Chương 49:

NGÀY 49

Khi tôi thức dậy thì Gobukichi-kun đã Thăng Cấp và trở thành một Orge.

Do gần đây cậu ta đã tự tay gϊếŧ một con Hậu Hùng[4], nên tôi nghĩ là chuyện này rồi cũng sẽ sớm xảy ra và đúng là không ngoài dự tính của tôi.

Cậu ta cũng không trở thành một con Orge bình thường, mà là một phân loài.

Da cậu ta có màu “kim loại đỏ sẫm”.

Nước da giống với con Gấu Đỏ. Hầu hết việc sở hữu nước da đỏ chính là minh chứng được ban phước bởi 【Sự Bảo Hộ của Á Thần Lửa】.

Khi hỏi rằng xem cậu ta có thở ra lửa được không, cậu ta lại thổi phù phù như một khẩu súng phun lửa.

Có thể việc cậu ta trở thành một phân loài là do thói quen sử dụng vũ khí có những tính năng lửa như 【Rìu Bán Nguyệt】 khảm Hỏa hồn thạch và sau đó là một cây rìu chiến 2 lưỡi cao bằng người cậu ta. Đó là một vật phẩm ma thuật thu được từ kho tàng của Velvet mang tên 【Rìu Ma Nhiệt】.

Còn nữa, da cậu ta bóng như kim loại, có vẻ như là do 【Sự Bảo Hộ của Á Thần Chiến Tranh】 cộng với 【Sự Bảo Hộ của Á Thần Lửa】, Gobujii nói thế. Đánh nhẹ vào tay cậu ta thì phát ra tiếng vang như kim loại.

“Được hỗ trợ bởi tận hai sự phù hộ tuyệt quá phải không?”, tôi hỏi Gobukichi-kun thế. Rồi cậu ta nhận xét rằng “Đúng thật bất thường, mặc dù không bất thường bằng cậu.”

À, tài năng à?

“Vậy Gobukichi-kun, thử một trận chứ?”, tôi hỏi thế với một nụ cười trông khá hấp dẫn tuy đang mang hình dáng Orge. Kết quả của đợt Thăng Cấp: Gobukichi-kun quá mạnh.

Cậu ta cao 2m80cm, hơn tôi tận 30cm, với nước da Shakudou[5] và cơ thể cường tráng, chỉ với chỉ số cơ bản mà chưa tính đến năng lực của cậu ta đã dễ dàng vượt qua tôi về mặt sức mạnh thể chất và thể lực.

Tôi đã tăng cường khả năng của cơ thể bằng 【Hấp Thụ】 và trên hết, tôi là một biến thể hiếm, nên tôi không nghĩ rằng mình sẽ thua một phân loài như Gobukichi-kun, nhưng đúng vậy, có vẻ như tôi thua về mặt sức mạnh do cách phân bổ chỉ số.

Nói một cách đơn giản, tôi theo kiểu đa năng khi dùng chỉ số của mình chia đều vào sức mạnh thể chất, chống chịu và trí tuệ, thì Gobukichi-kun lại theo kiểu chuyên tấn công khi dồn hết điểm vào những chỉ số liên quan đến chiến đấu.

Nhìn đống cơ bắp của cậu ta thì điều này cũng đủ rõ rồi.

Tuy nói vậy, tôi vẫn vượt mặt cậu ta về kĩ năng chiến đấu tay đôi. Đây là một trận suýt soát, nhưng Gobukichi-kun đúng là một đối thủ đáng giá.

Kết thúc trận, bọn tôi nắm chặt tay nhau và nói chuyện trực tiếp với nhau.

Lúc đầu tôi chỉ xem Gobukichi-kun như là một con chốt thí có thể vứt bỏ bất cứ lúc nào, nhưng cậu ta lại trưởng thành đến mức này, thành thật mà nói quả là vượt xa mong đợi của tôi.

Hiện giờ cậu ta là cánh tay phải, là người bạn thân, là người đồng đội không thể thiếu.

