Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Re:Monster

Chương 52

« Chương TrướcChương Tiếp »
NGÀY 52

Vì cũng được một khoảng thời gian, đêm nay tôi đi săn với Gobukichi-kun trong vùng chưa khai phá trước đây. Chúng tôi phát hiện một nhóm loài người gồm 12 người đều trang bị vũ khí.

Bọn chúng cảnh giác nhìn xung quanh và di chuyển mau lẹ — mặc dù vẫn chậm so với chúng tôi– tiến đến khu vực tôi nghĩ là làng của tộc Elf. Điều này làm tôi suy luận rằng chúng là nhóm trinh sát của đội quân loài người.

Kí©h thí©ɧ bởi tính hiếu kỳ, chúng tôi quyết định đi theo bọn chúng.

Một con Ogre cao hơn 2,5 m luôn dễ bị phát hiện, thật sự thì tôi chằng thể kìm được sự nổi bật của mình, nhưng trong tình huống này thì chẳng thành vấn đề.

Vì sau bốn ngày kể từ khi sinh, chúng tôi đã phải tự đi săn kiếm thức ăn để sinh tồn.

Kể từ ngày đó, chúng tôi vẫn thực hiện theo kế hoạch của tôi. Về cơ bản, kế hoạch này thay vì cứ lao thẳng đến con mồi, bọn tôi lại ẩn nấp, đọc hơi thở của con mồi, rồi tấn công chính xác vào điểm mù của nó như thể chúng tôi là những sát thủ chuyên nghiệp.

Vì vậy, tôi và Gobukichi-kun đã tôi luyện khả năng ẩn nấp của mình đến mức những tên Goblins khác chẳng thể so sánh nổi.

Thân hình khổng lồ của một tên Ogre hòa mình vào cảnh vật xung quanh, đây là một khả năng làm mục tiêu không thể cảm nhận được trong khoảng thời gian hơn mười phút.

Không chỉ vậy, tôi còn tăng thêm khả năng ẩn nấp của bản thân bằng kỹ năng 【Ẩn Thân(Hiding)】. Tôi cũng có thể hỗ trợ dễ dàng cho Gobukichi-kun, nên chẳng có vấn đề gì.

Sau khi bám đuôi chúng được một lúc, dường như chúng tôi đã đến chỗ mục tiêu của chúng. Mấy tên loài người dàn đội hình theo hình chữ “U”.

Mỗi tên rút một trong hai cái nỏ chúng mang theo bên người ngay khi dàn xong trận hình, xóa hết dấu hiệu cho thấy sự hiện diện của bản thân và ẩn nấp.

Nếu bạn không biết trước được hiện diện của chúng, thì khó mà phát hiện được kể cả khi bạn đứng rất gần với chúng.

Kỹ năng ẩn núp của chúng rất cao cấp.

Mà, nó vẫn chỉ ở mức độ xoàng so với những kẻ sống ở vùng hoang dã như chúng tôi.

Giờ thì chúng đã sẵn sàng tư thế, khả năng cao chúng có thể khống chế mục tiêu trong yên lặng mà không bị phát hiện khi sử dụng một đòn tấn công bất ngờ bằng nỏ.

Vì chúng có mỗi tay một chiếc nỏ, chúng có thể bắn tên liên tiếp rồi tiến vào chiến đấu cự li gần.

Đại khái thì đó là điều tôi sẽ làm.

Tôi muốn biết chúng đang làm gì ở đây, nên tôi bí mật phóng ra một sợi tơ siêu mỏng, gần như vô hình kể cả khi bạn nhìn kỹ càng cũng khó thấy rõ được, và nghe trộm cuộc nói chuyện của chúng.

Tôi biết được nhiệm vụ của chúng ở đây là bắt cóc con gái yêu quý của “Chủ Tọa Hội Nghị Bàn Tròn Tộc Elf”.

Hình như tộc Elf đã thông qua một cuộc họp mặt giữa các đại diện của một số thị tộc để đưa ra quyết định .

