Chương 191

Ngày 191

Ngày thứ hai của đợt giảm giá mừng khai trương.

Có vẻ như là những khách hàng người mà đã đến vào ngày đầu tiên mở cửa hàng đã bắt đầu lan tỏa thông tin, và một số lượng khác hợp lý đã đến vào sáng sớm hôm nay.

Tuy nhiên, tầng lớp xã hội của các khách hàng lại nghiêng về một bên.

Cụ thể là thế này, trong khi không phải chỉ có những thương gia giàu có thậm chí còn giàu hơn cả những Quý Tộc hạng sang, mà còn có rất nhiều người ở vị trí xã hội cao, như là Quý Tộc chỉ huy quân sự và các quan chức trong thành phố.

Mặc dù có những Quý Tộc người đã ghé thăm cửa hàng và mang theo những tùy tùng của họ, cũng có một số người ra lệnh cho đầy tớ như là quản gia và người giúp việc đứng chờ và để họ đi mua sắm hàng hóa ở phía trước.

Tỉ lệ là khoảng 50-50, nhưng cá nhân tôi lại thấy biết ơn nhiều đối với những người đến trước nhiều hơn những người đến trễ.

Khi những người đến trễ đến đây để chạy việc vặt cho chủ nhân của họ, họ cũng khá thường xuyên mua hàng hóa cho bản thân họ.

Đầy tờ là một công việc kiếm được bộn tiền đối với những người bình thường, và có rất nhiều vật phẩm họ có thể chọn và mua cho bản thân họ.

Tuy nhiên, trong trường hợp của những người đến trước, các tùy tùng sẽ trở thành người vác đồ cho các Quý Tộc mua một lượng lớn các vật phẩm khác nhau.

Dù hoặc, hoặc là những vật phẩm được mua cũng đắt hơn so với số tiền của những người bình thường.

Dĩ nhiên tôi thấy vui khi những tình huống như thế xảy ra.

Trái với sự mong đợi của tôi trước khi cửa hàng khai trương, tôi khá hài lòng khi các sản phẩm đắt tiền đang được bán tốt hơn những gì tôi mong đợi.

Nhân tiện thì tôi nghĩ rằng Công Chúa Tinh Nghịch và Vị Nữ Hoàng Đầu Tiên là nguyên nhân gây ra sự phát triển trong kinh doanh lần này.

Hoặc có thể vì thông tin mà các tùy tùng của Vị Nữ Hoàng Đầu Tiên mang về.

Tôi không thể phủ nhận khả năng rằng họ sẽ lan truyền điều đó qua mạng lưới thông tin, mà có thể là mạng lưới liên quan đến các tín đồ ẩn dật của 【Tôn Giáo - Năm Vị Thần Vĩ Đại】.

Ngoài ra, gần đây tôi đã quen với việc gặp khách hàng, nên tôi nghĩ có thể sẽ an toàn khi nói rằng tôi có thể nhận ra cách họ nhìn về hướng của tôi mà không cần nói bất cứ thứ gì.

Vâng, có thể nói rằng, có vẻ như tôi sẽ không thiếu hụt khách hàng trong một khoảng thời gian dài sắp tới, nên gánh nặng trên vai tôi đã phần nào giảm xuống. Mặc dù cửa hàng mới được mở cửa, tôi sẽ không thể cười nổi nếu chúng tôi không thể bán được gì.

Tuy nhiên, trong khi điều này có thể là sự thật, tôi vẫn không thoải mái lắm.

Tôi đang giả định rằng hầu hết các khách hàng của chúng tôi đến đây là vì sự tò mò, sẽ thật vô ích nếu họ ngừng đến đây.

Trên hết, tôi không nghĩ rằng họ sẽ trở lại nếu chúng tôi không liên tục cải thiện sản phẩm và dịch vụ mà những cửa hàng khác không có trên mặt bằng chung.

Ngoài ra, vì công nghệ truyền thông vẫn chưa phát triển ở thế giới này, truyền miệng rất quan trọng khi nó đóng vai trò như một phương thức quảng cáo.

Vì sẽ rất khó để hồi phục một khi bạn dính phải hình ảnh xấu, tôi cần phải nỗ lực để tạo ra một ấn tượng tốt đẹp ngay lúc ban đầu.

Vì lý do đó, tôi dành cho khách hàng của chúng tôi một thứ cơ bản nhất; một nụ cười.

Tuy nhiên, có một vấn đề với điều đó.

