- 🏠 Home
- Xuyên Không
- Võng Du
- Re: Monster
- Chương 124: Ngày 124: Aporou Quyết Đấu Minokichi
Re: Monster
Chương 124: Ngày 124: Aporou Quyết Đấu Minokichi
Sau buổi luyện tập buổi sáng và bữa ăn trưa, Minokichi-kun và nhóm của nó cũng đã trở về.
Ngay khi vừa trở về, Minokichi-kun đã yêu cầu một trận đấu tay đôi và tôi cũng rất ấn tượng với sự tăng trưởng của nó, tôi không thể nào từ chối.
Tôi nhanh chóng tạo một đấu trường đặc biệt, và chúng tôi đã có một trận đấu tay đôi sau một khoảng thời gian dài.
_______________________________________________________________________________
Vương Quốc Sternbild có Bốn Vị Anh Hùng Biểu Tượng Của Vương Quốc và Đế Chế Kirika có Tám Hiệp Sĩ Vĩ Đại. Khu rừng này tồn tại ở vị trí giao nhau giữa đường biên giới của hai quốc gia này.
1200 năm về trước, sự tồn tại thần thánh của Noboru Tiến Hóa thành Á Thần Rừng Xanh nơi ông ta gặp Vua Của Tộc Tiên Gufusuto.
Genaha được sinh ra trong ngôi đền nơi ông ta sống và chết đi.
Sau 1200 năm trôi qua kể từ khi sự tồn tại thần thánh của Noboru đã Tiến Hóa, ban phát [Sức Mạnh Thần Thánh] cho toàn bộ Khu Rừng Vĩ Đại Kuuderun.
Tộc Elf những người có cơ thể hòa hợp với thiên nhiên hơn con người hiểu rõ về khu rừng hơn bất cứ loài nào khác và sống ở trong khu rừng đó một cách yên bình.
Vì những hoàn cảnh nhất định mà hình thành nên liên minh quân sự giữa Vương Quốc và Đế Chế, họ xâm chiếm khu rừng của tộc Elf. Nhưng lực lượng đó đã bị đẩy lùi bởi sự giúp đỡ của bộ Tộc Ogre hùng mạnh với vị Thủ Lĩnh khôn ngoan, sống sâu tận trong khu rừng Huyền Bí, và yên bình một lần nữa được lập lại.
Nhưng vết thương chiến tranh vẫn còn khắc sâu ở nhiều nơi trong Khu Rừng Vĩ Đại Kuuderun.
Nhờ có sự ban phép của Á Thần Rừng Xanh [Sức Mạnh Thần Thánh], sự phát triển của cây cối và nguyên liệu trong khu rừng nhanh hơn nhiều lần so với bình thường. Vết thương do chiến tranh để lại cũng từ đó mà hồi phục dần sau vài tháng.
Trong một phần của khu rừng Huyền Bí này, thành trì bọc thép của Tổ Chức Đánh Thuê Parabellum đã được dựng lên.
Khi mặt trời lên đến đỉnh đầu, việc xây dựng toàn bộ Khu Vực Luyện Tập bên ngoài đã được hoàn thành. Với bức tường cao gần 20m và một lỗ hình trụ bên trong với đường kính 130m, khu vực này trong giống như là một Colosseum (Đấu Trường) thời Đế Chế Roman Cổ Đại.
Ở đó có 2 con quái thú vĩ đại đang mặt đối mặt với nhau.
Một trong hai con quỷ dữ đó đang cầm trong tay thanh giáo đỏ [Kẻ xuyên người đói khát với hàng ngàn chiếc gai (Kazikli Bey)] trên vai của hắn.
Ở đó, Aporou đứng đó với cánh tay bạc hùng mạnh, 3 cái sừng ở trên đầu, những vầng hào quang hắc ám toát ra từ toàn bộ cơ thể, Tên Thật của hắn là Yatendouji.
Trước mặt hắn là một sinh vật tràn đầy sức sống và sức mạnh cực kì khủng khϊếp. Trong tay hắn cầm một cây Rìu Linh Hồn Vĩ Đại [Rìu Của Sự Lụi Tàn] và một tấm khiên tháp tinh chế từ linh hồn [Tấm Khiên Hỏa Lôi Của Minotaur].
Trước mặt Aporou chính là Minokichi-kun Vĩ Đại một Phân loài đặc biệt của loài Minotaur. Hơi thở tanh tách của sấm sét và hắn đứng cao chót vót so với đối thủ của hắn, Tên Thật của hắn là [Vị Hoàng Đế Lôi Ngưu Keraunos].
Cả hai người họ đều tỏ ra sự lo lắng và hồi hộp, phấn khích trước cuộc đối đầu này với một nụ cười hiếu chiến.
"Đã quá lâu rồi kể từ lần cuối cùng chúng ta đánh nhau, phải không, Minokichi-kun? Tuy nhiên, đó chỉ còn là quá khứ, bây giờ chú đã mạnh lên rất nhiều."
"Đúng thế, tôi đã chiến đấu đơn thân độc mã trong cái Mê Cung đó để tăng sức mạnh và kỹ năng. Trong khi đó, tôi đã thấy một ai đó mạnh hơn tôi rất nhiều. Tất cả là để tôi có thể trở nên giống như cậu, Aporou à, và tôi sẽ đánh bại cậu."
"Hả? Giống như tôi? Mạnh bằng tôi ư?"
"Đúng thế. Tôi đã mạnh bằng với cậu, Aporou, người bạn thật sự trong quảng đời này. Vì thế tôi cần phải mạnh hơn thế nữa."
Họ nói chuyện với nhau.
Không hề có sự dối trá nào trong lời nói của Minokichi-kun, họ dùng những lời nói mạnh mẽ để những người nghe họ nói, hiểu được ý định thật sự của họ.
Vì những cảm xúc phấn khích, Aporou trở nên nghiêm túc trước tình huống này và thay đổi biểu cảm của hắn. Gãi đôi gò má bằng những ngón tay của cánh tay bạc tạo ra âm thanh lạo xạo.
"Thật vậy à? Hừm... Thôi, tôi đã có đủ động lực cho cuộc chiến lần này, hồi tưởng vậy đủ rồi, chiến thôi!"
Aporou củng cố lại nhịp thở và ý chí của hắn, chỉa mũi giáo đỏ về phía trái tim của Minokichi-kun.
Mặt khác, khiên và rìu của Minokichi-kun cũng đã chuyển động, như sự phản ứng với câu hỏi của Aporou.
"Tuy nhiên, như mọi khi, tư thế đáng ngưỡng mộ... Nhưng..."
"Nhưng gì?"
"Lần này, chiến thắng sẽ thuộc về tôi!!!"
"Ha ha! Ấn tượng đấy!!! Vậy, tôi sẽ dùng toàn bộ sức mạnh của mình từ những phút đầu tiên, lo mà chuẩn bị đi!!!"
Hai người bạn cùng trao đổi một nụ cười lớn tiếng và ấm áp.
Sau đó, sự căng thẳng chính nó đã tự tan biến đi, trận chiến bắt đầu với một tiếng gầm khủng khϊếp từ Minokichi-kun.
"Cái............!?"
Đó là một tiếng gầm hung hăng như là một vụ nổ.
Chỉ với tiếng gầm cực kỳ mạnh mẽ đó đã gây ra việc gợn sóng chỗ đất xung quanh họ. Nó gây ra việc phần đất yếu và những viên đá nổ ầm ầm còn sinh vật sống trên mặt đất thì bị chấn động. Cường độ tuyệt đối của tiếng gầm gây ra việc những kẻ yếu hơn bị mất đi ý thức chỉ với tác động của tiếng gầm, ngay cả với chuyển động của Aporou cũng trở nên chậm chạp hơn trong một vài giây.
Ai đó có thể chết do sợ hãi vì sự khác biệt giữa người đó và Minokichi-kun là quá lớn, điều đó cũng nói mức độ đáng sợ của tiếng gầm đó.
Ngay sau đó thì Aporou cùng lựa chọn việc tạo ra một tiếng gầm tương tự như một hành động đáp trả cần thiết.
Từ nhiều kỹ năng khác nhau mà hắn đã học được, hàng chục kỹ năng hiện ra trong tâm trí hắn, và cái mà hắn lựa chọn là [Tiếng gầm thét của con Quỷ Đen].
"----------------------------------------da!!"
Thông thường, Minokichi-kun, người về mặt cơ bản là một con Minotaur, có thể dễ dàng chiến thắng trong trận đối đầu về tiếng gầm.
