Ngày 193
Tuyết rơi vào sáng hôm nay.
Mặc dù tuyết đã rơi từ tối hôm qua, nhưng hôm nay mới bắt đầu rơi nhiều hơn.
Gần 80cm tuyết đã rơi vào sáng hôm nay, và có vẻ như nó sẽ không ngừng tăng lên.
Vì chúng tôi đã có vật phẩm ma thuật gắn ở cánh cửa của cửa hàng sử dụng Phong và Hỏa Hồn Thạch để dọn sạch lượng tuyết khỏi khu vực xung quanh lối vào, chúng tôi chẳng gặp bất cứ vấn đề gì trong việc mở cửa hàng cả.
Tuy nhiên, không chắc là chúng tôi sẽ có được những khách hàng quan trọng.
Trừ khi họ có công việc quan trọng để chăm lo, hầu hết mọi người sẽ ở trong nhà của họ vào ngày hôm nay.
Vì họ cần phải dọn tuyết khỏi mái nhà, và hầu hết những con đường đã phủ đầy tuyết, tình hình này thì không thể làm gì khác được.
Đối với người Quản Đốc và những thợ thủ công khác, tôi muốn họ có một ngày nghỉ vì lượng tuyết dày đặc này, nên tôi liên lạc với họ thông qua cái khuyên tai mà tôi đã đưa cho họ trước đó.
Khi làm điều đó, tôi quyết định giữ một lượng nhân viên tối thiểu trong một ngày, và để tất cả thành viên không làm việc tập trung ở một nơi.
Sau đó, đây là một ngày hoàn hảo để huấn luyện chúng mà không cần hạn chế, lần đầu tiên trong suốt một khoảng thời gian dài.
Ngoài ra, tuyết cũng là một thứ khá thích hợp cho việc này.
Việc luyện tập lần này là để chúng có thể di chuyển xung quanh một cách hoàn hảo trong nhiều môi trường khác nhau, chẳng hạn như là những vùng đồng bằng, đồng cỏ rực rỡ đầy cây cỏ, sa mạc với những cơn bão cát nóng cháy da, và vùng đầm lầy ẩm ướt, cũng như nhiều khu vực khác.
Vì lý do đó, điều kiện từ nhiên lúc này phù hợp để chúng tôi luyện tập.
Với các kỹ năng của tôi, tôi có thể vượt qua được nhiều môi trường ở một mức độ nào đó, nhưng tôi không thể làm điều đó ở một quy mô như thế này với cơ thể của tôi hiện tại.
Các kỹ năng của tôi đơn giản là không đủ.
Tôi không có bất cứ thứ gì từ hệ thống giảm nhiệt đồ cả, trong đó bao gồm cả các kỹ năng đóng băng.
Tôi có thể làm điều đó với ma thuật, nhưng thành thật mà nói thì, ngay cả khi có thể, tôi cũng không muốn làm thế vì lãng phí quá nhiều.
Dù sao thì sau khi chúng tôi hoàn thành việc làm ấm cơ thể ở trong căn biệt thự, chúng tôi điều chỉnh các trang bị và đi đến khu vực luyện tập.
Tất cả các thành viên đều mặc những bộ trang phục nặng nề được thiết kế để chống lại cái lạnh, cũng như cái áo khoác dày có độ thấm nước rất cao, mà được làm từ tơ của tôi và nguyên liệu thô từ những con quái vật nên nhiệt độ cơ thể của chúng sẽ không giảm xuống quá nhanh vì gió lạnh và tuyết.
Chúng cũng mặc thêm áo giáp da ở dưới áo khoác, ba lô ở trên lưng chứa những vật nặng, và chúng để những vũ khí ưa thích ở trên thắt lưng.
Như thế này, những điều cơ bản cho một cuộc hành quân đã được chuẩn bị đầy đủ.
Dĩ nhiên, khu vực luyện tập được nhuộm một màu trắng xóa bởi tuyết, đó là lý do tại sao chúng tôi chuẩn bị cho bản thân theo kiểu này.
Khi hành quân trong điều kiện này, một kiểu hành quân điển hình trong khi sử dụng vật phẩm ma thuật và những con thú được thuần hóa để dọn tuyết.
Tuy nhiên, chừng đó là không đủ, chúng sẽ phải sử dụng sức người để đào và đẩy theo cách của chúng để đi qua được.
Tôi nghĩ về việc liệu chúng tôi có nên làm theo phương pháp đầu tiên này.
Có thể nói rằng, tôi vẫn chưa chắc chắn về sức chịu đựng của nhiều thành viên của ≪Solitude≫, nên tôi quyết định bỏ qua cách suy nghĩ đó.
