Chương 132: Ngày 132

Hôm nay, chúng tôi đã dừng việc liên tục đi xe trong các cỗ xe trên đường cao tốc.

Chúng tôi đã dừng lại ở Thành Phố Pháo Đài Trient vào khoảng 10 giờ sáng.

Khi đã đến nơi, chúng tôi tránh việc để cho bản thân mình trở nên quá nổi bật nào khi đi vào Trient.

Vì tôi có lí do để làm như vậy, tôi đã có chuyến thăm đến kẻ yêu cờ bạc Người đại diện của thành.

Trong khi đó, tôi hỏi về giá cả thị trường để mua và bán nguyên vật liệu của quái vật.

Chúng tôi rời khỏi thị trấn trong vòng chưa đầy một giờ đồng hồ vì chúng tôi đang cố gắng để đến được mục tiêu ban đầu mà không mất quá nhiều thời gian.

Sau đó, chúng tôi đi bằng đường cao tốc với tốc độ khá ung dung trong một khoảng thời gian, vì chúng tôi có đủ thời gian, chúng tôi dừng lại ở một khu vực nơi các con Big Cocco cư trú để ăn trưa.

Thịt tươi từ con Big Cocco khá giống một con gà lớn.

Khi bạn nấu chúng, nước thịt của nó tuôn trào trong miệng bạn, thịt mềm và thơm ngon. Khi bạn cắn miếng thịt, hương vị hòa trộn với một ít cơm thì thật là tuyệt vời.

Món thịt nướng tuy đơn giản mà tuyệt vời mặc dù có một chút đáng tiếc rằng chúng tôi không có một chút muối nào để thêm vào đó.

Sau đó Tóc đỏ thông tin thêm cho tôi biết rằng cứ mỗi 2 giờ sáng hằng ngày những con Big Cocco sẽ đẻ ra ba quả trứng.

Nếu một người có kỹ năng để nuôi những con Big Cocco, hiệu quả của con quái vật này cũng rất đáng lưu ý, chúng sẽ là những con vật nuôi tốt.

Vì vẫn còn chỗ trống trong cỗ xe của chúng tôi trong suốt khoảng thời gian này, tôi quyết định sẽ thuần hóa bốn con gà béo và mũm mĩm thành <> và mang chúng theo chúng tôi.

Mmmmm .... Tôi đang mong chờ đến sáng mai, tưởng như là mãi mãi sẽ không bao giờ được ăn trứng nữa chứ... Tôi không hề nói dối khi nói vậy đâu, tôi nghiêm túc đấy, tôi đang rất mong chờ ngày mai tới. Liệu tôi có thể làm trứng ốp la hay trứng chiên để ăn... Ooohh...

Nhân tiện thì chúng tôi đã bị làm phiền bởi một số tên con người được trang bị vũ khí trong khi đang ăn bữa trưa yên bình của chúng tôi. Hai trong số họ gần như là béo phì. Áo giáp của họ có vẻ như nó không được tạo ra cho việc chiến đấu vì không hề có một vết trầy xước nào hết và nó chỉ tỏa sáng một cách vô nghĩa.

Người kia dường như gầy một cách bất thường với cái áo choàng của một Monk (Thầy tu) làm từ sợi bạc và một cây đũa phép với một viên ngọc gắn ở trung tâm của nó.

Người đàn ông trẻ tuổi có vẻ như đang mang trang bị của một Hiệp sĩ, mặc dù hắn ta trông khá vững chắc và thực sự phù hợp cho chiến đấu, áo giáp của hắn ta cũng được dùng để trang trí một cách vô nghĩa.

Nhóm của họ được dẫn đầu bởi bốn người này có tổng cộng 34 người.

Khác với bốn người dẫn đầu, những người có thể là từ giới quý tộc, họ lại gần như được trang bị cho một trận thực chiến.

Trang bị của họ có vẻ đã được sử dụng trong nhiều năm, trong khi trang bị của bốn người kia hầu như là còn mới.

Tuy nhiên, dường như có một số nông dân trộn lẫn giữa 30 người. Có một ông già với bộ râu dài cầm một cây giáo.