Vì có một giới hạn âm lượng với cơ thể của Aporou có thể tạo ra được khi là một thành viên của loài Ogre, [Gầm thét] được đánh giá là một đợt tấn công không thể nào có cửa chiến thắng trước tiếng gầm của một con Minotaur.
Tuy nhiên, với những kỹ năng của Aporou như là [Tiếng gầm thét của con Quỷ Đen], có thể phá vỡ mọi luật lệ thông thường, và âm lượng của nó còn vượt qua cả những gì mà Aporou suy tính trước.
Tiếng gầm thét của hắn như tiếng sấm nổ vang khắp bầu trời.
Khi tiếng gầm của 2 bên va chạm vào nhau, triệt tiêu lẫn nhau và năng lượng thoát ra từ cả Aporou và Minokichi-kun, tạo ra việc mặt đất nứt vỡ vụn ra ngay điểm chính giữa hai người họ.
[Tê liệt] và [Sợ hãi] là 2 khả năng được xem như đợt tấn công vô hình mà nó khiến cho người nào bị dính đòn lâm vào một trạng thái bất ổn, mà gây nguy hại đến tâm trí lẫn thể xác.
Về phía các thành viên, những người đang theo dõi trận đấu giữa Aporou và Minokichi-kun từ rất xa, tỷ lệ những người bị ngất xỉu do hiệu ứng này là 50%, với thêm 40% không còn khả năng di chuyển và bị đóng băng ở chỗ ngồi.
Nhưng theo đánh giá đơn giản từ phía Minokichi-kun và Aporou thì tiếng gầm đó chỉ là lời chào của họ.
Aporou và Minokichi-kun thì chẳng hề tỏ ra một chút gì là lo sợ cả vì cả 2 đòn tấn công đó, chúng đã tự triệt tiêu lẫn nhau.
"Buummoooooooooooo.....oooooooooo.......oooooooooo!!!"
Khi hai tiếng gầm kết thúc, và Minokichi-kun lại là người hành động trước.
Khi kết thúc những tiếng gầm thét thể hiện tinh thần và ý chí chiến đấu, Minokichi-kun lao người về phía trước, lấy đà lao tới cùng với cái khiên của hắn trông như là một con bò vàng đang lao tới. Cây rìu thì được nâng lên trên vai, hắn nhanh chóng quất mạnh về hướng Aporou.
Đòn tấn công mà Minokichi-kun sử dụng, tuy nhiên, đó là đòn tấn công mà Aporou đã quá quen với nó. Hướng đánh thì quá rõ ràng còn kỹ năng thì đương nhiên là quá tốt.
Đòn tấn công đó quá đơn giản, nhưng vẫn là một đòn tấn công mạnh. Đó là kỹ thuật mà Aporou đã dạy cho Minokichi-kun người thường xuyên sử dụng nó.
Đó là kỹ thuật được sử dụng để xông vào hay lao tới để rút ngắn khoảng cách giữa bản thân và đối thủ, ngăn chặn đòn tấn công của đối phương bằng cái khiên khổng lồ và đẩy một phần cơ thể của mình vào không gian của đối thủ để phá vỡ sự cân bằng và triệt hạ các thế thủ của kẻ đó. Trong khoảnh khắc cuối cùng, cây rìu được chém xuống và đòn tấn công tàn phá với tất cả sức mạnh dồn vào đó được đẩy ra.
Đó là đòn tấn công cơ bản cho bất cứ ai sử dụng khiên và rìu đều được huấn luyện để sử dụng một cách phổ biến.
Vì thế, Aporou đã có đầy đủ thông tin, dữ kiện về các bước để chống lại đòn tấn công được dành tặng cho hắn.
Mặc dù, tốc độ của đòn tấn công đó đã khác với những gì mà Aporou đã từng biết. Trọng lực lao xuống thì khác hẳn, sức mạnh toát ra và quy mô cũng khác.
Sắp có những sự cố xảy ra với Aporou.
Bộ lông mịn như tơ vàng của phần dưới cơ thể Minokichi-kun nổ những tiếng tanh tách và những tia sét vàng từ mỗi bước chân nghiền nát mặt đất.
Những cái móng guốc, hắn ép cái thân hình khổng lồ lao về phía trước, tình trạng đó diễn ra như một cuộc oanh tạc.
Từ cái đầu rìu vẫn còn nằm trên vai của hắn, ngọn lửa trắng bốc lên và tốc độ của hắn tăng đột biến.
Tương tự như việc tăng tốc, tốc độ của Minokichi-kun tăng lên như bùng nổ.
Không khí bị xé toạt ra bởi Minokichi-kun, những đợt chấn động hình thành. Đó như là một bằng chứng cho thấy tốc độ của hắn đã vượt qua tốc độ âm thanh. Một cơn bão hủy diệt tàn phá những thứ xung quanh, cái đuôi lắc lư đã được mở rộng ra, những dấu vết của tia sét vàng và ngọn lửa trắng phun trào từ phía trung tâm.
Tốc độ của Minokichi-kun thật sự đã vượt quá xa so với tốc độ âm thanh, chỉ sau một khoảnh khắc, âm thanh mới được nghe thấy khi hắn đã tiếp cận được Aporou.
Vì hắn đã trở thành Minotaur và nhận được một nguồn sức mạnh vĩ đại và sự bảo vệ thần thánh từ nhiều vị thần khác nhau. Đòn tấn công của Minokichi-kun đã đạt đến mức độ gần như không thể thấy được.
"Như vậy quả là nhanh thật đấy!"
Hiện tại, Aporou đã là loài Apostle Lord có những khả năng về tri giác tuyệt vời và với kỹ năng [Tăng tốc độ tư duy song song] của hắn kết hợp với nhận thức và kinh nghiệm, chuyển động nhân quả trong thế giới này như thể là mọi thứ di chuyển trong chế độ chuyển động chậm vậy.
Trong thế giới của Aporou, nếu một viên đạn được bắn ra từ khẩu súng trường uy lực mạnh, tới hắn, nó tương tự như thể là nó dừng lại vào khoảnh khắc Aporou tập trung nghiêm túc.
Ngay cả sau khi Minokichi-kun di chuyển ở một tốc độ bất thường.
20m khoảng cách giữa họ cũng có thể bị rút ngắn lại chỉ với vài bước chân, cơ thể khổng lồ đó dễ dàng thu hẹp khoảng cách.
Cây rìu được vung ra, kèm theo đó là tiếng gầm chói tai. Mọi thứ gần như bị chặt đứt trước đòn tấn công mạnh mẽ, bất cứ thứ gì chạm phải đều bị tiêu diệt ngay lập tức.
Nó như là một tảng đá khổng lồ lao xuống vậy.
Aporou sử dụng cây giáo đỏ của hắn [Kẻ xuyên người đói khát với hàng ngàn chiếc gai] để đón nhận những đòn đó và làm chệch hướng chúng. Kết quả là ngăn chặn thành công được các đòn tấn công trong không trung.
Cây rìu chạm vào cây giáo đỏ và âm thanh của sự va chạm chói tai có thể nghe được, những tia lửa bắn ra khắp cả đấu trường và những ngọn lửa trắng bốc lên cháy nổ từ đầu của cây rìu dính vào cây giáo đỏ.
Đầu của Aporou bất ngờ trở thành một ngọn đuốc với ngọn lửa trắng, mặc dù điều đó chỉ diễn ra một vài giây. Trong khi Aporou né tránh cây rìu khỏi nơi mà nó chém tới cơ thể của hắn, đầu của hắn lại bốc cháy với ngọn lửa trắng. Máu thịt và xương của hắn kêu răn rắc từ cú sốc do cái rìu tạo ra chất động.
Mặc dù áp lực từ đòn tấn công đó không cách nào cắt đứt được hắn, cú đánh vẫn khiến hắn lún sâu xuống đất.
Nếu Aporou mà không trang bị cây giáo đỏ mà thay vào đó là cây kích được tạo ra bởi Thợ rèn-san, thì hắn sẽ không tài nào chặn được đòn tấn công đó và có thể sẽ bị chém.
Nhưng, vì đó là cây giáo đỏ, sức mạnh từ đòn tấn công có thể bị phân tán ra nhiều phía mà không bị phá vỡ.
Bất kể thế nào đi chăng nữa thì đòn tấn công đã mạnh hơn rất nhiều so với trước kia. Aporou vừa ngạc nhiên vừa phấn khích về chuyện đó.
"Ha ha! Giỏi lắm Minokichi-kun, đúng như mong đợi, chú lúc nào cũng là nhất cả!"
Cây rìu bị chặn lại trượt khỏi mục tiêu ban đầu và lao xuống mặt đất với tiếng nổ vang dội.
Nó nghiền nát mặt đất và cú cơn chấn động bắn những viên đá bay nhanh như đạn.