Chúng đang chuẩn bị gϊếŧ con gái của ông ta, đó là những gì tôi suy đoán ra từ cuộc nói chuyện của chúng.

Tôi cũng tin rằng có một tên phản bội trong tộc Elf.

Mặc dù tôi không định làm gì đặc biệt với thông tin này, nhưng không cần nghi ngờ đây đúng là thông tin hữu dụng.

Những kẻ phản bội chính những người đồng đội của mình để tự cứu lấy bản thân cũng chẳng phải là chuyện mới lạ gì.

Nhiều người dẫm đạp lên nhau chỉ vì tham vọng cá nhân, và nhất là đây cũng chẳng phải là chuyện của tôi, nên tôi cũng chẳng quan tâm lắm.

Tôi sẽ vắt kiệt lợi ích từ chuyện này hết mức có thể nếu có cơ hội.

Sau khoảng hai giờ nhìn xem mọi chuyện sẽ diễn ra như thế nào, một nhóm nam nữ tuấn mỹ thuộc tộc Elf trang bị vũ trang đầy đủ tiến đến. Gobukichi-kun đã quá chán nản trong việc chờ đợi một lúc lâu trước đó, nên tôi để cậu ta đi săn ở vùng lân cận. Nếu có chuyện gì tôi sẽ thông báo cho cậu ta bằng tơ của mình.

Elf đang ngồi trên chiếc kiệu được vác đi bởi vài Elf khác, chắc chắn là Thiếu Nữ Tộc Elf-san sắp bị bắt cóc.

Nhìn ngoài cô ấy nằm trong độ tuổi thiếu niên đến khoảng đầu đôi mươi, và thẳng thắn thì cô quả là người đẹp nhất tôi từng thấy.

Cô chính là người mang một vẻ đẹp mà người khác sẽ gọi đấy là vẻ đẹp tuyệt trần, không gì so sánh được.

Tôi không kìm được nhìn chòng chọc vào cô ấy. Trong lúc tôi bị mê hoặc bởi nét đẹp đó, tôi nhận ra một thay đổi nhỏ trong đám người đang ẩn núp.

Tôi nghĩ chuyện gì đấy sắp xảy ra, nên tôi gọi Gobukichi-kun quay trở lại bằng sợi tơ. Ngay lúc đó, mười hai gã loài người đồng thời lao ra và mỗi tên đều gϊếŧ được một Elf bằng cách bắn chính xác chiếc nỏ thứ nhất.

Chưa kết thúc ở đó, chúng ném chiếc nỏ vừa bắn đi, lấy ra chiếc nỏ khác, và bắn một lần nữa. Lại thêm 12 Elf khác chết vì mũi tên.

Lũ người nhanh chóng lao đến 8 Elf còn lại đang bối rối, hỗn loạn vì cuộc tấn công bất ngờ. Những người Elf cố lấy cung ra để bắn trả, nhưng họ lại bị tiêu diệt một cách yên lặng và nhanh chóng bởi những lưỡi dao của bọn con người.

Cả cuộc tấn công này chỉ diễn ra vẻn vẹn 10 giây. Chúng hành động nhanh như chớp giật; tôi phải thừa nhận, chúng khá là thiện chiến.

Thiếu Nữ Elf là người duy nhất sống sót và lũ người lao đến cô ngay sau khi đã giải quyết xong các Elf khác.

Dù cô có chống cự, chúng thô bạo ghì chặt một miếng vải vào miệng cô và cô đột ngột lịm dần đi.

Theo những gì tôi có thể nắm được ở khoảng cách như thế này, có vẻ như cô đã bất tỉnh.

Lũ người hoàn thành hoàn hảo nhiệm vụ của chúng, lãnh đạm vác Thiếu Nữ Elf-san lên và chạy dọc theo con đường chúng đã đến.

Chúng rút lui không chút đắn đo.

Tôi phỏng đoán chúng sẽ đi con đường chúng mới sử dụng trước đó, nên tôi rình đợi sẵn để phục kích chúng.