Mặc dù phần còn lại trong nhóm của tôi ổn với điều đó, nụ cười của tôi dường như có tác động khá lớn với những vị khách hàng mà đến đây lần đầu tiên trước ngày hôm qua, đến mức độ mà họ mất tất cả sức mạnh ở hông của họ.

Dĩ nhiên, điều này loại trừ những người mà đã quá quen thuộc với tôi, như Công Chúa Tinh Nghịch, các khách hàng vinh dự đầu tiên của tôi.

Theo như những người trong sự nghi vấn, họ dường như đã làm theo bản năng khi suy nghĩ rằng họ sắp bị nuốt chửng.

Vì tôi vẫn là tôi, phản ứng của họ đã làm tổn thương cảm xúc của tôi một chút.

Dẹp cảm xúc của tôi sang một bên, đây là vấn đề mà tôi nên suy nghĩ về nó.

Tôi muốn Kanami-chan trước hết cho tôi lời khuyên về cách làm sao để duy trì một diện mạo “tốt”, nhưng vì cô ấy là người duy nhất đã trở nên hoàn toàn quen với việc ở gần bên tôi, nên có một điểm mù.

Đó là lý do tại sao tôi sử dụng khả năng quan sát của mình và thử nhiều thứ khác nhau để cải thiện nó.

Giải pháp mà tôi tìm ra là sử dụng một kỹ năng với trạng thái tiêu cực, 【Weak Intimidation (Sự Đe Dọa Yếu Ớt)】, khi mà tôi chăm sóc khách hàng của mình.

Tác dụng của 【Sự Đe Dọa Yếu Ớt】là khiến cho tôi trở nên yếu ớt trước những đòn đe dọa mà tôi nhận được từ kẻ thù.

Nói cách khác, sẽ dễ dàng hơn để khiến tôi sợ.

Kỹ năng này nhìn qua có vẻ vô dụng, nhưng khi tôi cầu khẩn nó (niệm phép), nó có một tác dụng phụ là làm suy yếu đi sự đe dọa mà tôi vô tình phát ra xung quanh tôi.

Ngay lập tức sau khi nhận ra điều này, tôi thử nghiệm và kiểm tra xung quanh.

Nỗi sợ mà các vị khách cảm nhận do sự đe dọa vô thức của tôi đã giảm bớt, và khả năng mà những vị khách trở nên sợ hãi đã giảm rất nhiều.

Trong trường hợp của tôi, 【Sự Đe Dọa Yếu Ớt】đã trở thành một Skill khá hiệu quả khi dùng với những vị khách.

Thành thật mà nói thì tôi cũng chẳng biết còn lúc nào mà nó có thể trở nên hữu dụng được nữa.

Như thế này, sự lo lắng của họ biến mất vào lúc này, và chúng tôi tiếp tục làm việc.

Một người quản gia lớn tuổi đến để chạy việc cho một Quý Tộc, và tôi đã thu hút sự chú ý của ông ấy bằng cách bán những hàng hóa mà chất lượng vượt xa những gì ông ấy yêu cầu với giá thấp hơn những gì ông ta dự đoán.

Dẹp những chi tiết về các yêu cầu mà ông ta đưa ra sang một bên, khi đến lúc trả tiền, người con thứ tư của một Quý Tộc nói rằng, 『Ta sẽ trả tiền cho ngươi khi ta được thăng tiến (= Tôi muốn mua chịu thứ này)』, nên tôi mang hắn ta đến văn phòng phía sau và dạy cho hắn ta biết thế nào là luật lệ của xã hội.

Bởi vì họ mặc những bộ đồ và phụ kiện rất đẹp mắt, chúng tôi đã sử dụng những lời nói khéo léo lôi kéo một nhóm con gái của một Quý Tộc chú ý vào bộ quần áo mà Kanami-chan và những người khác đã thiết kế và mang ra bán.

Như những gì tôi dự đoán, đã không mất quá nhiều thời gian cho những vị khách hàng rắc rối ghé đến đây, nhưng chúng tôi có thể xử lý họ một cách tương đối ổn thỏa.

Tuy nhiên, vẫn còn một rắc rối đặc biệt.

Một người đã thu hút nhiều sự chú ý nhất của ngày hôm nay là một Quý Tộc với một nụ cười quý phái, một cơ thể được rèn luyện tốt và một bộ râu được để nuôi khá kĩ và lộng lẫy như là đặc trưng của ông ta.