Những viên đá va chạm với da của hắn, nhưng cũng không có gì đặc biệt, Aporou đơn giản là không hề cảm thấy đau đớn gì.
Aporou, người mà vẫn chưa nhận nhiều thương tổn, phản đòn ngay lập tức, nhưng ngọn lửa trắng và tia sét vàng cứ bắn ra từ đầu cây rìu thiêu cháy mọi thứ xung quanh và phạm vi hủy diệt của nó ngày càng mở rộng.
Chuyển động của Aporou đã bị chậm lại một chút do sự ngạc nhiên trong khoảnh khắc đó.
Minokichi-kun đã có [Sự Bảo Vệ Thần Thánh]: [Sự Bảo Vệ Thần Thánh Của Á Thần Lửa], [Sự Bảo Vệ Thần Thánh Của Á Thần Chiến Tranh] và [Sự Bảo Vệ Thần Thánh Của Thần Sấm], nhờ vậy mà có thể tạo ra tia sét vàng và ngọn lửa trắng từ Á Thần Lửa và Thần Sấm mà Minokichi-kun đã nhận được.
Nhưng vì Aporou đã ăn thịt Gấu Đỏ, hắn cũng nhận được [Sự Bảo Vệ Thần Thánh Của Á Thần Lửa], mặc dù ngay cả như vậy, chống lại một ngọn lửa quá mạnh mà chỉ có duy nhất một [Sự Bảo Vệ Thần Thánh], là cực kì khó khăn, ngay cả với nhiều kỹ năng chồng chéo của hắn cũng khó mà chống đỡ.
Dĩ nhiên đó là lý do tại sao mà Minokichi-kun lại sử dụng ngọn lửa kết hợp sấm sét mạnh đến như vậy.
Khi đã trở thành một biến thể mới của loài Minotaur, hắn nhận ra một sự thật, đây là cơ hội cho hắn tăng thêm sức mạnh cho những cú đánh từ cây rìu.
Đó là kỹ năng độc nhất của hắn với hiệu quả thì tuyệt vời, nó được gọi là [Người thành Rìu] và một kỹ năng khác hắn nhận được [Ngọn Lửa Sấm Sét Của Vị Thần Sát Nhân] làm tăng thêm sức mạnh của những ngọn lửa sấm sét mà hắn tạo ra.
Minokichi-kun cực kì yêu thích việc sử dụng cây [Rìu Của Sự Lụi Tàn] mà nó sở hữu khả năng độc nhất [Ngọn Lửa Thiêu Rụi Mọi Tội Lỗi].
Mặc dù các yếu tố hỗ trợ của hắn hầu như là thiêng về thuộc tính lửa, đó là sự ưu ái của hắn.
Sức mạnh mà Minokichi-kun đã nhận được phần nào đã có thể ngang bằng với sức mạnh của Aporou. Đây là thứ có thể rõ ràng trông thấy được trong tình huống này.
Thông thường, chỉ cần với một cú đánh như vậy, trận chiến đã có thể được kết thúc.
Ngay cả với những người có thể tránh được cú vung mạnh mẽ đó, sức mạnh kết hợp giữa ngọn lửa trắng hùng vĩ và sấm sét vàng được giải phóng sau cú đánh cực mạnh đó cũng đủ để triệt hạ bất cứ kẻ thù thông thường nào.
Lúc đầu thì chỉ cần mỗi cú đánh từ cái rìu vĩ đại đó cũng đủ để đối thủ từ giã cõi đời rồi.
Để có thể chặn được hoặc thậm chí là né tránh các đòn tấn công từ phía Minokichi-kun, thì có lẽ chẳng có thành viên nào trong tất cả những người thuộc Parabellum ngoại trừ Aporou, có thể tự mình làm được như vậy.
Tuy nhiên, vì Aporou đã có [Vô hiệu hóa sát thương hệ điện], cơ thể của hắn đã không còn bị thiêu cháy bởi tia sét vàng bắn vào cơ thể hắn. Cho dù tia sét vàng đó có mạnh đến đâu đi chăng nữa, đòn tấn công bằng [Sấm Và Sét] không thể nào có thể ảnh hưởng đến Aporou vĩ đại được.
Nhưng không thể nói rằng hắn là kẻ bất khả chiến bại. Ngay cả với [Sự Bảo Vệ Thần Thánh Của Á Thần Lửa] và [Kháng hỏa tuyệt đối] thì sát thương do ngọn lửa trắng gây ra ở một nhiệt độ siêu cao là không thể vô hiệu hóa hoàn toàn.
Cũng là một điều tự nhiên vì Aporou hoàn toàn thiếu những kỹ năng vô hiệu hóa hoàn toàn về lửa, ngay cảm với việc có thể giảm sát thương từ lửa, hắn vẫn phải nhận một lượng sát thương nhất định.
Tóc của Aporou thì bị cháy rụi bởi ngọn lửa trắng hùng mạnh, cũng như một phần má và trán bị bỏng nặng. Mùi khét và âm thanh nhãn cầu trái bị thiêu đốt hoàn toàn có thể nghe được.
Gương mặt của Aporou đã bị thương cực kì nghiêm trọng với con mắt trái thì bị nghiền nát và theo như bản năng hắn sử dụng [Tái sinh siêu tốc]. Da mặt bị mưng mủ và lỡ loét, cháy khô đã được chữa khỏi, như thể là thời gian bị đảo ngược.
Da mặt bị cháy khô và nhãn cầu tái tạo trong chớp mắt và mọi thiệt hại đều bị vô hiệu hóa.
Nhưng trong khoảng thời gian ngắn ngủi đó, không chỉ Aporou ngăn chặn đợt tấn công, mà còn phản đòn lại.
"Đừng chỉ tập trung vào kẻ thù, quan sát đến môi trường xung quanh đi."
Trong khi việc đưa ra những lời hướng dẫn như một thói quen hằng ngày của hắn, Aporou bắt đầu hình thành 2 ngọn giáo nước và đất phía sau Minokichi-kun.
Cùng lúc đó, cánh tay bạc của hắn đấm mạnh vào cái khiên của Minokichi-kun. Cái âm thanh va chạm giữa cái khiên và cú đấm vang dội.
Cả hai chiến binh đều cảm thấy cú sốc lan truyền toàn bộ cơ thể của họ.
Đúng lúc đó, Aporou thực hiện cuộc tấn công của 2 thanh giáo nước và đất.
Trong khi xem xét việc Minokichi-kun phải tập trung vào phía trước, với phương pháp tấn công tiêu chuẩn của Aporou là tấn công cùng lúc ở cả phía trước, phía sau và cả điểm mù để phá vỡ thế thủ của đối phương.
Sẽ rất khó khăn để ngăn chặn hay chống lại kiểu tấn công hiệu quả này vì nó gần không thể đối với Minokichi-kun để hắn có thể nhìn phía sau của hắn, đặc biệt là còn phải quan sát kẻ thù ở trước mặt.
Nếu đây là Minokichi-kun trước đây, thế thủ của hắn có lẽ đã dễ dàng bị phá vỡ, tuy nhiên, Minokichi-kun đã mạnh hơn rất nhiều so với trước kia.
Sự gia tăng tuyệt đối của sức mạnh và kỹ năng có thể giúp hắn dễ dàng thoát ra khỏi thế tấn công gọng kìm của Aporou, ngay cả với một biên độ dịch chuyển nhỏ.
Vì thế...
"... Cái!?" (Aporou)
"BUUUUUUUMOOOOOOOOO-----------------"
Tia sét vàng và ngọn lửa trắng được thổi ra từ toàn bộ cơ thể của Minokichi-kun.
Từ phía sau, ngọn lửa trắng và tia sét vàng đã đốt cháy và làm bốc hơi ngọn giáo nước và đất. Hơi nước bốc lên và cùng lúc đó cánh tay bạc chạm vào tấm khiên đầu bò vàng bắt đầu sáng chói lên.
Aporou nhảy về phía sau để duy trì khoảng cách, nhưng tốc độ lao tới của Minokichi-kun còn nhanh việc Aporou lùi về. Hắn đã bị bắt lấy trong khi hắn đang muốn tạo ra một khoảng cách cần thiết vì có một thứ sinh vật ảo giác giống như cái đầu con bò vàng được tạo ra như thể nó nhảy ra khỏi cái khiên vậy.
Ảo ảnh con bò vàng đâm vào, với cặp sừng sắc nhọn của nó, người của Aporou.
Vết thương là quá tàn nhẫn mà có thể moi ruột của bất cứ người nào, và vì Aporou, hắn đã nhảy lên và bây giờ ở trong không trung, không thể nào có thể dễ dàng tránh né được nó.
