Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Rất Khó Để Một Con Mèo Có Thể Báo Ân

Chương 42

« Chương TrướcChương Tiếp »
Dĩ nhiên Tạ Cửu Triết không thiếu tiền nuôi sứa, nhưng người ta nuôi cá là để chuyện cận, tự nhiên phải nuôi loại cá khó chết, mang về nuôi mà thấy vật sống trong bể chết hết, nhất là loại sứa chết thì không thấy xác, chỉ thấy một bể nước đυ.c, chẳng phải rất ngột ngạt sao?

Sau khi nghe thế, Tạ Cửu Triết nhìn lại ảnh con sứa, nghĩ rằng kẹo bông gòn sẽ thích thứ vừa chuyển động vừa đẹp đẽ này.

Vì anh không thích nơi ở quá ẩm ướt nên ở Uất Uyển không có ao cá, nhưng có một cái ao nhỏ ở sau vườn, nhưng kẹo bông gòn hình như không thích ra khỏi Uất Uyển nên tự nhiên anh cũng không tới đó.

Nghĩ như vậy, Tạ Cửu Triết cảm thấy nuôi một bể cá cho mèo xem chơi cũng tốt.

Có chuyển vận hay không chỉ là thứ yếu.

Nghĩ đến đây, Tạ Cửu Triết thực sự bắt đầu cẩn thận lựa chọn bể cá và cá, đương nhiên, nếu là để kẹo bông gòn chơi đùa, màu sắc đương nhiên phải sáng sủa hơn, đồng thời cũng phải phù hợp với nội thất bài trí phòng giải trí.

Ô Miên nhìn Tạ Cửu Triết chọn một lúc lâu, sau khi chọn xong, anh lại nhìn bể sứa màu hồng, cậu một lần nữa xác nhận rằng ân nhân của cậu thích sứa.

Sứa, màu hồng, còn chuyển vận.

Sứa và Hồng phải được vận chuyển.

Đầu Ô Miên chợt loé lên: Không phải cá hoa đào khá thích hợp sao?

Sứa hoa đào còn gọi là cá hoa đào, tuy không phải là cá thật, nhưng nếu gọi tên này cũng không tệ.

Dù sao, nếu muốn chuyển vận cho Tạ Cửu Triết, ông ta dùng chút pháp thuật để sứa hoa đào hòa có thể hòa nhập vào trận pháp đạo sĩ bố trí là được.

Có thể nhìn ra những đạo sĩ không thấy được chân thân của cậu này, đại khái bản thân cũng có hạn, có lẽ cậu có thể ứng phó!

Sở dĩ Ô Miên chọn sứa hoa đào chủ yếu bởi vì trong trí nhớ của cậu, sứa hoa đào là một loại sứa màu hồng, mặc dù toàn bộ cơ thể cấu tạo từ màu vàng nhạt và màu hồng cát, nhưng ít nhất cũng có màu hồng, không giống những loại sứa biến thành màu hồng vì có ánh sáng đèn!

Loại sứa này cũng có màu hồng trên thân mà không cần đèn!

Đáng tiếc loại sứa này rất khó tìm, ngay cả Ô Miên cũng chỉ nhớ được có một số ít dưới nước, mà cậu giờ vẫn không thể thoát ra được, dù sao nó cũng ở trong ngôi nhà cổ của nhà họ Tạ. Nơi này tương đối xa lạ, còn có một đám đạo sĩ hoà thượng.

Ô Miên không chắc những người này có rời đi hay không, nhưng Tạ Cửu Triết vẫn chưa chọn bể cá và câu cá, ít nhất những đạo sĩ đó sẽ không rời đi đâu nhỉ?

Trong tình tình này, Ô Miên không dám tùy tiện biến hình, nên đợi thì hơn.

Đợi... đợi đến cuối tuần sau, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là cậu có thể bình an vô sự vượt qua tuần này.

Một tuần tới, có lẽ ngày nào cậu cũng phải đấu trí đấu dũng với Tạ Cửu Triết, haizz, lần sau, sợ là trốn không được trong thùng giấy vụn, lát nữa phải tìm chỗ trốn mới được.

Ô Miên ban đầu nghĩ rằng tuần sau mới là điểm nhấn. nhưng cậu không ngờ tối nay toàn là điểm nhấn.

Lúc trước Tạ Cửu Triết từng nói với cậu là Giang Lung Nguyệt muốn mời cậu ăn tối để cảm ơn cậu đã cứu Tạ Cửu Triết, theo cách hiểu của Ô Miên, ba người họ sẽ cùng nhau dùng bữa.

Nhưng ai có thể nói cho cậu biết tại sao Giang Lung Nguyệt lại trực tiếp tổ chức yến tiệc.

Mà nhân vật chính của bữa tiệc còn là cậu, người có thể qua lại với nhà họ Tạ phải cực giàu và sang, Ô Miên hoàn toàn không muốn nổi tiếng trong giới này theo cách này.

Kể từ khi bước vào xã hội loài người, chỉ có một số ít người tiếp xúc với Ô Miên, cậua thậm chí còn không nhận ra nhóm thư ký và nhóm trợ lý của Tạ Cửu Triết.

Một số người chỉ từng nói chuyện trong nhóm mà thôi, nhưng nói chuyện trong nhóm và mặt đối mặt chắc chắn không phải là chuyện cùng một mức độ với nhau.

Buổi chiều, Tạ Cửu Triết nhờ người đưa cho cậu một bộ âu phục giản dị hơn một chút, cậu vẫn còn có chút khó hiểu, tới tối cậu mới biết tại sao cậu lại mặc như vậy.

Ô Miên trực tiếp cảm thấy hoảng sợ xã hội, bước sát theo Tạ Cửu Triết, căn bản không dám cách anh quá xa.

Cảm nhận được sự căng thẳng của cậu, Tạ Cửu Triết quay đầu trêu chọc cậu nói: "Bữa yến tiệc hôm nay do đích thân bà Giang chuẩn bị cho cậu, cậu mới là nhân vật chính, đi theo tôi làm gì?"

Ô Miên lo lắng đến mức lắp bắp: "Nhưng tôi... tôi... tôi chỉ biết chủ tịch Tạ thôi."

Nhìn dáng vẻ đáng thương của cậu, Tạ Cửu Triết không khỏi nghĩ đến kẹo bông gòn, lúc nó nghịch ngợm, nó cũng sẽ nhìn anh với ánh mắt rất đáng thương, giống như có người bắt nạt nó vậy.

Lông mày ánh mắt Tạ Cửu Triết trở nên ôn nhu hơn, anh gật đầu nói: "Vậy theo sát tôi."

Bữa yến tiệc được gọi là tổ chức cho Ô Miên chỉ là trò đùa của Tạ Cửu Triết, mỗi tháng Giang Lung Nguyệt đều tổ chức hai ba lần, tổ vừa để gϊếŧ thời gian vừa để kết nối với nhau.

Giang Lung Nguyệt là bà Tạ không chỉ là bà nội trợ, khi bố của Tạ Cửu Triết qua đời, Tạ Cửu Triết vẫn còn nhỏ, cơ bản do mình Giang Lung Nguyệt chèo chống cả nhà họ Tạ,

Cho dù bây giờ bà giao tất cả quyền lợi cho Tạ Cửu Triết, cũng không có nghĩa bà đã thực sự bước vào trạng thái nghỉ hưu.
« Chương TrướcChương Tiếp »