Một số đàn ông trung niên mặc áo giáp cồng kềnh và cầm một thanh kiếm lớn.

Họ dường như cũng có kha khá kỹ năng vì tôi có thể cảm nhận một lượng lớn máu ám vào người họ.

Tôi chắc rằng họ đã gϊếŧ chết ít nhất một vài chục người dựa theo số lượng máu bám trên người họ.

Mặc dù họ đã kí©h thí©ɧ cơn thèm ăn của tôi và dường như cũng đáng để tôi làm vậy. Nhưng tôi đã lặng lẽ dập tắt nó và quyết định quan sát tình hình một lúc thì tôi để ý rằng một số người trong nhóm của họ là những người mà tôi, trong lúc tôi đang rất cần thông tin, có thể ký sinh trùng và tẩy não họ.



Một vài phút trôi qua và bây giờ có vẻ như lý do họ muốn gây chiến với chúng tôi là vì 2 trong số 6 người phụ nữ xinh đẹp của Parabellum, Kanami-chan và Ramura-san, dường như đã kí©h thí©ɧ cả 4 tên quý tộc.

Trong số 4 tên quý tộc đó, có vẻ như một trong số đó là con trai của một quý tộc đã sử dụng tư cách là một thành viên quý tộc của mình trong trường đào tạo kiếm, [Cây Thương Antegra], để tạo mối quan hệ.

Kể từ khi việc đi ra ngoài để săn quái vật là một chuyện bình thường, có vẻ như chúng đã sử dụng lính riêng của chúng và thường hành động theo những cách khác nhau.

Để tóm tắt những gì chúng nói với tôi,

"Giao nộp những người phụ nữ xinh đẹp kia cho chúng ta ngay, không thì coi chừng cái mạng súc vật của ngươi đấy!"

Chúng không chỉ cần 2 người, chúng muốn cả Tóc đỏ và Wind Lord-san theo như yêu cầu của chúng.

Mặc dù mục đích ban đầu của 4 tên quý tộc dường như chỉ là Kanami-chan và Ramura-san, có vẻ chúng đã có kế hoạch để các cô gái còn lại cho cấp dưới của chúng... sử dụng dần...

Sự thật đáng buồn rằng đây là thái độ rất đỗi bình thường của giới quý tộc hết hy vọng của con người.

Nếu sự thật là các nhà quý tộc của thế giới này đã nhận được một sự giáo dục cao cấp, thì tại sao họ lại luôn luôn làm những điều tương tự như vậy với sức mạnh và quyền lực của họ?

Trong khi tôi chán nản thở dài, những người tên con người đã vây quanh chúng tôi, gây khó khăn cho chúng tôi trong việc... được đi.

Không có một chút do dự nào trong việc làm của chúng, mặc dù, không có bất kỳ tinh thần chiến đấu trong hành động của chúng. Rõ ràng chúng đã có kinh nghiệm với những hành động như vậy. Có vẻ như lúc này, chúng đã đứng vào nhiều vị trí khác nhau để hoàn thành việc bao vây chúng tôi.

Chúng lấy vũ khí ra khi chúng bắt đầu mỉm một nụ cười biểu lộ sự thô tục của chúng, lộ rõ dã tâm tàn ác của chúng. Chúng đã sa đoạ quá sâu vào lòng tham và du͙© vọиɠ để rồi những thứ đó chiếm lấy con người của chúng.

Từ vẻ ngoài của chúng, chúng có thể đã biển thủ khá nhiều tiền bạc trong việc mua các vật phẩm ma thuật mới cho cả nhóm. Với số tiền đó, cũng như thực tế là chúng đã vây quanh chúng tôi, nếu đây là một nhóm người lai bình thường chiến đấu chống lại những con người này, chắc chắn sẽ rất khó khăn để chiến đấu chống lại chúng trong tình trạng này.

Hơn nữa, chúng không chỉ có số lượng vượt trội, chúng còn có những lợi thế về mặt địa lý và vị trí.

Đầu tiên, các nhà quý tộc của thế giới này và bản thân tôi cả hai đều có [Nghệ Thuật Chiến Đấu], mà tôi đã thu được và đã có thể hiểu được nhờ vào kỹ năng của tôi.