Tránh né đã quá khó và tay của Aporou đã được dùng để ngăn chặn đòn tấn công trong giới hạn phòng hộ của chúng.
Mặc dù vậy, Aporou vẫn chọn việc vồ lấy nó, ảo ảnh, với cánh tay bạc của hắn.
Trong khi cánh tay bằng máu thịt của hắn đang cầm lấy cây giáo đỏ, hắn không thể nào tạo ra một loại vũ khí khác trong suốt trận đấu.
Mặc dù ai đó bảo rằng chỉ đơn giản là bắt lấy nó thôi mà, nhưng đâu phải dễ dàng vì tốc độ tuyệt đối của Minokichi-kun đã vượt qua tốc độ âm thanh. Khoảng cách giữa 2 người họ chỉ có 5m, chỉ là một khoảng cách nhỏ.
Cũng có thể nói rằng một người bình thường sẽ bị gϊếŧ chết ngay lập tức nếu chịu một đòn tấn công như vậy, thậm chí nếu bạn có bắt được nó. Sức mạnh từ cú đánh vào cơ thể bạn, có thể đâm xuyên qua cơ thể một cách dễ dàng.
Tuy nhiên, Aporou đã xoay sở được trong việc giữ đòn tấn công đó lại, đó chỉ là nhờ vào kinh nghiệm trước đây khi giao đấu với Minokichi-kun mạnh mẽ, và thực tế cánh tay bạc hắn dùng để chặn đòn đó lại không hề di chuyển một li nào cả.
Nhờ vậy, Aporou đã có thể ngăn chặn được đòn tấn công.
Nhưng, vì sẽ rất khó khăn nếu chỉ giữ sự cân bằng của toàn bộ cơ thể chỉ với một điểm, Aporou đẩy cây giáo đỏ về phía cái khiên. Cánh tay bạc và cây giáo đỏ, với 2 điểm đó, hắn ngăn được cặp sừng của con bò vàng chạm đến hắn.
Tuy nhiên, Aporou vẫn đang ở trên không trung và Minokichi-kun đâu có chịu dừng ở đó.
"OOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOO--------------!!!"
Minokichi-kun tiến tới với một tốc độ tương tự, đá mặt đất dưới chân hắn.
Với ngọn lửa trắng phun ra từng đầu của cây rìu, và tia sét vàng bắn ra từ bộ lông vàng của hắn, vận tốc vượt trội của hắn có thể thấy rõ.
Cái âm thanh bùng nổ có thể nghe được, cảm giác và âm thanh của sự bùng nổ khi bức tường âm thanh bị phá vỡ, [Cảm ứng khu vực] của Aporou phát hiện ra một bức tường khổng lồ ở phía sau.
Dường như là Minokichi-kun muốn ném Aporou vào bức tường.
Và rồi Aporou cũng không thoát khỏi số phận bị ném vào bức tường, mà không chỉ có vậy, mà còn cái khiên bản thân nó cũng nghiền nát bức tường đó.
Cơ thể của Aporou gần như bị nghiền nát do ảo ảnh đó, mặc dù đã suýt chặn được nó bằng cánh tay bạc.
Chấn động gây ra sát thương thậm chí còn truyền từ cơ thể của Aporou sang bức tường.
Cơ bắp của Minokichi-kun quá nhanh và quá mạnh.
Dường như sẽ chẳng có cơ hội thắng cho Aporou nếu hắn chẳng chịu tấn công.
Nhưng sau đó, một nụ cười nhẹ xuất hiện trên gương mặt của Aporou.
"Vậy là không thể đùa giỡn với chú thêm được nữa rồi!"
Aporou sử dụng một trong những kỹ năng mạnh nhất của hắn, kỹ năng mà hắn nghĩ hắn sẽ không sử dụng, [Sức mạnh tối thượng của Quỷ Đen].
Vì hắn đã nhận ra được sức mạnh thật sự của Minokichi, và cũng vì bản năng chiến đấu mách bảo như vậy, Aporou chuẩn bị sẵn sàng.
Bầu không khí ngay lập tức trở nên tràn đầy sát khí, sự đe dọa lẫn nhau.
Thậm chí chỉ với một kỹ năng đó thôi, khó người nào có thể vượt trội hơn được.
Nó tạo ra một ý thức, một suy nghĩ là bạn không nên, không, tuyệt đối không được chống lại nó, vì đơn giản nó quá mạnh, quá sức so với bạn.
Đương nhiên là Minokichi-kun cũng nhận thấy được sự thay đổi mạnh mẽ của Aporou. Cái khoảnh khắc mà hắn nhận thấy sự thay đổi trong bầu không khí này, mồ hôi lạnh bắt đầu tuôn ra, và trong khoảnh khắc sinh tử đó, Minokichi-kun quyết định lựa chọn việc đối mặt với nó, lao vào tấn công Aporou.
Hắn không thể dừng lại vào lúc này, hắn chắc chắn sẽ không đạt được chiến thắng nếu hắn có một giây phút do dự nào. Trong khi cơ thể của Aporou không còn ở trong không trung nữa và một tay của hắn đã nắm được cái sừng, hắn không gặp chút khó khăn gì trong việc phòng thủ với tư thế phòng vệ hiện tại.
Tuy nhiên, Aporou đã sử dụng [Lực hút] cho phép mũi chân của hắn bám chặt xuống mặt đất. Tư thế của hắn như thế hắn đang nhón chân nhưng như vậy là đủ với Aporou.
"Nhào vô nào!" (Aporou)
[Sức mạnh tối thượng của Quỷ Đen] là một kỹ năng cho phép hắn có đủ sức mạnh để chặn được chuyển động của Minokichi-kun. Cơ thể của Aporou lún xuống, ngay cả như vậy, cánh tay bạc vẫn giữ chặt ảo ảnh không hề thay đổi từ đầu đến giờ.
Kết quả là.
"Phản đòn ư?" (Minokichi-kun)
Với sự thay đổi dòng chảy năng lượng một cách đột ngột, cũng như một nguồn lực tuyệt vời, cơ thể đồ sộ của Minokichi-kun cũng dễ dàng bị gửi bay theo chiều gió.
Cái giọng nói đầy sự ngạc nhiên hoàn toàn có thể nghe được.
Cơ thể của Minokichi-kun quay vòng, quay vòng và lại quay vòng vòng theo phương thẳng đứng. Minokichi-kun vẫn chưa nhận ra được sự khác biệt giữa không trung và mặt đất vì hắn không tài nào có thể giữ được tư thế của mình ở trên không trung, và kết quả là hắn cứ quay vòng đến khi rơi xuống mặt đất.
Năng lượng cần thiết để thổi bay một thứ nặng như vậy thì thật sự là rất lớn, nhưng tất cả năng lượng đó sẽ biến mất ngay khoảnh khắc nó chạm xuống mặt đất. Nói cách khác, Minokichi-kun sẽ dừng lại khi hắn lao đầu xuống mặt đất.
Cơ hội phản công trước đó gần như không thể thì bây giờ đã hoàn toàn có thể, và đó là thứ mà Aporou sẽ không bỏ qua.
"...Shaaaaa"
Aporou bắt đầu sử dụng một kỹ năng khác.
[Điều khiển gió] được sử dụng để tạo ra 30 khối không khí, [Lực hút] cho phép hắn thực hiện một cuộc tấn công tốc độ cao bằng cách sử dụng trọng lực.
Ngay lập tức, tất cả những khối "gió" được hình thành và lao thẳng vào Minokichi-kun ngay khi hắn rơi xuống mặt đất, để ngăn chặn việc Minokichi-kun lấy lại được sự bình tĩnh của hắn. Những âm thanh liên tiếp chầm chậm tương tự như tiếng cây búa khổng lồ đập vào một thớ thịt xấu số vang lên khắp khu vực đó.
"Buuuumoooo!!!"
Những tiếng la thét đau đớn vang lên...
Một trong những đặc tính của loài Minotaur là cơ thể cứng rắn đáng kinh ngạc của chúng trong khi đó Minokichi-kun lại là người có cơ thể cứng rắn đáng kinh ngạc hơn nữa.
Nhưng với đợt tấn công này, nó là thứ có thể đâm xuyên qua giáp kim loại chỉ với một cú đánh.
Nhưng sức mạnh của mỗi cú đánh đã bị giảm xuống rất nhiều vì cơ thể bao phủ những khối cơ bắp sắt thép của Minokichi-kun vì thế mà đợt tấn công bản thân nó không thể gây ra một lượng sát thương khổng lồ được.