Để chúc mừng lần Thăng Cấp này, tôi đưa vài trang bị phù hợp cho Gobukichi-kun.

Vũ khí chính vẫn là chiếc 【Rìu Ma Nhiệt】 không đổi, nhưng so với khi còn là Hobgoblin, lúc đó nó nặng quá nên cậu ta phải cầm nó bằng cả hai tay, nhưng khi trở thành Orge thì cậu ta có thể dùng chiếc 【Rìu Ma Nhiệt】 nặng mấy chục kg bằng một tay, nên tôi lại một lần nữa trang bị cho cậu ta một chiếc khiên.

Chiếc khiên tôi đưa cho cậu ta là một tấm khiên lớn bằng hắc thiết thô có tên là 【Tấm Thớt của Hắc Quỷ】.

Nó là một trong những vật phẩm từ kho tàng của Velvet như chiếc rìu chiến, cấp của nó là 【Cổ Đại】.

Năng lực của nó là 【Giảm Trọng Lượng】, 【Bền Vững】, và 【Phản Chấn Động】 thêm vào đó là nó cực kì chắc chắn. Nếu Gobukichi-kun mà trang bị đầy đủ những thứ này, thì kể cả tôi cũng khó mà phá vỡ được lớp phòng thủ của cậu ta.

Giáp của cậu ta được làm từ tơ của tôi, lông của Hậu Hùng, và chất liệu khác do Gobukichi-kun tự săn được. Mấy thứ này tôi thay bằng những mảnh giáp kim loại cấp 【Độc nhất】 từ kho tàng của Velvet, đặc chế lại cho phù hợp với Gobukichi-kun.

Phải, sức mạnh của cậu ta khá khủng. Chính xác hơn, cậu ta có một sức mạnh quá phi lí.

Nhẹ nhàng cầm chiếc rìu chiến lớn hai lưỡi bằng một tay, thứ đáng lẽ phải cầm bằng hai tay. Tuy vậy, cậu ta vẫn khéo léo sử dụng chiếc rìu như một chiến binh đầy kinh nghiệm.

Thử mường tượng hình ảnh một tấm khiên đen, to lớn và chắc chắn che phủ 3/4 cái cơ thể khổng lồ đó khỏi những đòn tấn công của kẻ địch, lại còn được thêm nhiều vật phẩm ma thuật khác bổ trợ, cùng một chiếc áo khoác dài tôi làm bằng cách kết hợp bộ lông chắc chắn của con Hậu Hùng với tấm giáp ma thuật không kém cạnh gì con Gấu Đỏ, và là một con Orge. Tuyệt, cậu ta đã trở thành một tồn tại mà tôi, nếu là con người, còn chẳng muốn chạm mặt huống chi nói đến phang nhau.

Sức mạnh của Gobukichi-kun khi được vũ trang đầy đủ dĩ nhiên là mạnh hơn tôi lúc vừa mới thành Orge. Chưa tính đến mấy món trang bị, cậu ta đã khó chơi rồi. Ờ thì, thật sự cũng khó khi so với tôi.

Tuy nhiên, sau khi nghiên cứu cậu ta khoảng một tiếng, cứ như thể cậu ta là một cỗ máy chiến binh ấy, hm. Đến cả tôi còn phải ngước lên mới có thể bắt gặp được ánh nhìn của cậu ta, nên nếu là một con người bình thường, không biết họ làm thế bằng cách nào nhỉ. Mà cũng dễ đoán thôi.

Tôi dùng số thời gian còn lại ở trong hang và làm mấy việc linh tinh khác.

Bọn Elf vẫn chưa ngã quỵ trước du͙© vọиɠ, nên chúng vẫn bị cầm tù. Có thể là do lòng tự cao vượt qua ý muốn chăng, hoặc cũng có thể là đặc thù giống loài của chúng tự chống lại ý muốn của bản thân, hoặc là cả hai?

“Cho nên Gobujii, đừng có mỗi tí là chạy lại đây được không…”