Chương 190

Ngày 190

Hôm nay là ngày khai trương cửa hàng.

Giờ mở cửa là: 9 giờ sáng.

Công Chúa Tinh Nghịch đã ở đây và nó kêu lên rằng 『Ta đến rồi đây!』 với cái nhìn đắc chí ở trên gương mặt của nó.

Mặc dù bên ngoài vẫn còn rất lạnh vì tuyết đã rơi, nó vẫn đợi ở bên ngoài suốt 3 giờ liền.

Thành thật mà nói thì sao lại làm trò ngốc đến như thế.

Nó đang mặc một bộ quần áo mùa đông chất lượng cao để giữ ấm cơ thể, nhưng nó vẫn còn nhỏ.

Nếu tôi để nó đứng bên ngoài như thế thì nó có thể sẽ bị cảm.

Mặc dù tôi đã bị sốc trong một lúc, nhưng tôi đưa nó đến một góc nhỏ mà tôi đặt gần lối vào của cửa hàng và phục vụ nó một ít trà nóng.

Vị Nữ Hoàng Đầu Tiên, Anh Hùng Bóng Tối và những tùy tùng của họ cũng đến sau đó vài phút.

Một cảm giác ớn lạnh chạy dọc sống lưng của tôi tại thời điểm họ liếc nhìn tôi, nhưng tôi đã cố tránh nghĩ về điều đó vào lúc này.

Vì bà ấy nghĩ rằng bà ấy là người đầu tiên đến đây vào sáng sớm ngày hôm nay, nhưng các biểu hiện bực bội của Vị Nữ Hoàng Đầu Tiên trong những giây phút đầu tiên thể hiện lên khi bà ấy nhìn thấy Công Chúa Tinh Nghịch đã ở đây để lại một ấn tượng sâu sắc.

Họ đã tranh cãi với nhau qua lại như một bậc phụ và con cái, nhưng cái tâm trạng vô tư của họ như nói với tôi rằng thật sự là chẳng có gì nghiêm trọng cả và rằng là họ thật sự đã đến cùng nhau.

Mặc dù có một sự kiện như thế xảy ra, nhưng việc khai trương vẫn diễn ra suôn sẻ.

Vì đây là tuần giảm giá kéo dài mừng khai trương nên chúng tôi có nhiều khách hàng hơn dự kiến.

Mặc dù chúng tôi hầu như không quảng cáo thông qua việc phát tờ rơi hay những điều tương tự thế, nhưng có vẻ như là Công Chúa Tinh Nghịch đã nói với những nhà Quý Tộc, và người Quản Đốc đến những dân thường.

Trong khi tôi nghĩ,

"Thật là bất ngờ, nhưng bất chấp việc tiết kiệm chi phí quảng cáo của tôi, có vẻ như là vẫn có cơ hội, chúng tôi vẫn có thể kiếm sống được nhờ vào các mối quan hệ của chúng tôi.”

vẫn có có một chút rắc rối xảy ra bởi các nhà Quý Tộc và dân thường tụ tập ở cùng một nơi.

Tuy nhiên, có vẻ như là vấn đề này đã được giải quyết một cách an toàn bằng cách thảo luận về nó.

Tôi cũng không bận tâm về những chuyện đã xảy ra, vì nó không đáng để đề cập đến.

Nhân tiện thì đối với Nữ Samurai, cô ấy lại thể hiện rất thành công ở vai trò của một nhân viên bán hàng trong suốt khoảng thời gian này.

Rõ ràng là cô ấy đã từng làm một công việc bán thời gian tương tự trước khi đến thế giới này, nên cô ấy đã quen với công việc này.

Thêm vào đó, kinh nghiệm mà cô ấy nhận được ở thế giới này nhiều năm qua đã khiến cho cô ấy có khả năng đáp ứng và nắm bắt tâm lý của người khác một cách tinh tế và kịp thời của cô ấy.

Vỉ tôi chỉ dự đoán được sức mạnh chiến đấu của cô ấy và sự thể hiện trên radar của cô ấy là Người Ở Thế Giới Khác, có vẻ như là tôi vừa phát hiện ra một điều rất bất ngờ.

Cô ấy gần như hoàn hảo với công việc đó nên tôi dành tặng cho cô ấy danh hiệu "Người Quản Lý Cửa Hàng Của Thủ Đô Hoàng Gia.”

Cô ấy đáp lại tôi bằng một nụ cười cay đắng, nhưng tôi muốn cô ấy làm việc chăm chỉ vì danh hiệu này sẽ đi kèm với các đặc quyền như là tăng lương, cũng như nhiều thứ khác.

Mặc dù có một chút rắc rối, nhưng ngày đầu tiên đã kết thúc theo cách này.

Vì nó đã hơi nổi tiếng hơn cả những gì tôi mong đợi nên, nên thật bất ngờ khi chúng tôi có thể xoay sở được.

Đối với Thợ rèn-san, mặc dù cô ấy cũng mới vừa làm những loại công việc như thế này lần đầu tiên, nhưng có vẻ như là cô ấy rất thích hợp với việc kế toán, nên tôi sẽ để cho cô ấy đảm nhận công việc này từ đây về sau.

Tuy nhiên, vì tôi là người đại diện, nên tôi sẽ phải nghĩ về những mặt hàng mới và các chiến thuật kinh doanh trong tương lai.

Khi tôi làm thế, tôi nấu những con mồi mà tôi đã săn được trong hầm ngục vào ngày hôm qua, ăn nó và sau đó đi ngủ.

Một điều nữa.

Quái vật hầm ngục từ 【Hầm Ngục Kỷ Nguyên Của Các Vị Thần】 rất là ngon.

Chúng gần như tan chảy trên đầu lưỡi của tôi khi tôi ăn chúng mà không qua chế biến, nhưng chúng thậm chí còn ngon thế nữa khi tôi nấu chúng.

Tôi không nên chỉ khám phá hầm ngục 【Thứ Hạng Á Thần】, mà còn phải khám phá hầm ngục 【Thứ Hạng Vị Thần】.

Tôi lau sạch nước dãi chảy quá mức của mình, khi tôi nghĩ, "Một ngày nào đó... sẽ tới hầm ngục 【Thứ Hạng Vị Thần Vĩ Đại】.

Hôm nay là ngày tôi quyết định mục tiêu rõ ràng cho tương lai của tôi.