Những cú đập mạnh bạo mà Minokichi-kun phải chịu, phần nào, đã chứng minh được hiệu quả vừa đủ của chúng để khiến hắn không thể di chuyển.
Vì Minokichi-kun đã không thể di chuyển, Aporou rút ngắn khoảng cách và thực hiện một đợt tấn công mới với cây giáo đỏ.
Với đầu của mũi giáo, hắn cắt đứt không khí và âm thanh chấn động run chuyển cả khu vực.
Cú đâm của ngọn giáo nhắm thẳng vào vai trái của Minokichi-kun nhưng đã bị chặn lại bởi cái khiên khổng lồ. Các tia lửa bắn ra trên diện rộng, nhưng đợt tấn công của Aporou không dừng lại ở đó.
Mũi giáo lại được rút lại và cứ thế đâm liên tục vào mục tiêu.
Cái ánh sáng đỏ bắt đầu tỏa ra từ đầu mũi giáo khi tốc độ của cây giáo tăng lên gấp trăm lần.
[Aporou kỹ thuật chiến đấu [Nghệ Thuật Chiến Đấu] [100 bông hoa 1000 ngọn giáo] được kích hoạt]
[Với kỹ thuật chiến đấu [Nghệ Thuật Chiến Đấu] [100 bông hoa 1000 ngọn giáo] hiệu quả của ngọn giáo đã tăng lên]
Tiếp theo đó, Aporou kích hoạt [Nghề-Bậc thầy dùng giáo] và [Giáo vương].
Cả hai đều là những [Nghệ Thuật Chiến Đấu] Level cao mà chỉ có thể được sử dụng với một cá thể sở hữu [Nghề] Level cao hơn trong đó giáo là vũ khí chiến đấu chính.
Điều này đã cho phép con người có khả năng vượt qua sức mạnh và tốc độ vật lý của họ và rút dần đi sức chịu đựng của người sử dụng.
Nếu nó được sử dụng trong tình trạng mà người sử dụng đã cận kề cái chết, chắc chắn với một cơ hội rất cao là người đó sẽ chết như là kết quả của sự phản ứng dữ dội do tác dụng phụ khi sử dụng kỹ năng đó.
Vì kỹ thuật mà Aporou đã sử dụng, [100 bông hoa 1000 ngọn giáo] là vô cùng mạnh, nó còn là một [Nghệ Thuật Chiến Đấu] cao cấp hơn hẳn so với các kỹ năng còn lại.
Nhưng, nhờ vào thực tế là cơ thể của Aporou đã mạnh hơn đáng kể so với một con người, trong khi sử dụng [100 bông hoa 1000 ngọn giáo] sinh lực của hắn chỉ giảm đi một chút. Thêm vào đó, sau khi ngừng sử dụng kỹ năng đó, hắn chỉ cần một vài giây là hắn có thể hồi phục trở lại như trạng thái ban đầu mà không gặp một tác dụng phụ lâu dài nào.
Cây giáo đỏ nặng nề được củng cố thêm sức mạnh thông qua các [Nghệ Thuật Chiến Đấu] của Aporou và va chạm với tấm khiên của Minokichi-kun. Vào thời điểm đó âm thanh va chạm nổ thành từng tiếng một cùng với những tia lửa bắt ra.
Cái cảnh tượng đáng kinh ngạc trong một trận chiến giữa 2 con quái vật được phơi bày trước mắt những thành viên của Parabellum. Mọi người, trừ các con của Aporou, đều hoàn toàn hoặc một phần không nói được lời nào trước cảnh tượng xảy ra trước mặt họ.
Ánh sáng đỏ từ ngọn giáo đỏ của Aporou mang trong mình một nguồn năng lượng cực lớn mà với mỗi cú đâm của nó cũng là một đòn đánh chí mạng. Nếu không có sự chịu đựng cũng như khả năng chịu đòn cực kì khủng khϊếp của Minokichi-kun, thì hắn sẽ không thể nào đựng nổi một cú đâm từ ngọn giáo đỏ.
Cái cảnh tượng này cũng chính là lần đầu tiên mà Aporou buộc phải rơi vào tình huống này khi hắn thể hiện những sức mạnh mà hắn đang che giấu, [Nghệ Thuật Chiến Đấu] của hắn và cả những kỹ năng đặc biệt đến mọi người.
Có một luật lệ trong thế giới này: "Chỉ có con người mới có thể sở hữu [Nghề] như là một [Kỹ năng] của người đó."
[Nghệ Thuật Chiến Đấu] cho phép loài người chống lại những sinh vật khủng khϊếp và hùng mạnh như Khổng Lồ và Rồng, nó được ban tặng cho họ bởi [Thần] và [Sự ban phép] tuyệt vời nhất của họ.
Vì thế, không có loài nào có thể nhận được [Nghề] hoặc sở hữu [Nghệ Thuật Chiến Đấu].
Nhưng bây giờ, ngay trước mắt của từng người trong khu vực đấu trường, Aporou vừa phá vỡ Luật Lệ của thế giới mà họ đã từng biết đến.
Với cảnh tượng đó được phơi bày trước mắt họ, họ vô cùng ngạc nhiên, đặc biệt là với Hiệp Sĩ Sắt Rỉ và Nữ Hiệp Sĩ thì đó là thứ mà họ không thể nào tưởng tượng ra được và họ không thể nào thốt nên lời...
"""Sao có thể như thế được...""" - Nhiều người bắt đầu thốt lên.
Những tiếng thì thào bắt đầu mờ dần khi mà toàn bộ sự chú ý của họ tập trung trở lại vào cảnh tượng xảy ra trước mắt họ. Cái âm thanh va chạm được tạo ra từ cú đánh bằng [Nghệ Thuật Chiến Đấu] [100 bông hoa 1000 ngọn giáo] của Aporou đâm sầm vào khiên của Minokichi-kun.
"Nhìn này Minokichi-kun, tôi sẽ không kiềm chế sức mạnh nữa đâu, lo mà chuẩn bị đi!"
Từ trọng lực tuyệt đối của mỗi cú đâm, Aporou dần dần đẩy lùi được sự phòng thủ của Minokichi-kun thông qua việc sử dụng [Nghệ Thuật Chiến Đấu] [100 bông hoa 1000 ngọn giáo] kết hợp với nhiều kỹ năng hỗ trợ khác nhau.
Kết quả là, như một phép tính đơn giản cho tình hình hiện tại, gần như đã tăng lên gấp 2 lần những cú tấn công.
Cái vệt sáng đỏ từ ngọn giáo dần trở nên sẫm màu hơn và sự tác động của nó trở nên nguy hiểm hơn, gây ra sát thương ở bề mặt của ngọn giáo, nhờ vào trọng lực tuyệt đối của mỗi cú đánh, cánh tay mà Minokichi-kun đang giữ cái khiên đang phải chịu một lực rất mạnh, đến mức quá tải.
Nếu không nhờ vào cơ thể cường tráng của Minokichi-kun thì vài lỗ thủng đã được tạo ra trên cơ thể của hắn chỉ trong vài giây.
Với quá nhiều sức mạnh được thêm vào cho đợt tấn công này, ngay cả ngọn giáo đỏ cũng bị hư tổn. Đợt tấn công này, tuy vậy, sẽ nhanh chóng đạt đến điểm kết thúc của nó khi sức chịu đựng của Aporou lên đến đỉnh điểm. Trong mỗi [Nghệ Thuật Chiến Đấu] đều có một điểm giới hạn của riêng nó và có thể xem đó như là một điểm yếu nhỏ của nó.
Ngay cả với Aporou, người có thể sử dụng [Nghệ Thuật Chiến Đấu] mà không phải ai cũng có thể sở hữu nó, cũng không thể thay đổi thực tế này.
Ở điểm dừng của [Nghệ Thuật Chiến Đấu] có một cơ hội nhỏ để phản đòn, ngay cả một điều nhỏ nhoi đến vậy thì Minokichi-kun cũng sẽ không bao giờ bỏ qua.
Tuy nhiên,
".....SSSsssssaaaaaaaaaah" (Aporou)
Aporou bắt đầu sử dụng thêm một kỹ năng khác [Liên hoàn đâm].
Một đợt tấn công liên tục của những cú đâm được tạo ra khi sử dụng [Liên hoàn đâm] và [100 bông hoa 1000 ngọn giáo], như vậy sẽ không có điểm dừng cũng như không có cơ hội phản công.
Những đợt tấn công như vậy cho thấy, nó là thứ hoàn toàn có thể với Aporou, người có khả năng sử dụng nhiều [Kỹ năng] để tạo ra [Nghệ Thuật Chiến Đấu] mới.