Ông ta giữ trong tay danh hiệu cao quý Marquis (Hầu Tước), và là một trong số ít người có tầm ảnh hưởng ở bên phía Công Chúa Tinh Nghịch và không hỗ trợ cho 【Phe Phái Quý Tộc】trong suốt cuộc đảo chính vừa rồi.

Tại thời điểm này, tầm ảnh hưởng của ông ta càng tăng lên vì những thành tựu của ông ấy, và chắc chắn ông ta sẽ trở thành một người quan trọng với Công Chúa Tinh Nghịch trong tương lai.

Tôi đã gặp Hầu Tước nhiều lần khi tôi làm việc theo yêu cầu của Công Chúa; tôi sẽ chỉ đơn giản gọi ông ta là Hầu Tước Kaiser từ bây giờ vì tên thật của ông ta rất dài.

Ông ta mang theo ba tùy tùng trẻ tuổi.

Với tùy tùng của ông ta, họ bao gồm hai 【Hiệp Sĩ】và một 【Thư Ký】.

Mặc dù ba người họ đều ở độ tuổi đôi mươi, vì Hầu Tước đã nuôi và huấn luyện họ từ nhỏ, Level của họ cao hơn so với tuổi của họ.

Trang bị với áo giáp sắt và trường kiếm, hai Hiệp Sĩ trẻ im lặng đứng đợi ở phía sau ông ta với sự căng thẳng trên khuôn mặt của họ.

Hai người họ đều có cơ thể tốt và cơ bắp được đào tạo khá tốt.

Sức mạnh chiến đấu của họ chỉ thấp hơn một chút so với Hiệp Sĩ Sắt Rỉ.

Đối với những người lính tư nhân, họ khá là tuyệt rồi.

Trước hai Hiệp Sĩ là thư ký, người đứa phía chéo ở phía sau so với Hầu Tước Kaiser với ánh nhìn sắc bén và khó lòng nhìn được khuôn mặt của cô ấy.

Cô ấy mang đến bầu không khí của một người phụ nữ làm công việc của cô ấy, nhưng thật khó để tiếp cận.

Mặc dù cô ấy khéo léo che giấu nó, nhưng các chuyển động nhẹ nhàng của cơ thể cô ấy có thể cảm nhận được, nên tôi đoán rằng cô ấy có những thiết bị đen tối giấu sau quần áo.

Cô ấy có thể sẽ thua nếu chiến đấu trực diện với hai Hiệp Sĩ ở phía sau, nhưng cô ấy sẽ đánh bại họ nếu cô ấy sử dụng chiến thuật trong một con hẻm vắng.

Mặc dù tôi không có bất cứ bằng chứng cụ thể nào về điều này, đó là trực giác của tôi đã mách bảo như vậy.

Dù sao thì cận vệ của Hầu Tước Kaiser cũng đâu thể dễ ăn được.

Sẽ khó khăn hơn bình thường để có thể ám sát thành công ông ta.

Hầu Tước Kaiser, cùng với những tôi tớ tuyệt vời mà ông ta mang theo, hỏi về nguồn gốc của các vật phẩm đẳng cấp cao được trưng bày ở trên tường.

Các vật phẩm này là một phần của các vật phẩm ma thuật mà tôi thu được từ cựu Bộ Trưởng.

Sau đó, ông ta tiếp tục nhìn vào bộ quần áo mà các Leprechaun đã làm từng cái một.

Tôi rất vui khi ông ta hào phóng mua tất cả mọi thứ mà ông ta thích, chẳng cần xem qua giá tiền.

Kết quả là, lượng đồ mà hai Hiệp Sĩ phải mang về nhà liên tục tăng lên mỗi giây mỗi phút trôi qua.

Chẳng bao lâu, nó đã tích lũy nhiều đến mức họ không thể thấy được phía trước mặt họ, nhưng họ liên tục mang lượng đồ đó mặc cho việc nó liên tục tăng lên.

Nói về số lượng đồ ông ta đã mua, người ta có thể tưởng tượng rằng ngay cả cánh tay của hai người Hiệp Sĩ mạnh mẽ cũng đã bắt đầu run rẩy nhẹ, do trọng lượng cứ tăng lên tỉ lệ thuận với số lượng đồ đã mua.

Có thể nói rằng Hầu Tước Kaiser là một vị khách hàng tốt, xa hoa.

Tuy nhiên, cô thư ký đứng ở phía sau ông ấy lại thở dài một cách nặng nề, nhưng tôi đã giả vờ như không thấy gì.

Vì cô ấy là một trong những người được giao phó để quản lý ví tiền của chủ nhân của cô ấy, tôi chắc rằng nỗi lo của cô ấy sẽ không bao giờ kết thúc.

