Chương 30: NGÀY 30

Hôm nay trời mưa lớn. Tất nhiên, tôi không thể ra ngoài được.

Bởi thế, bây giờ là lúc để mở một lễ hội khác cho việc xác định thứ hạng trong nhóm. Phương pháp để xác định thứ hạng nhanh chóng là thứ gì đó khá thuận tiện. Vì có sự khác biệt lớn về kĩ năng cơ bản của Hobgoblin và Goblin, nên bọn tôi sẽ có hai nội dung thi cử.

Kết quả, ờ thì, bạn có thể nói rằng nó không thay đổi mấy, cho nên: đứng đầu vẫn là tôi như mọi khi, theo sau là Gobukichi-kun, sau cậu ta là tên cựu thử lĩnh Hobgoblin, và sau nữa là Gobumi-chan. Ba Hobgoblins ở phía sau cô thì ở cùng cấp độ năng lực.

Hobgoblin pháp sư Hobusei-san có thể sẽ ở sau tôi nếu như pháp thuật được cho phép, nhưng mà lần này thì không có chuyện đó.

Khi lễ hội kết thúc, bọn tôi chia làm 3 nhóm: nhóm của Gobukichi-kun tiếp tục tập luyện, nhóm của Gobue-chan cầm cuốc lên và tiếp tục khai thác mỏ, còn nhóm thứ ba thì sẽ học vài thứ, như những luật lệ tôi đã đặt ra, thứ hạng, Bảng chữ cái Lục địa, và v.v, Gobumi-chan sẽ là giáo viên.

Cùng lúc đó, tôi tám chuyện tùm lum thứ với Hobusei-san. Tôi muốn biết rằng cô ấy có thể dùng được loại pháp thuật nào. Dựa vào những gì được kể, ba loại pháp thuật mà Hobusei-san có thể dùng được là [Lửa], [Nước], và [Hư không]. Tôi giả vờ như mình hiểu những gì mà cô ấy nói, nhưng mà tôi chỉ từng đọc được mấy cái thông tin từ một nguồn còn chưa hoàn chỉnh nên thực tế là tôi chẳng hiểu cái búa gì hết. Sau đó, khi đã trao đổi xong về đủ loại thông tin, bọn tôi mỗi đứa đi làm chuyện riêng. Hobusei-san đi tới chỗ của Gobumi-chan để học, trong khi tôi thì đi tới chỗ của mấy cô gái loài người.

Khi tôi đến kiểm tra tình hình, lửa và nước được cung cấp đầy đủ bởi hỏa và thủy hồn thạch, lò của cô gái Thợ rèn đang chế vài dụng cụ từ mấy viên hồn thạch và quặng sắt mà bọn tôi khai thác được. Cô ấy có thể làm việc mà không hề gặp trở ngại nhờ vào bộ dụng cụ nằm cùng trong những thứ bọn này chôm được.

Khi tôi hỏi cô ấy xem có phàn nàn gì không, tôi nhận ra rằng lò rèn vừa mới được sửa sang lại nên nó dễ dùng hơn. Vì cô ấy đã bớt sợ tôi hơn, tôi mãn nguyện rời đi.

Kế tiếp, tôi đến địa điểm của cặp chị em, Vì đồ dùng nhà bếp là hàng chôm được, đôi chị em dùng nó mà không hề tạo bất hòa gì với bọn Goblins. Thế là, mọi thứ đều suông sẻ. Tuy vậy, tôi nhìn quanh, tôi nhận thấy rằng chỉ với hai người, chuẩn bị thức ăn cho cả đám quả là một việc không tưởng, nên tôi quyết định ngồi xuống và giúp họ.

Đôi chị em vẫn còn hơi lo sợ tôi một chút, nên tôi nghĩ rằng mình phải chủ động và nói chuyện với họ thêm nữa, họ sẽ dần bớt lạnh với tôi hơn. Có một lúc tôi thấy rằng họ đang cười, khá tuyệt chứ. Nụ cười của phụ nữ đẹp luôn là chuyện tốt. Trong khi làm việc, tôi chỉ cho họ mấy công thức nấu ăn mà tôi biết.

Sau đó tôi đi đến chỗ của cô gái Giả kim, người dành cả ngày làm thuốc.

Ở đây cũng được lắp ráp trang thiết bị như mấy chỗ khác, nên không có vấn đề gì hết.

Tôi kiểm tra những món hàng đã hoàn thành của cô ấy với kĩ năng [Giám định], nhưng cho đến giờ thì không có vẻ là cô ấy tạo ra mấy thứ có độc. Tôi thấy thú vị với quá trình chế tạo, nên tôi ở lại quan sát.

Cô gái Giả kim tạo một ấn tượng vô cảm, làm tôi nghĩ đến một Nữ hoàng băng giá khinh người. Khi làm việc thì cô ấy chẳng nói năng gì, nhưng nhìn cô ấy khiến tôi dễ chịu nên chờ đợi cũng chẳng thành vấn đề. Sau khi cô ấy xong việc, bọn tôi nói chuyện một ít xong rồi đi đến chỗ làm việc của mình.

Trong khi cố dùng da của Sói đen để làm trang bị phòng thủ. Tôi khâu da lại bằng tơ của mình, và dùng những kĩ năng của mình để thực hiện công việc nhanh chóng. Tuy vậy, lúc mà tôi làm xong thì cũng đã khuya rồi.

Trước khi đi ngủ, tôi tập vung cây kích của mình để làm quen với cảm giác khi cầm nó. Vì tôi di chuyển lòng vòng khá nhiều nên hơi mệt, thế là tôi lăn ra ngủ như khúc gỗ.