Chương 41

Tạ Cửu Triết kéo Ô Miên đến đây không phải vì tự dưng, giờ thấy tất cả đạo sĩ và hoà thượng đang nhìn chằm chằm vào Ô Miên, anh cảm thấy hơi kỳ lạ, anh quay sang Ô Miên và nói: "Mau đi tìm bà Giang."

Sau khi nghe điều này, đôi mắt của Ô Miên lập tức sáng lên, cậu cười thật tươi với Tạ Cửu Triết, đáp lại một cách đơn giản: "Được!"

Nhưng trước khi cậu rời đi, lão đạo sĩ không khỏi phụ tiến lên một bước nói: "Mời vị ngày dừng bước, bần đạo tên là Huyền Tế."

Ô Miên lui về phía sau hai bước, rất cảnh giác hỏi: "Đạo trưởng Huyền Tế có chuyện gì sao?"

Đạo trưởng Huyền Tế nở nụ cười rất ôn hòa, hỏi: "Ta thấy đạo tín cổ tướng kỳ lạ, không biết đạo tín có muốn vào đạo môn ta kế thừa y bát không?"

Ô Miên rõ ràng khá sửng sốt, đạo trưởng Huyền Tế... không nhìn ra sao?

Cậu chưa kịp trả lời thì nhà sư bên cạnh đã nói: “A Di Đà Phật, thí chủ này rõ ràng có duyên với cửa Phật, sao ông không nhập thất tu Phật cho được thanh thản”.

Gì? Làm hoà thượng?

Ô Miên lập tức lắc đầu, nói: "Không xuất gia không xuất gia, tôi không muốn cạo đầu!"

Con người vốn đã có rất ít lông, nếu cạo đi thì không còn sợi nào, huống chi nhổ tóc sẽ ảnh hưởng đến thân thể, trở lại thành một con mèo trọc. .. Cậu không khỏi rùng mình khi nghĩ tới, cảnh tượng kia quả thực quá kinh khủng.

Vẻ mặt Tạ Cửu Triết dữ tợn nói: "Hai người muốn cướp người của tôi?"

Đạo trưởng Huyền Tế và hòa thượng sửng sốt lát, nhất thời hơi rối rắm, người trước mắt mắt trông cổ tướng rất tốt, nhưng họ tới để trừ tà cho chủ tịch Tạ, thừa nước đυ.c thả câu đúng là không tốt, hơn nữa… còn có đối thủ cạnh tranh ở đây.

Đạo trưởng Huyền Tế và đại hòa thượng nhìn nhau, quyết định sau khi kết thúc sẽ thảo luận với vị tiểu thí chủ này về chuyện tu đạo/tu Phật.

Hai nhóm người hướng sự chú ý về phía Tạ Cửu Triết, bắt đầu bỏ mặc, không, bọn họ bắt đầu giúp Tạ Cửu Triết xem bói.

Nhưng cả đạo sĩ và hoà thượng đều không nhìn ra vận của Tạ Cửu Triết có vấn đề gì, nhưng xe biết tự lại, bạc má đuôi dài tự dưng xuất hiện, động đất bất ngờ đều tập trung vào một người, không ai tin không có vấn đề gì.

Đạo sĩ và hoà thượng đồng thời che giấu sự thật, nếu không có vấn đề gì, thì họ chuyển vận là được, không ảnh hưởng tới tính mạng nên họ không có áp lực.

Ngoài các đội hình trừ tà khác nhau tại hiện trường, còn có một số đạo cụ chuyển vận.

Ô Miên nhìn đạo sĩ và hoà thượng lấy ra một cuốn sách nhỏ, trong đó có các loại hạt chuyển vận, phù chuyển vận,…cho Tạ Cửu Triết lựa chọn, nếu Tạ Cửu Triết cảm thấy những thứ này không đủ tốt, thì thậm chí còn có pháp khí.

Tạ Cửu Triết liếc nhìn trận pháp trên quảng trường, hít sâu một hơi nói: "Chúng ta vào trong nói chuyện đi."

Không muốn xem nữa, đau mắt.

Sau khi đến phòng khách, các nhà sư và hoà thượng có lẽ đã cố gắng hết sức để bán đồ của mình, thậm chí còn có bảo hành.

Tạ Cửu Triết đẩy hai tập tài liệu ra sau, bình tĩnh nói: "Tôi không thích đeo loại phụ kiện này, cũng không thích trang trí quá khoa trương."

Với câu nói này, anh như gϊếŧ tất cả những đồ trang sức như chuỗi hạt Phật giáo, nhà sư suy nghĩ một lúc và nói: “Nếu thí chủ không thích, có thể lấy mang những thứ thường mang theo tới chùa để tôi khai quang.”

Ô Miên không kìm được sự tò mò, hỏi: "Cái gì cũng được à? Khuy măng sét và đồng hồ cũng được?"

Nhà sư im lặng một lúc, nhưng vẫn nghiến răng nói: "Không sao đâu!"

Không được cũng phải được, dù sao tới cùng tiền cũng để dâng hương cúng Phật, đừng câu nệ hình thức.

Tạ Cửu Triết nhìn hòa thượng trầm mặc một hồi, nói: "Không cần."

Những người này tin được?

Đạo sĩ thấy vị đại lão này rất khó phục vụ nên nảy ra sáng kiến

nói: “Nếu tín đồ không thích những thứ này, nuôi một bể cá thì sao?”

Cá!

Lỗ tai Ô Miên lay động, vô thức hỏi: "Từng khai quang chưa?"

Đạo sĩ liếc cậu một cái, ho nhẹ một tiếng: "Đạo Sĩ chúng tôi không coi trọng khai quang, thiện tín không hiểu đạo sĩ chúng tam không bằng nói chuyện một lúc…”

Tạ Cửu Triết trực tiếp ngắt lời, nói: "Nuôi cá cũng được, nên nuôi loại cá gì?"

Đạo sĩ liếc nhìn Ô Miên với một chút tiếc nuối, muốn moi được chút gì đó từ chủ tịch Tạ đúng là không dễ, nhưng người này vừa nhìn là một người tài giỏi, xinh đẹp, ông ta không muốn từ bỏ.

Tuy nhiên, ông ta vẫn cung kính nói: "Chủ tịch Tạ nếu hứng thú chúng tôi có rất nhiều loại bể cá và cá để anh lựa chọn."

Ô Miên nhìn đạo sĩ lấy ra một quyển sách nhỏ khác từ phía sau, không khỏi kinh hãi.

Cậu thấy mấy đạo sĩ này đúng là liều mạng mưu sinh, nghĩ như vậy, làm hai công việc với cậu hình như cũng không khó khăn lắm.

Tạ Cửu Triết cầm lấy cuốn sách, hứng thú lật xem, lật đến một trang liền tò mò hỏi: "Các người còn bán cả sứa?”

Ô Miên tò mò nhìn sang thì thấy trên trang in có in một bể sứa nhỏ, bên trong có hai con sứa, vì trong bể có đèn màu hồng nên các con sứa đều phát ra hiệu ứng màu hồng nhạt, có vẻ khá xinh.

Cậu trầm ngâm liếc nhìn Tạ Cửu Triết, ân nhân của cậu thật sự rất thích màu hồng.

Đạo sĩ nói rất thành thật: “Cái này do cửa hàng trực tuyến dùng để bán hàng, nhưng nhìn đẹp thì không có tác dụng, hơn nữa sứa là sứa, yêu cầu thì chất lượng nước và nhiệt độ rất cao, dù có đạt được yêu cầu cũng dễ chết, không có tác dụng chuyển vận.”