê Giác với những chiếc sừng dài 1 mét và bộ giáp xác bóng bẩy như hắc thiết.

5 con Argiope.

4 con Nhện Quỷ.

3 con Châu Chấu Đưa tin với lớp mai xám và dài 60 cm.

11 con Khỉ Vàng có bộ lông vàng và mọc ra những chiếc đuôi kỳ quái.

Y như mong đợi từ khu vực mà tôi chưa từng đến, có rất nhiều loài quái vật mà tôi vẫn chưa ăn bao giờ. Đáng tiếc là bất cứ ai khác ăn phải những loài côn trùng giáp xác như Bọ Ngựa Độc và Bọ Hung Tê Giác thì sẽ bị trúng độc, nên đi săn để dự trữ thức ăn ở khu vực này không tuyệt đến vậy.

Đáng tiếc. Phải, đáng tiếc thật.

Tôi lột những phần có vẻ không có mấy tác dụng ra và ném vào Hộp Vật Phẩm. Tôi nhai rau ráu những phần còn lại. Thật lúng túng khi tôi là người duy nhất ngồi ăn, tôi đưa mỗi người hai con Khỉ Vàng cho ba người khác.

Đã học 【Lột Xác】[5]

Đã học 【Thế Hệ Côn Trùng】

Đã học 【Bờ Vực Kết Thúc】

Đã học 【Vô Thanh Sát】 (Gϊếŧ không tiếng động)

Đã học 【Đột Phá Chính Diện】

Đã học 【Bất Hòa】

Đã học 【Ký Sinh】

Đã học 【Cường Hóa Lực Nhảy】

Đã học 【Sức Sống Mạnh Mẽ】

Đã học 【Giáp Xương】

Đã học 【Vỏ Giáp Sắt】

Đã học 【Khơi Dậy Bản Năng Chiến Đấu】

Đã học 【Dễ Bị Thương Tổn Bởi Hàn Lạnh】

Tôi trở thành một anh hùng Henshin rồi.[6]

Mà, khi tôi ăn con Bọ Hung Tê Giác, tôi nhận được kỹ năng 【Giáp Xương】. Bộ giáp mà tôi đang mặc trên người được làm từ con Gấu Đỏ, ngay lập tức bị đồng hóa khi tôi kích hoạt kỹ năng. Lớp giáp rực rỡ một màu đỏ dị thường và tôi nhìn như một con bọ Kẹp Kìm [7] hình người với chiều cao 2m50. Toàn bộ cơ thể tôi hoàn toàn được che phủ bởi lớp giáp.

Tôi chẳng thể nào hình dung ra nổi tại sao tôi thành một con bọ Kẹp Kìm khi mà tôi ăn một con Bọ Tê Giác.

Khi tập trung vào cặp sừng cong cong như một thanh kiếm, tôi có thể làm chúng chuyển động được. Để kiểm tra, tôi cầm một cành cây để giữa chúng, và *xoẹt* 1 tiếng, tôi có thể cắt đôi nó ra. Tôi chẳng cảm thấy chút cấn nào dù là nhỏ nhất, cặp sừng của tôi rất sắc bén.

Tôi có thể thực sự quen dần với điều này.

Tôi nhìn chăm chăm bộ giáp xương một lúc.

Tôi cho rằng mình có thể hình dung ra được kết cấu lớp xương này hoạt động như thế nào, nó vừa cứng rắn vô cùng mà cũng vừa dễ dàng chuyển động được. Tôi nhờ Ogakichi-kun đánh tôi để kiểm tra và chỗ cậu ta đánh vào chỉ lõm vào một chút mà không hề đau đớn chút nào. Có vẻ như nhờ vào một cơ cấu kết hợp chặt chẽ với nhau, phân tán chấn động ra khắp bộ Giáp Xương nên mới giảm được lượng sát thương đi.

Hơn nữa, cảm giác giống như bộ giáp chuyên dụng tôi dùng để làm việc trước khi được tái sinh, một bộ đồ năng lượng làm từ biometal[8]. Cuối cùng tôi quen được với nó và tôi chẳng hề có cảm giác cử động của tôi gặp trúc trắc nào dù là nhỏ nhất.

Bộ Giáp Xương dường như còn có khả năng hổ trợ năng lực. Tôi chẳng thể tìm được bất cứ khuyết điểm nào trên nó hết. Ờ thì, chắc quá dễ chú ý là khuyết điểm duy nhất.

Phải, đây đúng là năng lực ngon khỏi chê.

Chỉ là, sau khi thử nghiệm xong, tôi sẽ hoàn toàn nude vì môi trường ngay lúc tôi hủy bỏ kỹ năng 【Giáp Xương】. Mà thế cũng chẳng sao, vì tôi còn nhiều cái quần mà tôi làm trước đây; tôi cũng chẳng hề có cái sở thích thoát y đâu.

Có chút đáng tiếc khi bộ giáp cũ của tôi, mang đầy kỷ niệm trận chiến với con Gấu Đỏ đã biến mất.

Mà, lúc tôi tập trung vào kỹ năng 【Giáp Xương】

Mục 1 【Thanh Thế của Thú Vương, Xích Hùng】 đã đăng ký

Mục 2 【】 trống

Mục 3 【】 trống

Mục 4 【】 trống

Mục 5 【】 trống

【Còn lại 4 mục hình thái. Hãy chọn con số của mục bạn muốn trang bị.】

hiện lên trong đầu tôi, vậy ra bộ giáp không hoàn toàn biến mất. Tôi cảm thấy thật đáng mừng.

Vẻ như tôi có thể thay đổi hình thái trong suốt trận chiến tùy theo tôi cần gì. Đây là một kỹ năng thuận tiện đấy.

Ngoài ra, thật tuyệt khi tôi có thể tạo ra những chiến cánh đem lại cho tôi khả năng bay, nhưng việc kiểm soát bay lượn được trên bầu trời khó hơn tôi hình dung.

Tôi nên luyện tập thêm khi tôi trở về.

Vô cùng hài lòng với kết quả này, tôi chộp lấy đống chiến lợi phẩm, trở về hang, và xực chúng.

Hương vị thịt con Ấn Trư chẳng bao giờ ngán được.

Đã học 【Liều Mạng Đột Kích】

Đã học 【Tấn Công Bằng Đuôi】

Sau đó, tôi thử vài bài tập bay, tạo ra vài món đồ, rồi lăn ra ngủ.

Ưmm, một ngày thật tuyệt vời.