NGÀY 44
Tôi cảm thấy gì đó với 【Cảm Nhận Hiện Diện】 của mình.
Vì cấp độ của kĩ năng này gần đây được tăng lên, danh tính của loài—mặc dù chỉ là những cái tên tôi đặt tạm thời—sẽ hiện lên nếu tôi phát hiện được. Cái tên sẽ được thay đổi nếu tôi biết được tên thật của chúng. Hơn nữa, nó còn hiển thị xem đó là đồng minh hay kẻ địch. Quả là một kỹ năng hữu dụng.
Dựa vào kỹ năng này, dường như người đang tiến lại gần đây là Gobukichi-kun và hai thuộc cấp của cậu ta. Tôi bắt đầu ngồi dậy hỏi xem có chuyện gì, rồi tôi mới bất chợt nhận ra những người đang nằm xung quanh ôm chặt lấy tôi.
Do tôi không nỡ lòng đánh thức những cô gái đang ngủ say sưa do cơn đuối sức sau cuộc mây mưa mãnh liệt tối qua, Tôi dùng 【Hình Thái Biến Hóa】 để di chuyển mà không đánh thức họ.
Rồi tôi ra khỏi căn phòng được làm từ tơ và nói chuyện với Gobukichi-kun. Dựa theo những gì họ kể, có ba tên trông như con người với đôi tai nhọn đang vênh váo trước cửa hang.
Xét xem có nên đánh, gϊếŧ hoặc mời chúng vào hang không là điều quan trọng cần một thủ lĩnh như tôi quyết định. Vì họ không thể tự quyết định, nên họ để những tên lạ mặt chờ ở ngoài.
Họ đã quyết định rất đúng đắn, không uổng công giáo dục của tôi. Nếu là trước kia, thì chắc chắn là nhào vào xúc luôn khỏi hỏi.
Giờ thì tôi lấy một chiếc bình(chứa đầy nước trong hồ) từ 【Hộp Vật Phẩm】, tôi tắm rửa sơ qua để ít nhất cũng phải chỉnh tề chút mà ra gặp chúng. Bọn lạ mặt đó là “Elf”( Tên Tạm Thời). Đó là một người đàn ông và hai người phụ nữ có trang bị, chắc là hộ vệ của hắn.
Cả ba đ ều trông khá ưa nhìn, cả bộ quần áo nghi lễ của tên đàn ông và giáp kim loại nhẹ của hai người phụ nữ kia đều là hàng chất lượng cao. Bỏ cái phong cách ăn mặc của chúng và mấy thứ khác sang một bên, nhìn thì dễ đoán được chúng có địa vị khá cao trong tộc.
Nhìn lướt qua, những thanh trường kiếm ở hông của hai cô gái ở phía sau đều là vật phẩm ma thuật cấp 【Hiếm】, ngoài ra còn có vật phẩm ma thuật dạng nhẫn và vòng đeo tay, toàn bộ đều là cấp 【Hiếm】.
Có được những trang bị chất lượng cỡ này là điều không thể, trừ khi có thân phận đặc thù.
Mặc dù tôi đã nghĩ “Mấy tên Du hành giả lần trước có vài món ngon nhỉ?”, thì hầu hết những món đồ chất lượng cao của chúng đều được lấy từ các hầm ngục(dungeon). Nên cũng hợp lý khi những Du hành giả cấp cao đều có những trang bị tốt như vậy.
Còn đối với những kẻ không dám liều mình và mạo hiểm trong các hầm ngục, thì phải rất giàu mới có thể sở hữu những món hàng chất lượng cỡ này. Như vậy đấy.
Cái thái độ kiêu căng, hống hách đó cũng là một nhân tố khác nói lên được địa vị của chúng. Mà,cũng có thể là đặc điểm chủng tộc.
Cố kìm nén những lời đầy phẫn nộ như “Với cái bọn tới mà không thèm hẹn trước, các ngươi chỉ là mấy tên chỉ biết lên mặt ta đây, phải xé xác từng đứa rồi ăn sạch.” trong tim, thì tôi hỏi lí do của chuyến viếng thăm này. Có vẻ như chúng tôi nằm trong vùng quản lý của chúng blah blah blah.
Tóm gọn lại những gì mà chúng nói sau một hồi chém gió lâu bỏ xừ, thì có vẻ như ý định chính của bọn này là muốn tất cả bọn tôi trở thành thuộc hạ của chúng—theo cái cách chúng nói thì ẩn ý làm nô ɭệ.