Lượng tuyết đã tăng lên quá nhiều, nên tôi quyết định cẩn thận sử dụng 【Pyrokinesis (Điều Khiển Lửa)】để làm tan lượng tuyết trong khu vực luyện tập.
Làm tan chảy tuyết trong một khu vực rộng lớn làm cho mực nước lạnh tăng lên, nên tôi cũng dùng 【Hydro Hand (Điều Khiển Nước)】để loại bỏ phần nước này.
Kết quả là, mặt đất hấp thụ một lượng nước lớn và trở thành bùn lầy, nhưng tôi để nó như thế.
Trong khi tôi có thể loại bỏ đi ít nhiều gì một lượng nước nhưng tôi nghĩ gánh nặng tạo ra bởi bùn là hoàn hảo.
Ngay cả khi tôi loại bỏ được lượng nước, tuyết vẫn sẽ chồng lên thêm một lần nữa.
Vì lượng tuyết này sẽ tan ra khi người ta bước lên nó, khu vực này cuối cùng sẽ trở thành như thế, nên chẳng ích lợi gì khi tôi làm thế cả.
Sau khi chỉnh sửa lại nơi này, tôi sắp xếp các thành viên đúng hàng lối.
Vì chúng tôi vẫn còn ấm, tôi cho chúng chạy liên tục trong vòng 30 phút, với mục tiêu tối thiểu là giữ nguyên đội hình.
Đầu tiên, phổi của chúng sẽ bị tê liệt mỗi khi hít một lượng khí lạnh khi chúng chạy.
Tuy nhiên, tập luyện tạo ra một lượng nhiệt ở bên trong cơ thể.
Mặc dù ban đầu có thể sẽ lạnh, nhưng chẳng có vấn đề gì vì lượng nhiệt tăng lên từ bên trong cơ thể khi chúng chạy.
Mặc dù chúng không chạy quá nhanh, những thành viên trẻ tuổi của ≪Solitude≫ đều đã hết hơi.
Tuy nhiên, chúng vẫn cố gắng và chạy liên tục cho đến khi hết giờ.
Có thể nói rằng, dường như tập luyện như thế này vẫn còn hơi khắc nghiệt đối với một nhóm trẻ tuổi.
Có một vài thành viên bị nôn hoặc chỉ đơn giản là ngã quỵ ngay khi chúng chạy xong.
Tuy nhiên, vì chúng đã chạy đến phút cuối cùng, lần này là hoàn toàn có thể chấp nhận được.
Như những gì mong đợi, chúng chẳng có dấu hiệu gì có thể di chuyển thêm được nữa, nên tôi để chúng nghỉ ngơi một chút.
Với những thành viên vẫn còn năng lượng để đứng vững, lần đầu tiên tôi chia chúng thành hai nhóm nhỏ, và để cho chúng bắt đầu đấu tập với nhau, giống như là một tiêu chuẩn khi ở trong Parabellum.
Dĩ nhiên, vì chúng đang tập luyện với vũ khí thật, xác suất để bị thương là khá cao.
Thực tế thì tôi chắc chắn 100% là sẽ có thương tích.
Mặc dù áo giáp dày sẽ bảo vệ chúng nếu chúng bị đâm bởi mũi kiếm, nhưng tác động của đòn tấn công vẫn sẽ ảnh hưởng đến cơ thể.
Mỗi lần chúng bị đánh trúng, xương có thể gãy, và trường hợp xấu nhất sẽ dẫn đến cái chết.
May thay, điều này không dẫn đến tình trạng bị mất chân tay, nhưng đã có nhiều trường hợp bị thương khá nặng.
Phải nói rằng, vì Seiji-kun và tôi đã chữa trị cho chúng mỗi lần điều này xảy ra, không ai trong số chúng phải chịu tác dụng phụ khi nhận những đòn chí mạng.
Tôi hiểu rằng đây là một phương pháp luyện tập cực kỳ nguy hiểm, nhưng tôi chắc chắn rằng thực chiến là cách tốt nhất để nhanh chóng tăng cường kỹ năng tổng thể
Thực tế thì sức chịu đựng đau đớn của chúng đã được cải thiện kể từ khi chúng tôi bắt đầu sử dụng phương pháp huấn luyện này.
Kết quả là, khả năng chiến đấu của chúng tăng lên đáng kể, và Level kỹ năng của chúng khi cận chiến cũng khá cao.
Mỗi thành viên đều nhận được sự phát triển hiệu quả nhờ vào tôi, nhưng như tôi nghĩ, đa phần sự phát triển của chúng đều do kiểu luyện tập này.
Tôi không muốn điều này xảy ra nhưng ngay cả khi có ai đó chết vì kiểu luyện tập này trong tương lai thì tôi vẫn sẽ không dừng sử dụng phương pháp này.