Khi chúng đến đủ gần, nghĩ rằng đúng thời điểm thích hợp, nên tôi nhảy lên từ mặt đất và bắn tơ từ đầu ngón tay.(Spiderman?)

Chỉ để đề phòng, tôi kích hoạt 【Thuần Thổ】, và dựng những bức tường bằng đất từ ba phía còn lại để ngăn 12 tên người này thoát chạy được.

Sau biến cố bất ngờ, vẻ mặt hoảng sợ của lũ người thật khôi hài.

Một mẻ bắt được cả lũ.

Sử dụng tính dẻo dai của tơ tạo bởi kỹ năng 【Tạo Tơ Vàng】 của con Argiope, chúng bị trói như cái bánh chưng. Tôi hơi mệt mỏi do sợi tơ vàng nặng hơn hẳn so với bạn tưởng khi nhìn ngoài. Điểm yếu dễ bị bắt lửa của loại tơ trước đây đã được khắc phục. Nó cũng không thể bị cắt đứt dễ dàng do tính bền chắc của nó.

Nhìn chúng bò lổm ngổm như những kén sâu trông thật tức cười.

Ngay khi bị bắt giữ, chúng quyết định dùng thuốc độc nhét trong kẽ răng để tự sát, ngăn không tiết lộ bất cứ điều gì. Khi thấy chúng làm thế, tôi cứu chữa cho chúng khỏi chết. Chúng vẫn có thể cắn lưỡi, nên tôi bịt miệng chúng bằng tơ vì lại phải chữa trị cho chúng nữa thì phiền toái lắm.

Tôi bẻ các khớp xương của chúng để bảo đảm rằng chúng không thể mở trói được. Khi tôi cột chặt cổ tay và ngón cái của chúng lại, Gobukichi-kun cuối cùng đã đến.

Tôi giao việc vác tất cả đám người này cho Gobukichi-kun do đến trễ.

Mặc dù cả lũ này trông khá nặng, nhưng Gobukichi-kun vác chúng như không.

…Tính cả trang bị, chắc cũng phải hơn một tấn, phải chứ? Tôi tự hỏi điều đó, nhưng cậu ta hoàn toàn không bị chậm lại nên tôi không nói gì cả.

Tôi đang bồng Thiếu Nữ Elf-san đang ngủ trên tay mình.

Chúng tôi sẽ trở lại hang động mà mình cư ngụ sau khi tôi xử lý xong với những cái xác của tộc Elf.

To_rescue_a_maiden

Những người hộ tống Thiếu Nữ Elf-san bị bắn vào đầu bằng tên từ chiếc nỏ và bị chém đứt bởi những lưỡi dao của con người.

Những người Elf đều bị tấn công chính xác vào các điểm chí mạng và không có gì tôi có thể làm được vì tôi không hề có một kỹ năng hồi sinh nào. Tôi lấy hết trang bị của họ và tim ra, sau đó tôi chôn cất họ đàng hoàng vì sẽ thật tàn nhẫn nếu xác họ bị ăn và phá hại bởi một con ma thú.

Đã học được 【Luck】

Đã học được 【Doom】

Tôi nên kích hoạt kỹ năng Luck(Vận May) kể từ bây giờ. Tôi cũng phải cẩn thận kẻo vô tình kích hoạt kỹ năng Doom(Vận Rủi).

Cuối cùng, tôi chắp tay lại vào nhau “Nam mô”.

Tôi cầu nguyện cho họ.

Hửm? Bạn hỏi tôi sẽ làm gì với bọn con người bắt được ư?

À, sau khi thẩm vấn chúng, tôi sẽ bắt chúng chiến đấu với chúng tôi để lấy thêm kinh nghiệm. Sau đấy, tôi sẽ dùng chúng làm tài liệu để làm một bài thuyết giảng về cách tra tấn. Vì chúng toàn là đàn ông nên trông chẳng đẹp chút nào. Bề ngoài của chúng chẳng thể nào so được với những Elf nam.