Còn nữa,”Có thông tin rằng bọn con người hạ đẳng đang chuẩn bị một đợt tấn công nhắm đến kho báu của loài Elf, và để chuẩn bị trước, chúng ta muốn có vài con chốt thí mạnh mẽ.”
Chúng kết luận rằng tôi sẽ là một con chốt hoàn hảo, vì tôi đã gϊếŧ Chúa Tể của Ngọn Núi “Gấu Đỏ” —có vẻ như tin đồn mới nổi lên gần đây. Ờ thì, một tên Ogre màu da đen mặc bộ giáp được làm từ lông Gấu Đỏ sẽ trở nên nổi bật ở bất cứ đâu. Con Gấu Đỏ thậm chí còn là nỗi ám ảnh trong các thợ săn tộc Elf, nên tôi trở thành kẻ thích hợp nhất.
Phần thưởng chúng hứa với tôi là một lượng lớn thức ăn sẽ được phân phát cho những Goblin và một vật phẩm ma thuật cấp 【Độc Nhất】 cộng thêm 2 mĩ nhân Elf đến cùng với hắn.
Đây là phần thưởng đặc cách dành cho một Orge (đó là theo lời Gobujii).
Mua một vật phẩm cấp 【Độc Nhất】, kể cả tệ nhất, cũng có giá trên 10 triệu vàng. Và tất nhiên, giá trị phụ thuộc nhiều khả năng của nó. Hình như có vài món có giá hơn 30 triệu vàng.
Phần thưởng không phải là một 【Tạo Tác】 như tôi mong đợi, nhưng nó vẫn cực kì giá trị.
Hai cô gái Elf hắn mang theo rất xinh đẹp. Tôi nói thế này thật không phải, nhưng họ rõ ràng còn đẹp hơn so với Tóc Đỏ và những cô gái khác. Mà, đẹp hay không còn tùy vào quan niệm của từng người.
Tôi có đôi chút ngạc nhiên về phần thưởng, nhưng cũng không khó nhận ra chúng sẵn lòng đề nghị bấy nhiêu đây là do đã bị dồn vào đường cùng rồi. Trong khi ngoài mặt thì có vẻ điềm tĩnh, nhưng có thể chúng sẽ dễ dàng thất bại trước Con Người khi trở thành một cuộc chiến sức mạnh. Đây cũng chỉ là một chuyện bình thường.
Nếu thua thì mấy tên hoàng tộc Elf sẽ bị bắt thành nô ɭệ, đây không phải là vấn đề đáng cười với chúng.
Sau cùng thì chiến đấu đều dựa vào số lượng. Kể cả có những cá nhân với sức mạnh vượt trội, thì cũng chẳng hiếm chuyện những người như vậy bị đè nát do chúng quá đông và hung hãn.
Nếu là vài ngày trước, chắc tôi sẽ đồng ý, nhưng bọn tôi hiện giờ đã có được những vật phẩm ma thuật mạnh mẽ và chất lượng cao hơn từ kho tàng của Velvet, nên tôi chẳng thấy lung lay tí nào.
Quả thật hơi tiếc về chuyện 2 cô gái Elf, nhưng mà, tôi chẳng cần mấy tên gián điệp hay phản bội.
Bề ngoài quả thật đáng giá, nhưng với một mối quan hệ dài lâu, cảm xúc chân thành mới là điều quan trọng.
Cuối cùng, tôi dõng dạc từ chối lời đề nghị của bọn Elf.
Bỏ qua lí do thật sự, tôi giải quyết vấn đề này bằng câu nói “Tại sao ta phải quan tâm đến chuyện của các người?”
Bọn người hạ đẳng không phải rắc rối của tôi và tôi còn nhiều chuyện khác cần bận tâm, nên tôi chẳng muốn dính dáng gì tới xung đột nổ ra giữa chúng. Nhưng không tính đến chuyện chiến tranh là tốt hay xấu, thì cũng tiện khi tôi có thể kiếm được nhiều kĩ năng, và phần thưởng cũng không tệ.
Có nhiều cái lợi, khi mà chỉ có ít mặt hại.
Nhưng mà đứng mà chỉ tay năm ngón với cái thái độ chết tiệt đó, thằng nào không ghét? Hơn nữa việc này lại liên quan đến chuyện mạo hiểm mạng sống. Tôi muốn hét to và rõ lên rằng “Cho tao thấy một tí chân thành!”