"Buuuuuuuuumooooooooo!??........." (Minokichi-kun)
Số lượng tuyệt đối của những cú đâm không còn có thể cảm nhận được nữa, nó như là trở thành một dòng chảy, liên tục và liên tục lao tới mục tiêu. Trong khi việc chịu đựng đợt tấn công này thì không có gì để nói nữa, như một sự tàn bạo cứ tiếp diễn, thậm chí hùng mạnh như Minokichi-kun cũng phát ra những tiếng rên đau thảm thiết.
Đối mặt với kẻ thù trong khi đâm liên tục vào cơ thể hắn, dòng chảy của những đợt tấn công tàn bạo xuyên qua da thịt. Trong khi tấm khiên đang cố chặn hầu hết các đòn tấn công, những phần thịt không được che chở xung quanh cái khiên bị nghiền nát nghiêm trọng và vỡ tung ra khỏi chân tay của Minokichi-kun. Đôi chân của Minokichi-kun cũng bị thương nghiêm trọng.
Trước đó, ở dưới chân Aporou có rất nhiều cục đá được tạo ra. Thông qua việc sử dụng [Lực hút], chúng bị vỡ ra, đống đổ nát đó bắt đầu nhanh chóng bay lên không trung.
Trong nháy mắt, hơn 100 tảng đá đang bay lơ lửng trên không trung. Còn về kích thước những viên đá đó, có viên nhỏ, có tảng đá to với kích thước dao động từ vài cm đến gần 5m. Bất cứ ai cũng có thể trong thấy sự khác biệt, nhưng trong thực tế, không thể nào so sánh được trong khi chúng đang tập hợp lại với nhau trên không trung.
".........................!!?"
Trong khoảng thời gian đó, sự chuẩn bị của Aporou đã hoàn thành và một tiếng gầm thét tương tự như lần đầu Minokichi-kun va chạm với mặt đất, được giải phóng ra. Cùng lúc đó, ngọn lửa trắng và tia sét vàng một lần nữa được thổi ra bao phủ toàn bộ cơ thể của hắn.
Ngọn lửa sấm sét ấy bao phủ toàn bộ cơ thể Aporou vì hắn ở quá gần đối thủ, nhưng có rất ít hoặc gần như không có hiệu quả gì của đòn tấn công đó vào lúc này. Thậm chí như vậy, đòn tấn công liên tiếp từ [100 bông hoa 1000 ngọn giáo] và [Liên hoàn đâm] vẫn không dừng lại dù chỉ là một khắc.
Vẻ ngoài của cơ thể của Minokichi-kun gần như biến mất trong tầm nhìn của Aporou do ngọn lửa sấm sét, và chúng ít nhiều gì cũng trở thành một lá chắn cản trở những đợt tấn công xuyên qua.
Chỉ trong khoảnh khắc đó, có một khoảng cách nhỏ có thể thấy được giữa các đợt tấn công, và Minokichi-kun sử dụng toàn bộ sức mạnh của hắn, tập trung về phía sau lưng. Đó là hành động duy nhất có thể thực hiện vì những đợt tấn công của Aporou, chỉ trong khoảnh khắc đó.
Khi ngọn giáo đỏ trượt khỏi mục tiêu của nó và đâm xuống đất rồi nhanh chóng được rút ra.
Phần thịt từ tay chân bị đυ.c khoét từ mục tiêu, vẫn còn ở nơi ngọn giáo đâm xuống.
Minokichi-kun liếc nhìn lại để quan sát, thì ngay lập tức Aporou đã kích hoạt một kỹ năng khác nữa của cây giáo đó.
[Kỹ năng độc nhất [Bộ giáp nhuộm máu của cây giáo đỏ] kích hoạt].
Bằng cách kích hoạt kỹ năng đó, hàng chục ngọn giáo đỏ lao vào nhắm đến phần dưới của Minokichi-kun ngay đôi chân của hắn.
Đợt tấn công này chỉ nhắm vào một mục tiêu duy nhất, dù chỉ là tạm thời, giảm được tốc độ tuyệt vời của Minokichi-kun mà hắn có thể phá vỡ hàng rào âm thanh. Sẽ thật khó khăn để ngăn chặn khi tấn công từ bên dưới vì đó như một điểm mù. Thậm chí với việc không biết khi nào tấn công, đó chắc chắn là một bước đi chết người.
Tuy nhiên chỉ với một cái nhìn Minokichi-kun đã nhận ra điều đó, hắn dường như có thể đọc được phản ứng của Aporou, một cách nhanh như chớp.
Ngay khi những ngọn giáo đỏ đâm lên từ mặt đất, cơ thể to đồ sộ của Minokichi-kun đã nhảy cao lên không trung gần 20m. Thứ mà những ngọn giáo đỏ đâm trúng chỉ là cái bóng của Minokichi-kun.
Khi Aporou nhìn lên trời, thì Minokichi-kun đã giơ cao cây rìu. Thật khó để tưởng tượng sức mạnh của cú đánh này sẽ khủng khϊếp như thế nào... Ngay cả với Aporou, nhận một cú đánh trực diện như vậy là cực kỳ nguy hiểm. Mặc dù, Aporou đâu có ý định để bị đánh bởi cú đó.
Với một chuyển động trên tay của hắn.
"Bay nào..." (Aporou)
Những tảng đá lơ lửng trên không trung được bắn đi nhắm thẳng vào Minokichi-kun. Đợt tấn công tương tự như một chuyến bay, chỉ cần thay đổi trọng lực để bắn đi những tảng đá bất cứ lúc nào mình muốn. Vẫn còn có thể một mục đích khác khi để những tảng đá trôi nổi như vậy, nhưng chuyện đó để sau đi.
"Buuumoooooo..."
Những tảng đá lao đến từ mọi phía, Minokichi-kun thay đổi góc độ của cái khiên với móng guốc ở đôi chân hắn, bằng cách này những tảng đá dễ dàng bị chặn bởi cái khiên, như thể là hắn đang lướt sóng vậy. Những tảng đá va đập vào khiên, tạo nên âm thanh vui tai, nhưng chúng không gây ra nhiều hư tổn lên tấm khiên vì đà của cú va đập đã được chuyển hướng để giảm sự tác động.
Minokichi-kun đã xử lý khéo léo đến mức gần như không thể, tạo ra một sự kinh ngạc trên gương mặt của Aporou.
"..........ooooooooooooooooooooooo"
Cái mô hình bò vàng một lần nữa tỏa sáng, và ảo ảnh cái đầu bò vàng xuất hiện.
Những tảng đá còn lại nhắm đến Minokichi-kun đã bị nghiền nát hết tất cả, và cùng lúc đó đợt tấn công khác lao thẳng đến Aporou.
Vì cái thứ sức mạnh kinh khủng mà hắn sở hữu, những tảng đá được ném vào hắn trở thành những trận mưa đá rơi xuống đất. Aporou đã sử dụng những sợi tơ vàng bắn ra từ đầu ngón tay của hắn kết nối những viên đá đó để ngăn chúng rơi xuống đất bằng cách quay chúng nhờ lực ly tâm một lần nữa những viên đá như một đợt phản công lao đến Minokichi-kun trong khi hắn đang rơi xuống.
Để đối phó với những cú đánh dữ dội của Minokichi-kun, những viên đá dính tơ vàng bay theo quỹ đạo mà không thể bị chặn đứng bởi cái khiên. Mặc dù có một sự thất vọng nhẹ là chúng dễ dàng bị cắt đứt bởi cây rìu bùng cháy, ngăn chặn được cuộc tấn công của những viên đá. Nhờ vậy, một lượng sát thương lớn nhắm đến Minokichi-kun đã tránh được.
"Buuumooooo!!!"
Từ sự tuyệt vọng đó, một tiếng hét mạnh mẽ đầy giận dữ vang lên từ phía Minokichi-kun.
Một thân hình khổng lồ đầy giận dữ đang lao xuống mặt đất, cái lực tác động giống như thể giải phóng toàn bộ cảm xúc giận dữ cùng một lúc khi cây rìu vung xuống. Năng lượng nhận được từ việc rơi xuống, và sức nặng của tất cả trang bị của hắn chắc cũng hơn 1 tấn, kết hợp với khối cơ bắp siêu nhiên mà hắn nhận được từ chủng loài Minotaur, tạo ra một vụ nổ khi nó rơi xuống. Dù có bao nhiêu lý do đi chăng nữa, thì cuối cùng, một sự tàn phá trên diện rộng đã được tạo ra bởi Minokichi-kun.
Khi Minokichi-kun đáp xuống, mặt đất rung chuyển như thể thiên thạch rơi xuống. Tấm khiên được sử dụng như ván lướt sóng lún sâu xuống đất và bụi bay khắp nơi...