Điều này dễ dàng làm cho tôi mạnh mẽ hơn so với người bình thường. Nếu một người nông dân và một quý tộc có cùng một [Nghề], sau đó có cùng cấp độ, các quý tộc sẽ có lợi thế hơn họ.

Chỉ vì lý do đó, khi quan sát vị trí của 4 tên quý tộc đang đứng, tên gầy, không còn chút nghi ngờ gì nữa, sở hữu [Nghề-Phù thuỷ].

Trong số 4 người chỉ huy, dựa trên ngoại hình của chúng, người đàn ông trẻ với các trang bị như Hiệp sĩ nhiều khả năng đang nắm giữ [Nghề-Hiệp sĩ].

Mặc dù những trang bị là vô dụng và quá hào nhoáng, nhưng có vẻ chúng cũng đủ mạnh để chiến đấu.

Nhắc đến hai tên béo ú còn lại thì có vẻ như chúng chỉ là những tên lính thông thường, mặc dù chúng được trang bị với những món đồ ma thuật có giá trị cao, nên gọi chúng là sĩ quan chỉ huy có lẽ sẽ phù hợp nhất.

.....Hừmmmm ... Bây giờ, tôi nên làm gì? Tôi có nên chọn tấn công chúng, hay tôi nên để cho những người khác gϊếŧ chúng, hay để tôi làm điều đó một mình. Quyết định đi… Quyết định đi… Trong khi tôi đang xem xét việc này, chúng rõ ràng đã thiếu kiên nhẫn và giơ tay để báo hiệu cho người của chúng tấn công chúng tôi. Một trong những tên béo phì ra hiệu cho một trong những cấp dưới của hắn bằng cách ra lệnh luôn miệng cho tay sai đứng bên cạnh tôi làm theo.

Khi hắn tiến gần tới Kanami-chan, người gần nhất, hắn đưa tay ra.

Khi ngón tay của hắn chạm vào vai cô ấy... Trong một khoảnh khắc, đầu của tên cấp dưới đã chạm vào vai cô ấy, đã bay cao lên trời.

Trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, máu tươi phun ra từ cổ nơi cái đầu hắn bị cắt và cơ thể đổ sụp xuống.



Bởi vì tôi ở ngay bên cạnh cô ấy, cả hai cơ thể của Kanami-chan và tôi hoàn toàn chìm trong cơn mưa máu .... Các món ăn hàng đầu với một chút máu người đã cho ra một vị hơi kì lạ ...

Vâng, ngon thì vẫn là ngon, nhưng có một chút không hài lòng rằng máu của các thuộc hạ khá là khó chịu. Thứ máu uỷ mị chỉ ra rằng hắn có thể đã sống một lối sống không lành mạnh trong rất nhiều cách khác nhau.

Tên này đã nghĩ cái gì khi mà hắn đã làm cho người khác khó chịu ngay cả khi hắn ta đã chết.

À... Nhân tiện thì sau khi nạn nhân đầu tiên ngã xuống, Kanami-chan đã bắt đầu mất kiểm soát và bắt đầu có những hành động bạo lực. Xem xét tình trạng bạo lực của cô ấy, tôi phần nào đã muốn ngăn cô ấy lại... Bạn có nói rằng những cảm xúc của cô ấy vượt qua một cơn thịnh nộ bình thường...

Kanami-chan giận dữ quá mức, điều đó đã khiến cô trở nên vô cảm và di chuyển với tốc độ cao trong khi vung thanh kiếm của cô ấy. Những cơ thể con người chạm vào lưỡi kiếm đã bị xé nát như những trang giấy. Các bộ phận của chúng dễ dàng bị xé tan và tung toé sau những nhát chém liên tục và tàn phá cơ thể.

Với đống hỗn tạp tạo ra bởi thịt tươi và một biển máu, cô ấy đã tạo ra những cây băng nhọn từ khoảng không đóng băng xá© ŧᏂịŧ và máu để tạo thành một ngọn núi của những xác chết. Sau đó, chỉ có một chút chống trả lại trong cuộc tàn sát áp đảo này, một tên cựu chiến binh quay ra phản công.