“Ít nhất thì, các người có thể ngoan ngoãn biến đi.” Tôi cảnh báo nhẹ, mặc dù chẳng có ý nghĩa cụ thể nào.
Vài giây sau, tên Elf đó hiện rõ nét ngu ngốc trên khuôn mặt hắn. Hình như hắn nghĩ rằng chắc chắn lũ Orge không thể từ chối đề nghị này. Dùng phép ẩn dụ để gọi bọn tôi là lũ ngu, và nghĩ rằng tôi sẽ không nhận ra được—một tên Ogre bình thường sẽ có một cái óc bã đậu. Hắn nghĩ rằng tôi cũng giống hắn chắc. Hắn có một ánh nhìn khinh miệt khó mà quên nổi.
Khởi đầu lại— bỏ qua quãng thời gian có thể là lúc quyết định trên chiến trường—ngay từ đầu, tổng kết lại những gì hắn vừa thấy và nghe được để hiểu chuyện gì vừa xảy ra, khuôn mặt tên Elf chuyển thành đỏ gay do tức giận, trước khi hắn kịp nói lời nào, tôi nhìn thẳng vào hắn.
Tôi sử dụng đồng thời 【Xà Ma Nhãn】 và 【Trừng Mắt Đe Dọa】 rồi dùng 【Thị Oai của Kẻ Mạnh】, chúng kết hợp thật hoàn hảo.
Phải, không ngờ rằng các người không thể thở nổi cho đến khi ta dừng 【Thị Oai của Kẻ Mạnh】 đi.
Đến khi có thể hít thở trở lại, mặt hắn tái xanh do sợ hãi làm tôi nở một nụ cười giễu cợt, khiến hắn còn sợ thêm nữa.
Đó là do khi so với những loài khác, khuôn mặt của loài Orge rất đáng sợ.
Khiến hắn khủng hoảng như vậy làm tôi cảm thấy rất thỏa mãn. Rồi tôi chộp lấy cổ của hắn bằng cánh tay bạc và ném hắn xuống. Tôi nhanh chóng bước vào tầm ngắm của những tên hộ vệ khác, kéo tai của tên Elf và lôi hắn đến nơi những tên hộ vệ đang ẩn núp có thể thấy được rồi lệnh cho chúng hạ cung xuống. Một mũi tên được bắn vào mặt tôi ngay lúc đó nhưng tôi đã chặn lại bằng cách cắn chặt lấy nó bằng răng mình.
Tiếng âm thanh răng rắc vang lên khi tôi nhai mũi tên. Tôi liếc nhìn cứ như bảo chúng rằng nếu còn làm gì nữa thì tao sẽ vặn cổ thằng này. Mà tôi chỉ đơn thuần đứng đó toác mồm ra mà cười.
Chúng gọi ra với giọng nói yếu đuối vô lực, nhưng tôi chỉ phớt lờ chúng đi và nói “Rồi, rồi, thì sao”, trong khi xiết chặt nắm tay để gửi một thông điệp. Tôi lại cười với tên Elf đang lớn tiếng ra lệnh trong khi khó tin chuyện vừa xảy ra, và tôi xác nhận xem những tên hộ vệ đang ẩn mình có làm theo lệnh không bằng sử dụng đồng thời 【Mở Rộng Tầm Nhìn】 và 【Dự Đoán】. Sau đó, tôi buông lời cảnh cáo chậm rãi ngay sát tai tên Elf mà vẫn chưa thả hắn ra.
“Tao không muốn tham gia vào cái “yêu cầu” của mày nên lần này tao từ chối, nhưng, nếu lãnh thổ của các ngươi bị bọn con người xâm phạm, thì tao sẽ không ngần ngại mà hợp tác. Vì dù sao chúng ta cũng sống chung trong một khu rừng, tao sẽ giải quyết chuyện này hợp lý. Tao đã quyết định chỉ làm bấy nhiêu đây thôi.”
“Nhưng, nếu như mày muốn trả thù chuyện ngày hôm nay và làm hại bất cứ thuộc hạ hay người quan trọng nào đối với tao, thì tao sẽ ăn sống mày. Mày và đồng bọn của mày sẽ bị gϊếŧ sạch và vào bụng bọn tao.”, một lần nữa tôi dùng 【Thị Oai của Kẻ Mạnh】, tôi đã khắc ghi hết vào đầu chúng.