Ừm, đêm nay sẽ bận rộn lắm đây.

Đó là điều tôi đang suy nghĩ, nhưng sau đó chuyện này xảy ra. Chúng tôi bắt gặp vài Goblin trên đường về.

Cũng chẳng phải những gương mặt lạ lẫm gì. Đó là một nhóm Goblin già, 6 Goblin trước chúng tôi một lứa. Giờ đây, kể cả những Goblin tay sai đã vượt hẳn Tóc Đỏ và những cô gái trong khoản sức mạnh. Những Goblin này không thể theo kịp những bài huấn luyện.

Trước đây, tôi có đề cập là Goblin cùng lứa với tôi mạnh hơn hẳn những Goblin lứa trước, nhưng tôi sẽ thêm rằng vì những đứa Goblin tay sai còn tương đối trẻ, chúng cho thấy khả năng phát triển sức mạnh hợp lí thông qua luyện tập. Sự thật chúng vượt mặt lũ “già cả” này là một câu chuyện khác rồi. Ờ mà, sao cũng được.

Tôi muốn hỏi chúng đang làm gì ở nơi thế này, nhưng vì chúng dường như đang vội vã, tôi chỉ yên lặng theo dõi. Có thể chúng đang lơ là bổn phận (ý thằng main là bọn này có thể đang trốn tập hoặc việc làm này nọ), nhưng một đứa giơ tay lên và nói.

Lí do: Chúng không còn có thể theo tôi được nữa.

Chúng không được thoải mái ngủ với đám phụ nữ loài người đã đủ khó rồi và phải trải qua những đợt huấn luyện ngày qua ngày khắc nghiệt. Kẻ cả vậy, chúng chịu đựng, nghĩ rằng rồi điều gì đó sẽ đến, nhưng khi những nữ tù binh Elf cũng không được xớ rớ vào, chúng không thể chịu đựng thêm được nữa.

Theo vị thế của chúng trong đàn, ngủ với những Elf nữ là bất khả thi; kể cả đám nam nhân (bọn elf nhìn chả nam tính lắm nên dùng đàn ông hơi phí :v) cũng nằm ngoài tầm với của chúng. Đám nam nhân đều là bọn đẹp mã nên cũng không quá tệ (vãi Goblin, nam nữ éo tha), nhưng đương nhiên sẽ không được đến gần những cơ thể hạng nhất của đám nữ suốt đời. Đám Goblin vô lực bị dày vò trong tình thế như vậy.

Đến mức sống dở chết dở. Khi món ngon đang bày ra trước mắt, nhưng chỉ người khác ngoài chúng mới có thể ăn được, chúng có thể mong chờ điều gì đây.

Vậy nên, chúng rời đi.

Nói cách khác, chúng muốn thoát ly khỏi đàn.

Sau khi nói những lời đó, chúng lặng đi và run rẩy.

Chắc chúng nghĩ rằng mình sẽ bị gϊếŧ.

À vậy ra nó cuối cùng thành ra vậy, tôi tự nói với mình, mặc dù đó chẳng phải thứ tôi muốn nghe.

Mà, không cần thiết phải giữ cái đám muốn bất tuân này lại làm gì. Nếu chúng nói tôi chúng muốn rời đi, “vậy à” chắc chắn là lời tôi sẽ nói.

Nếu đó là Gobukichi-kun, tôi sẽ ngăn và níu kéo cậu ta lại. Cậu ta là cánh tay phải đắc lực của tôi mà. Tương tự thế.

Tôi ép buộc mọi người dính chặt với luật lệ, nhưng tôi chưa hề suy xét xem nên làm gì với mấy tên như “bọn này không thích, nên đi đây.” Vì chúng không phải là một nhóm lớn, nên thế này cũng chẳng sao.

Tôi có lẻ sẽ phải phịa ra vài chuyện rằng chúng đã vi phạm gì đó nên phải rời đi.