Aporou gần như không còn đứng vững khi mặt đất rung chuyển dữ dội, nhưng rồi cũng nhanh chóng lấy lại thăng bằng.
Chắc chắn một điều là bất cứ sinh vật nào cũng sẽ bị gϊếŧ chết nếu họ nhận sự tác động đó, tuy nhiên, vấn đề không phải là việc cái khiên nặng nề kia nghiền nát mặt đất, mà chính là đòn tấn công từ cây rìu đang bị chôn vùi phân nửa dưới đất.
Ngọn lửa trắng kết hợp với tia sét vàng từ đầu của cây rìu đã chứng minh được sự hủy diệt với toàn bộ sức mạnh khi chúng được thổi bay lên từ mặt đất, những vết nứt như những con rắn lửa khổng lồ được triệu hồi ra...
Như vậy là vẫn còn ổn nếu nó chỉ là như vậy...
Tuy nhiên, trong cơn giận dữ của hắn, Minokichi-kun vung cây rìu xuống đất một lần nữa với ngọn lửa sấm sét.
Ngay cả mặt đất cũng bị phá hủy hoàn toàn để lại Minokichi-kun đang giận dữ và những ngọn lửa sấm sét được bắn lên trời để đốt cháy, phá hủy mọi thứ.
Từ những vết nứt trên mặt đất bắt đầu tỏa sáng màu vàng trắng, rồi nổ tung. Một cột lửa sấm sét phóng thẳng lên trời với sức phá hủy khủng khϊếp hơn nữa, một cảnh tượng tuyệt vời.
Phạm vi của vụ nổ đã lan rộng khắp đấu trường, không còn chỗ nào để Aporou thoát thân.
Những viên đá còn lại trôi nổi trên không trung cũng bị phá vỡ bởi ngọn lửa sấm sét và biến mất sau khi bị cháy rụi.
Trong khi cơ thể hắn bị nhấn chìm trong ngọn lửa sấm sét, Aporou vẫn thao tác với không khí để tạo một bức tường chắn để các thành viên gần đó không bị tổn thương bởi ngọn lửa sấm sét.
Ngọn lửa sấm sét của Minokichi-kun được thổi ra từ phía trung tâm của khu vực.
Ở mức độ nào đó, đòn tấn công của Minokichi-kun không chỉ tập trung vào Aporou, trong cơn giận dữ, đòn tấn công quá mạnh và phá hủy trên diện rộng và gây thiệt hại phần lớn đám đông.
-Nếu tôi không làm gì, gần 70% những người đang theo dõi sẽ thất bại trong việc thoát khỏi phạm vi ảnh hưởng kịp lúc, nếu tôi không may mắn, có lẽ sẽ có vài thương vong nghiêm trọng...
Đó là cuộc tấn công quy mô lớn, Level cao và trên một diện rất rộng với sức mạnh không thể tưởng tượng nổi.
Sau vài giây, những cột lửa sấm sét cũng dần biến mất.
Cough* Ho* Ho* "...Ờ, Minokichi-kun, chú đã làm nguội cái đầu nóng của chú chưa?"
Thậm chí sau tất cả những điều đã xảy ra, Aporou gần như không phải cận kề với cái chết. Sấm sét vàng thì không có hiệu quả với Aporou, tuy nhiên, hắn cũng bị thương vài chỗ do ngọn lửa trắng.
Tuy nhiên, nhờ có [Tái sinh siêu tốc] hắn hồi phục ngay lập tức, nên không gặp bất cứ nguy hiểm nào.
"Mặc dù hơi đau một chút, nhưng tôi có thể chịu được." (Aporou)
Aporou, người đã chịu đựng toàn bộ đợt tấn công của Minokichi-kun, đã đạt đến giới hạn của sự kiên nhẫn.
Vì đây là trận đấu giữa Aporou và Minokichi-kun, bị tấn công không phải là vấn đề gì to tát cả. Đó còn là một điều rất tự nhiên, nên không ai lại giận dữ vì chuyện đó cả. Nhưng cơn giận lần này không đến từ điều đó.
Lý do mà Aporou trở nên giận dữ là do Minokichi-kun, đã có những hành động thiếu suy nghĩ, đã sử dụng một đòn tấn công quy mô lớn trên diện rộng mà có thể ảnh hưởng đến các thành viên khác.
Minokichi-kun, người đã là một chỉ huy và ở vị trí lãnh đạo những cấp dưới của hắn, lại hành động, thiếu suy nghĩ, đợt tấn công đó có thể gϊếŧ chết các cấp dưới của hắn.
"Grrrrrr........Aaaaaaaaaaaaaaa......" (Aporou)
Trong khoảng cách, khi Minokichi-kun đang bình tĩnh trở lại và lẩm bẩm "Tôi... đã làm gì thế...", cùng lúc đó Aporou, đã đến giới hạn của sự kiên nhẫn, kích hoạt [Mắt quỷ của con Ogre Đen] và [Vị thế của Quỷ Đen]. Kết quả là, chuyển động của Minokichi-kun trở nên chậm chạp một cách đáng kể.
Hơn phân nửa cây rìu khổng lồ của Minokichi-kun vẫn còn bị chôn vùi dưới mặt đất, trong khi cái khiên khổng lồ của hắn hoàn toàn bị lún xuống dưới chân hắn.
Mặc dù, bình thường thì hắn có thể dễ dàng kéo chúng lên, nhưng vì Aporou, chuyển động của Minokichi-kun trở nên cực kì chậm chạp.
Trong khi cất cây giáo đỏ vào Rương vật phẩm, Aporou lao đến Minokichi-kun với tốc độ tối đa. Thậm chí sau khi cơ thể đã nhảy vọt lên về sức mạnh nhờ vào [Sức mạnh tối thượng của Quỷ Đen], nó vẫn còn có thể tăng thêm nhiều sức mạnh nữa. Kết hợp với [Cú lao tới của Quỷ Đen] thì tốc độ của hắn hoàn toàn vượt qua được tốc độ của Minokichi-kun. Aporou đến được vị trí của Minokichi-kun vượt qua vận tốc âm thanh, khoảng cách ngay lập tức được rút ngắn.
[Búa sắt của Vị Vua Khổng Lồ] xuất hiện trên cánh tay của Aporou và [Cú đấm phá hủy nghiền nát xương thịt] đã trong tư thế sẵn sàng.
Thêm vào 2 hoặc nhiều hơn các kỹ năng để tăng cường thêm sức mạnh cho nắm đấm của Aporou, chúng gần như vô hình trong tầm nhìn của Minokichi-kun. Vì tốc độ là thứ đơn giản không phải đôi mắt nào cũng có thể thấu hiểu được.
Hắn không có đủ thời gian để nhặt cái khiên lên, và khi hắn xác định rằng, hắn buộc phải kéo cây rìu ra khỏi mặt đất bằng 2 tay để bảo vệ bản thân hắn. Đó là thời điểm mà các đòn tấn công của Aporou bùng nổ.
Một nắm đấm khổng lồ lao qua sườn phải của Minokichi-kun, bỏ qua sự phòng thủ của hắn. Một sức mạnh khổng lồ đến vô lý nghiền nát da thịt Minokichi-kun và đập vỡ mấy cái xương sườn một cách dễ dàng.
Cánh tay trái thì đâm vào ngực của Minokichi-kun. Điều này là do sự phòng thủ trong tích tắc của Minokichi-kun đã giúp hắn giữ được mạng sống, nếu đó là một con người bình thường, xương sườn bị đập vỡ sẽ đâm vào phổi và các nội tạng khác do sức mạnh tuyệt đối của cú đánh.
Phần vai phải được bảo vệ bởi cây rìu cũng bị dính đòn, và mặc dù phần lớn được đã được che chở bởi cây rìu, xương cánh tay cũng bị gãy với những đầu xương đâm lòi ra ngoài thịt do sức mạnh tuyệt đối của cú đánh.
Phần đầu bên trái không được bảo vệ trước cú đánh, não thì bị chấn động và một vết nứt chạy dài ở hộp sọ do cú đánh.
Cuối cùng là nơi bị dính trực diện, phần trên của xương hàm, một cái răng nanh của Minokichi-kun đã bị nghiền nát và bay ra ngoài. Cơ thể khổng lồ của Minokichi-kun quay đều trên đôi chân của hắn.
Cái cơ thể khổng lồ của Minokichi-kun bị thổi bay lên bầu trời trong vài giây, sau đó, nó đáp xuống bên ngoài khu vực và mặt đất bị tàn phá, lún xuống với âm thanh bùng nổ điếc tai.