Và để khẳng định rằng tôi có thể làm thế, tôi lấy 【Kazikli Bey】 từ Hộp vật phẩm, đâm thanh hồng thương xuống đất, và dùng kĩ năng 【Đoàn Hồng Thương Nhuốm Máu(Tepes)】[1]
Những ngọn thương đỏ thình lình mọc lên trước mặt của toàn bộ số Elf. Kể cả những kẻ nằm ngoài tầm nhìn của tôi.
Sau khi thể hiện sức mạnh của mình, khuôn mặt của bọn Elf thay đổi hẳn. Trong khi nhìn chúng cong đuôi chạy về nhà, tôi nhìn vào cây thương trong tay mình.
Tôi không hiểu được nguyên lí hoạt động đằng sau nó, nhưng tôi có thể khiến những ngọn thương đỏ xuất hiện trên bất cứ thứ gì bị thanh Kazikli Bey đâm vào trong tầm bán kính 100m từ điểm đâm. Đây chỉ là lần thứ hai tôi dùng kĩ năng này, nhưng những ngọn thương đỏ xuất hiện khỏi mặt đất và cây trông hơi bị ảo.
Mà, độ bén cũng như độ dài của nó đều tốt, nên rất thích hợp dành cho một tên Orge như tôi đây sử dụng. Chẳng có gì để bất mãn vì nó là một vũ khí tối ưu hóa chuyên về khoảng “Đâm và thọc”.
Tuy nhiên, vẫn còn nhiều loại vật phẩm ma thuật mạnh như vậy và hơn nữa, thế giới này thật quá khó để lĩnh hội hết được.
Từ những gì tôi biết được qua cuộc đối thoại với Tóc Đỏ và những cô gái, nếu tôi nghĩ đây chỉ là một thế giới giả tưởng và nghi ngờ về cái cách phát triển của thế giới này, hiển nhiên với sự tồn tại của một mớ vô lí và các công nghệ vượt thời đại, thế giới này quả thật bất thường.
Vài người nói rằng 【Tạo Tác】 là di vật của chúa trời, nhưng tôi vẫn có cảm giác rằng nó không phù hợp với nền văn minh hiện tại.
Bỏ chuyện đó qua một bên, làm bấy nhiêu đây chuyện, tôi nghi rằng bọn Elf sẽ tính đến chuyện trả thù. Trông không hẳn vậy, nhưng không thể nói hoàn toàn không có khả năng được. Ừm, nước đến chân thì mới nhảy vậy.
Oh, phải.
Rõ ràng là tên Elf mà tôi dọa lúc nãy là một trong những ứng cử viên cho chức vị tộc trưởng kế tiếp, nó có vẻ hợp với thái độ của hắn.
Làng Elf ở sâu bên trong Vùng Chưa Khai Phá mà tôi vẫn chưa thám hiểm đến. Lần sau ghé chơi chút cũng thú vị lắm đây.
Nhận tiện, tôi có thể đoán và suy luận ra được ý nghĩa trong lời nói của bọn Elf với 【Ngôn ngữ loài Orc】.
Dùng những ngôn ngữ mà tôi đã học được bằng khả năng của mình với những loài có cách giao tiếp khác biệt lớn với bọn tôi như Thằn Lằn Xanh thật thuận tiện, nhưng có những loài dạng người có ngôn ngữ tương tự nhau như Orc, Goblin, và con người. Tôi chưa học được ngôn ngữ của họ, nhưng vẫn có thể nói chuyện được với họ.
Đó là lí do tôi giao tiếp được với loài Elf. Tôi vẫn chưa có khả năng ngôn ngữ vì tôi vẫn chưa xơi tên Elf nào hết. Nếu tôi hiểu được ngôn ngữ của chúng, mọi chuyện chắc sẽ dễ dàng hơn. Phải, khả năng đó giúp tôi hiểu được chính xác ý nghĩa ngôn từ của chúng—cụ thể hơn đó là ý nghĩa của mấy cái thổ ngữ.
Ví dụ như 【Kinh Khủng】 trở thành 【Mệt mỏi】 và 【Đáng sợ】 trở thành 【Mệt mỏi】.(?) [2]
Ờ thì, vậy đó. Sau khi đuổi bọn Elf đi, tôi đi săn như thường lệ. Tối nay sẽ nóng bỏng và mãnh liệt lắm đây.