Vả lại, mục tiêu của tôi lúc này không phải gia tăng số lượng, mà là gia tăng năng lực cá nhân. Thay vì tăng số gánh nặng, như hiện giờ là ổn rồi. Có lẽ tốt hơn nên cân nhắc thêm mấy đứa Goblin non từ giờ không.

Lúc này ý định của tôi không phải là bỏ mặc những Goblin đã thoái chí. Đối với những Goblin đang cố gắng hết sức kể cả không có tài năng, nhưng tôi vẫn muốn giang rộng vòng tay ra giúp đỡ chúng.

Dù sao, để ngăn chặn thông tin bị rò rỉ ra ngoài, tôi nên khôn khéo về chuyện này. Không đâu, tôi không hề nghĩ đến chuyện gϊếŧ chúng.Tôi sẽ không gϊếŧ chúng.

Run rẩy, những Goblin già này nhìn tôi đầy căng thẳng, cầm những món vũ khí chỉ là trang bị cấp 【Thường】 mà tôi thu thập được và phân cho chúng. Nếu bạn muốn tính theo xếp bậc thì những món trang bị này sẽ đứng đầu từ dưới đếm lên.

Chúng mang theo vũ khí và giáp trụ cấp 【Thường】, và lấy vài món cấp 【Hiếm】, rồi chia nhau mà không thông báo gì cho tôi.

Chúng cũng rõ rằng chúng sẽ bị gϊếŧ nếu dám cử động.

Đó là lựa chọn đúng đắn đấy.

Quay trở lại điều tôi đang nói, tốt là những Goblin đều được trang bị, nhưng những món vũ khí tốt nhất nhanh chóng giảm đi khi chúng bị chia ra. Với năng lực và chất lượng vũ khí chúng có hiện tại thì khả năng sống sót và phát triển của chúng sẽ chẳng được bao nhiêu.

À thì, tôi quyết định rằng sẽ cho chúng thấy rằng tôi nhân từ đến mức nào với một món quà chia tay. Nên, tôi tặng chúng 6 con dao từ Hộp Vật Phẩm.

Con dao này là một trong những di vật còn lại từ Thủ Vệ Elf-san vừa mới chết đây. Khi dùng giám định, con dao có màu xanh lam được làm từ kim loại ma thuật Mithril, thường thì với một Goblin, chúng quá mức quý giá.

Con dao không có khả năng đặc biệt nào, nhưng độ sắc bén của nó đã vượt hẳn so với thanh kiếm tầm thường mà chúng đang sử dụng. Bạn có tin không nếu tôi nói Mithril có thể dễ dàng cắt đôi con dao thép mà không bị một vết xước nào?

Chỉ loài Elf mới có khả năng tạo ra Dao Mithril. Nó rất (Hiếm), một Du hành giả cấp thấp cũng khó có thể có được một cái.

Chỉ để cho thấy độ sắc bén của con dao, tôi cắt ngón tay mình và vài giọt máu chảy ra. Sau đó một Goblin nhận lại con dao tôi đưa qua và tra nó vào vỏ. Vết thương nhanh chóng biến mất không còn dấu vết nhờ 【Hồi Phục Cao Tốc】.

Những Goblin già chỉ đứng đó với vẻ chết lặng hiện lên khuôn mặt. Sau đó Gobukichi-kun và tôi, đang mỉm cười, rồi để họ đó mà không hề nhìn lại, và rời đi.

Có thể, số phận sẽ cho phép chúng ta gặp lại lần nữa.

Mà, kể cả với con dao Mithril, chúng vẫn có khả năng cao bị gϊếŧ bởi một nhóm Du hành giả hay Lính đánh thuê. Với giá trị bán được rất cao, một kho báu như thế thông thường đều mời gọi rắc rối.

Tôi mong chúng sẽ gặp may mắn.

Sau cùng, tôi chỉ đơn giản nói rằng “Điểm này là nơi tôi lưu huyết lại”.[3]
« Chương TrướcChương Tiếp »