Nơi mà hắn đáp xuống dần dần đổi màu. Ở nơi hắn đang nằm, rất nhiều xương chĩa ra từ cơ thể của Minokichi-kun và một lượng lớn máu chảy ra ngoài.
Do vết thương quá nghiêm trọng, và bất cứ ai cũng có thể xác nhận rằng, hắn không nên tiếp tục chiến đấu nữa vì vết thương nghiêm trọng như thế, thì còn làm gì được nữa.
Tuy nhiên, Minokichi-kun đứng dậy như thể chưa có gì xảy ra. Tất cả mọi người đang quan sát cảnh tượng đó từ phía ngoài khu vực, đặc biệt là những thành viên con người, đều kinh ngạc trước những điều đang diễn ra. Ngọn lửa sấm sét bắt đầu thổi ra từ vết thương của Minokichi-kun và những vết thương nghiêm trọng hồi phục trong vài giây.
Cái răng nanh đã bị phá vỡ bay ra ngoài và một cái nanh mới thế chỗ của nó. Những cái xương nhô ra ngoài da thịt kêu răng rắc khi chúng "chui" lại vào bên trong cơ thể Minokichi-kun, và những cái xương sườn đáng ra chúng đã đâm vào nội tạng của hắn thì kêu răng rắc và về lại đúng vị trí của chúng.
Thậm chí ngay cả với sinh lực, sức sống khủng khϊếp và đáng tự hào của loài Minotaur, thì cũng phải chào thua trước sức mạnh hồi phục của Minokichi-kun, thật không thể tin được. Đây là bằng chứng cho thấy sức mạnh tái sinh của Minokichi-kun đã gần, nếu không muốn nói là bằng với Aporou.
Minokichi-kun đã hồi phục, hắn vẫn cầm trên tay cây rìu dù cho bị đánh tơi bời. Hắn lao trở lại vào đấu trường và chuẩn bị tư thế, hắn nhào vô một lần nữa.
Minokichi-kun nhặt cái khiên của hắn trên đoạn đường đó. Từ tầm nhìn của Aporou, đó như thể là một thân hình đồ sộ đẩy cái khiên về phía hắn. Vẫn có nhiều hướng trước khi chúng đâm sầm vào nhau, nhưng nụ cười của Minokichi-kun có thể dễ dàng thấy được từ cái bóng phía sau cái khiên của hắn.
Cũng tự nhiên thôi, nhìn thấy cái khiên trước hắn, Aporou nhìn Minokichi-kun và đáp trả bằng một nụ cười khoái chí.
Cây giáo đỏ được lấy ra, cây rìu vung xuống, cây giáo đỏ chặn nó lại, một cuộc đυ.ng độ, những vệt sáng, tia lửa và những chấn động, mọi thứ văng tung tóe.
Hậu quả sự của phá hủy, mọi thứ phân tán, bừa bãi, mặt đất bị rách nát, những viên đá bay đi như những viên đạn, âm thanh của tiếng la thét cùng với sự căng thẳng.
Cả hai con quái vật lao vào đánh nhau, tấn công, đâm chém một lần nữa. Khi cây rìu và ngọn giáo chạm vào nhau, tia lửa bắn ra, và âm thanh ầm ầm của cuộc chiến, bao phủ toàn bộ khu rừng...
_______________________________________________________________________________________
Sau khi Minokichi-kun trở về, chúng tôi tiếp tục đấu với nhau cả ngày...
Khi trận đấu với Minokichi-kun đạt đến điểm kết thúc, những vì sao, và mặt trăng đã lên đến đỉnh đầu, soi sáng khắp bầu trời đêm.
Tôi cực kì mệt mỏi. Vì sự mệt mỏi khủng khϊếp đó, cả Minokichi-kun và tôi đều ngã quỵ và ngủ ngoài .
À, bầu trời đầy sao thật là đẹp.
Tôi có chút hoài cổ về những trận chiến bên ngoài không gian...
Ngày 124 Ngoại Truyện: Góc Nhìn Của Nữ Chiến Binh Bọ Ngựa
Trước mắt của tôi là vị Thủ Lĩnh và Phó Thủ Lĩnh, họ đang đánh nhau. Trận chiến, đang diễn ra trong một đấu trường hình tròn trong Khu Vực Luyện Tập Mở Rộng, tuyệt vời đến mức mà thật khó để diễn tả, hay hiểu được nó.
Ngay cả với tôi người có tầm nhìn với những chuyển động ở tốc độ cao nhờ vào đôi mắt kép, nhưng mà những đợt tấn công là quá nhanh đến nổi khó có thể nhìn thấy được. Vị Thủ Lĩnh ngài chưa bao giờ thể hiện những đòn tấn công nghiêm túc trong khi luyện tập, thì bây giờ đang điên cuồng liên tiếp tạo ra chúng và một vệt sáng màu đỏ có thể thấy được trong không trung.
Cây rìu chiến khổng lồ của Phó Thủ Lĩnh vung xuống, và với những ngọn lửa sấm sét nghiền nát cả mặt đất, vụ nổ lan truyền ra xung quanh. Đang chạy với một tốc độ không thể tưởng tượng được với cơ thể khổng lồ đó, khiến cho mọi người đang quan sát phải nghĩ rằng vị Phó Thủ Lĩnh đang dị chuyển tức thời, ngài ấy đâm vào vị Thủ Lĩnh với tốc độ đó, tuy nhiên không biết điều gì đã xảy ra mà ngài Phó Thủ Lĩnh đang lao tới như thế kia lại bị thổi bay đi. Ngày ấy quay nhiều vòng và rơi xuống đất. Còn ngài Thủ Lĩnh người đang đuổi theo với đòn tấn công, tuy nhiên tôi không tài nào hiểu được chuyện gì đang xảy ra.
Trận đấu ấy cứ tiếp diễn ngay cả sau sự việc đó, được chiếm ưu thế bởi những đòn tấn công của ngài Thủ Lĩnh từ đầu đến cuối. Nhưng vì trận đấu này rất nguy hiểm, chỉ có một phần nhỏ trong số những người cấp cao mới có thể xem được nó cho đến phút cuối cùng, thật là đáng tiếc.
Tôi cũng rất muốn xem trận đấu cho đến phút cuối cùng, nhưng lại không được như vậy, điều đó là bất khả thi. Chúng tôi những người chỉ xem trận đấu, lại rơi vào trạng thái bất tỉnh vì hậu quả của đợt tấn công, để nói lên rằng đó chỉ là một phần nhỏ xíu của sự khủng khϊếp của trận đấu lan ra đến chỗ chúng tôi.
Tôi cảm thấy thế nào khi tôi quan sát trận đấu, chỉ sau khi ngài Thủ Lĩnh có thể được quan sát thật sự kĩ lưỡng?
Ngài Thủ Lĩnh là một quái vật có thể sử dụng Nghệ Thuật Chiến Đấu. Cũng đủ thấy vô dụng thế nào đối với một con quái vật sử dụng tay trần để chiến đấu, ngay cả khi cơ thể của tôi được bao bọc trong khung xương ngoài rắn chắc. Điều gì sẽ xảy ra nếu có một sự tồn tại nào đó có thể sử dụng vũ khí? Tôi có thể dễ dàng tưởng tượng ra điều đó.
Hơn thế nữa ngài Thủ Lĩnh còn có những kỹ năng thuộc về chủng tộc như là 【Sự Bảo Vệ Thần Thánh】mà tôi không tài nào giải thích được, khi ngài ấy sử dụng sức mạnh mà tôi không thể hiểu được, ngay cả với người đang đối đầu với ngài ấy cũng không thể hoàn toàn cạnh tranh được với ngài ấy. Chỉ duy nhất có loài Người mới có thể sử dụng【Nghệ Thuật Chiến Đấu】, nhưng ngài ấy lại sử dụng được chúng, điều này nằm ngoài sự hiểm biết của tôi.
Nhưng khi tôi thấy được điều đó, bụng của tôi trở nên nóng bỏng, và chỉ như vậy cũng có thể nói lên được điều đó một cách rõ ràng.
Mong muốn để lại đời sau mạnh mẽ, đó chính là bản năng của tôi. Bọ Ngựa (Mantis) bắt đầu tình nguyện luyện tập. Bọ Ngựa đang cảm thấy nóng bỏng. Sau khi giao phối, Bọ Ngựa gϊếŧ chết bạn đời của mình bằng cách ăn thịt anh ta. Bọ Ngựa không phải là một người tình không cao thượng đâu.
- 🏠 Home
- Xuyên Không
- Võng Du
- Re: Monster
- Chương 124: Ngày 124: Aporou Quyết Đấu Minokichi