Nhân tiện thì mọi chuyện tiếp diễn được một hồi, và sau đó các thành viên của ≪Solitude≫ hồi phục và bắt đầu luyện tập cùng lúc trong vài giờ.
Không ăn trưa, chúng cẩn thận di chuyển cơ thể ở nhiều tốc độ khác nhau.
Qua đó, chúng tôi có thể hiểu được cách cơ thể chúng phản ứng với thời tiết lạnh.
Sau đó, tôi thử luyện tập một ít bằng cách chiến đấu một mình chống lại tất cả các thành viên hiện tại, ít nhất khoảng 100 người.
Tôi chấp chúng rằng tôi sẽ sử dụng tay trần và hạn chế sử dụng các kỹ năng.
Bắt đầu với việc tôi bị bao vây bởi tất cả mọi người, với Kanami-chan dẫn dắt chúng.
Khi chúng cố tấn công tôi, đôi mắt chúng biểu hiện rằng chúng muốn trút hết mối hận thù mỗi ngày chúng có.
Thật là ấn tượng.
Vâng, kết quả là, chúng tôi kết thúc trong khoảng 1 giờ và một núi cơ thể ở khu vực luyện tập.
Ngoài tôi ra, chỉ còn duy nhất Kanami-chan là đứng vững.
Phần còn lại đều đã nằm trên mặt đất, bao gồm cả Tóc đỏ, Auro và Argento.
Về mức độ chấn thương mà chúng phải chịu, ngay cả những chiến binh lớn cũng chỉ có những vết thương nặng.
Vâng, thành viên của ≪Solitude≫ vẫn còn nhỏ và thiếu kinh nghiệm, nên tôi dễ dàng thổi bay chúng với lực gió tạo ra từ nắm đấm của tôi.
Kết quả là chúng chỉ bị thương nhẹ như là trầy xước và bầm tím.
Trước khi chúng có thể nhận thêm đợt tấn công nào nữa thì chúng đã trở nên không thể đứng nổi.
Còn với những thành viên mà phải đối mặt với tôi, những người tự hào về sức mạnh chiến đấu khá cao, một trong những cánh tay của chúng đã bị gãy một cách vô cùng bất cẩn.
Cơ thể của chúng chảy máu do vô số vết rách lớn nhỏ mà chúng phải hứng chịu, chúng đã ở trong tình trạng rất đau đớn.
Tuy nhiên, ngay cả khi chúng chịu một lượng sát thương như thế, chúng vẫn chưa bị đánh bại ngay lập tức.
Thay vào đó, chúng cố gắng chịu đựng đau đớn.
Bây giờ nghĩ lại thì có lẽ tôi đã hơi quá tay.
Vâng, vì chúng sẽ chết nếu đây là thực chiến, quá tay như vậy cũng là một điều tốt.
Dù sao thì vì tôi đã trút được phần nào sự căng thẳng của mình nên tôi cảm thấy rất thỏa mãn.
Những thành viên đã được cải thiện nhiều hơn tôi dự kiến, và tôi bị tổn thương ở trên chân tay nhiều hơn kết quả trước đây.
Trong khi nhiều vết thương có thể chạm đến xương, ngay cả khi không sử dụng các kỹ năng của mình, nhưng các vết thương cũng chỉ được thấy như những đường màu đỏ do sự tái sinh quá nhanh của cơ thể tôi.
Mặc dù tôi không thể nói rằng sự thỏa mãn ở mức độ cao kỷ lục, nhưng tôi chắc rằng khá là cao đấy.
Trời ạ, hôm nay là một ngày tuyệt vời.
Vì tôi ở trong một tâm trạng tốt, tôi tặng mỗi người một bình Potion hồi máu có trộn máu của tôi để chữa lành các vết thương.
Sau đó tôi sử dụng thịt Wyvern và những loại thịt chất lượng cao khác để làm một bữa ăn tối muộn.
Thịt dày Wyvern thật là yummy!
Những lát thịt mỏng của con Bò Jandal thật là yummy!
Thịt Chim Benjal rang thật là yummy!
Tất cả đều rất ngon, nhưng đây có thể là vì tất cả những sinh vật này đều có giá khá cao.
Tuy nhiên, thịt Wyvern là ngon nhất trong số đó.
Nước thịt tuôn ra trên đầu lưỡi của bạn, cũng như kết cấu thịt tan chảy khi đặt miếng thịt vào miệng, thật không thể cưỡng lại được.
Thay vào đó, có lẽ tôi cũng nên thách thức Hầm Ngục Kỷ Nguyên Của Các Vị Thần theo cách riêng của tôi…
Khi tôi có thời gian rảnh, tôi dự định sẽ làm thế