Như thế, số lượng vật phẩm ông ấy mua trở nên rất nhiều, nên tôi đã sắp xếp là chúng sẽ được chuyển đến nhà của Hầu Tước Kaiser.

Như là một dịch vụ kèm theo việc mua hàng “hàng loạt” của ông ấy, tôi quyết định miễn phí dịch vụ lần này.

Nhìn như tôi đã gây ra điều gì đó buồn phiền trước đó, tâm trạng của hai Hiệp Sĩ được cải thiện vì họ đã không phải mang một lượng đồ quá lớn nữa.

Với cô thư ký thì cô ấy cũng thở phào nhẹ nhõm khi cô ấy nghĩ về chi phí mà họ đã tiết kiệm vì tôi đã miễn phí cho phần phí vận chuyển.

Ở mức độ nào đó, Hầu Tước Kaiser nói chuyện rất giỏi.

Có thể sẽ bất lịch sự khi tôi nói điều này, nhưng trái với vẻ ngoài của ông ta, ông ta sở hữu một lượng kiến thức rất dồi dào.

Trong khi ông ta pha một chút kiến thức vào cuộc trò chuyện của chúng tôi để nó trở nên dễ hiểu hơn, chúng tôi thu hút sự chú ý từ những người khác.

Sự tương tác giữa chúng tôi không giống như giữa người mua và người bán, mà giống hơn là những người bạn bình thường trong xã hội, điều này rất là ấn tượng.

Tuy nhiên, tôi không thể bất cẩn với Hầu Tước Kaiser được, vì tâm trí của ông ta tràn ngập những ý nghĩ mà ông ta muốn giành được chúng tôi về phía của ông ấy.

Ông hoàn toàn không hề có một chút gì là khinh bỉ cả vì chúng tôi đã đánh bại được tên Cháu Đích Tôn và đồng minh của hắn.

Sự thật là ông ta sẽ làm mọi thứ để có thể giành được chúng tôi vì lợi ích của Công Chúa Tinh Nghịch, hoặc đúng hơn, là vì Vương Quốc.

Người ta có thể gọi đó là tinh thần chiến đấu, hoặc có thể là sự nhiệt tình, nhưng giải quyết trực tiếp với ông ta thì thật khó với tôi.

Tuy nhiên, không có vẻ gì là tôi không thích cả.

Ông ta thật sự khá “dễ thương”, nên ông ấy không phải là người mà tôi có thể bực tức.

Chỉ là ông ta hơi rắc rối vì rất khó để xử lý.

Bất cứ khi nào tôi sắp nói một cái gì đó không khéo léo, thì sẽ có những tia sáng lóe lên trong mắt của ông ta.

Để đảm bảo rằng thỏa thuận của chúng tôi không bị phá vỡ, tôi cần phải suy nghĩ thật kĩ trước khi nói.

Tuy nhiên, vì ông ta được đào tạo để giữ yên xã hội của Quý Tộc trong sự bảo đảm, Hầu Tước Kaiser vượt trội trong mặt trận ngoại giao.

Như những gì mong đợi về một người thoải mái tránh được nguy hiểm của cuộc đảo chính và sống sót.

Thật không may, kinh nghiệm của tôi thì khác.

Tuy nhiên, mặc dù tôi như cạn kiệt tinh thần vào khúc cuối, tôi đã cố gắng vượt qua.

Tôi đoán rằng không thể tránh khỏi việc cảm thấy nhẹ nhõm khi chúng tôi hoàn thành.

Sau đó, tôi đã phục vụ một lượng khách nhỏ trước khi hết ngày.

Từ hôm nay, tôi một lẫn nữa hiểu ra rằng phục vụ khách hàng không phù hợp với tính cách của tôi.

Có qua có lại như thế này là tốt khi hợp đồng được ký kết, nhưng trong trường hợp này, nó lại gây ra quá nhiều sự mệt mỏi về thần kinh.

Thay vào đó, có lẽ tôi nên nói rằng liên tục tiếp xúc với ánh mắt đầy sự nhiệt tình của họ khiến vai tôi cứng đơ.

Mặc dù vẫn ổn nếu đây chỉ là tạm thời, nhưng chắc chắn là không thể có chuyện tôi quen dần với nó nếu chuyện như thế này cứ xảy ra liên tục.

Vì tôi có công việc khác cần phải chăm lo, tôi quyết định tôi sẽ giao phó công việc này cho những người giỏi bắt đầu từ ngày mai.