Tuy nhiên, vì [Phân Loài Quý Tộc Vampire] sở hữu khả năng [Đôi mắt quyến rũ] mạnh mẽ tự động kích hoạt khi cô ấy bỏ cặp kính ra, hắn ta gần như ngay lập tức quỳ lạy trước mặt cô ấy.

Với cơn tức giận này, sức mạnh của đôi mắt của Kanami-chan đã trở nên quá mạnh, đã có vài người thậm chí không thể cưỡng lại.

Ngay cả với 2 tên có thể cưỡng lại cái nhìn của Kanami-chan, tuy nhiên, cô đã có thể nghiền nát chúng bằng cách bao quanh chúng với những tù nhân bị cô ấy quyến rũ.

... Để đánh giá về trận chiến này ... nó cơ bản là tàn sát… Nó không phải là một cuộc chiến, về cơ bản là một cuộc tàn sát và tra tấn ở mức độ cao ...

Tuy nhiên, vì tiêu diệt chúng sẽ làm mất đi các nguyên liệu có giá trị, tôi ôm lấy Kanami-chan từ phía sau, đánh thức cô ấy trở lại với thực tế.

Kanami-chan sẽ không dừng lại một cách dễ dàng nếu tôi không làm điều gì đó như thế này để làm cô ấy ngại ngùng, nhưng nhận xét về cô ấy... Tính cách áp đảo, nó thực sự không thể ngăn được.

Sau đó, ngoài 4 người có 2 hoặc toàn bộ chân tay của chúng bị xé nát như bàn tay và bàn chân của chúng, đã ngất đi trong đau đớn, tôi đã kiểm tra những người sống sót, tôi tàn nhẫn thu thập chúng vào cùng một nơi.

Trong khi tôi chữa trị cho chúng với [Máu tiên thần dược] của tôi, tôi cũng quyết định sử dụng ký sinh của tôi lên tất cả bọn chúng.

Quý tộc thường ngon hơn những người bình thường, đây là điều mà tôi đã học được qua nhiều kinh nghiệm và bây giờ 4 tên quý tộc đang đứng trước mặt tôi.

Chúng khá là trẻ, nhưng tôi có thể thu được chút gì đó từ chúng.

Tuy nhiên, với rất nhiều giới hạn ... tôi kìm chế không ăn 4 tên đó… ít nhất là cho đến bây giờ.

Chúng được phép trở về làm gián điệp, vì chúng là nô ɭệ của tôi gửi đi để thu thập thông tin.

Lý do tôi không ăn 4 tên đó là vì có những lợi ích khác nhau để giữ cho càng nhiều quý tộc còn sống làm tay sai cho tôi càng tốt.

Cách này hay cách khác, các nguồn thông tin nhiều hơn là tốt hơn. Thông tin liên quan đến các tổ chức của chúng, chẳng hạn như dòng họ của quý tộc tham nhũng phải bị gϊếŧ sẽ dễ dàng để có được, hoặc ít nhất là dễ dàng hơn. Bên cạnh đó, khi tôi nghĩ về những tài sản mà gia đình 4 tên này sở hữu, nó sẽ là một sự nhục nhã và lãng phí khi ăn chúng ngay bây giờ.

Có thể nói rằng, 4 tên này đã bị biến thành nô ɭệ của tôi với các ký sinh của tôi. Tôi quay về phía 4 tên đó và mỉm cười, làm cho mặt chúng tái nhợt đi. Hơn nữa, khi tôi đi qua chúng, họ trắng bệch như giấy và ngất đi.

Tại sao vậy..?

Tôi tự hỏi đó có phải là một ý tưởng tồi khi ăn những xác chết trước trước mặt chúng?

Sau khi đặt ký sinh vào lưng của tất cả các thành viên còn lại, chúng tôi rời đi và tiếp tục đi tiếp con đường của chúng tôi. Sẽ khá phiền để đi bây giờ. Tại một nơi nào đó chúng tôi có thể sẽ đi qua những người khác.

Khi điều đó xảy ra, tôi có thể quyết định xem có nên ăn chúng hoặc giữ chúng như là nô ɭệ của tôi.