Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ranh Giới [Hương Khuê]

Chương 23: Hương, tha cho em ( h )

« Chương TrướcChương Tiếp »
Lan Khuê sau khi xem xong hồ sơ của bệnh nhân liền đi đến nhà cô, cánh cửa khóa chặt, nàng phụng phịu ngồi trước cửa, chắc là Phạm Hương không muốn nàng đến đây ngủ đây mà. Vì trời đêm nay hình như có mưa, có vài giọt nước tí tách rơi ở hiên rồi. Nàng chợt lo cho cô, không biết có bị lạnh không, nhỡ ốm rồi làm sao ?

Lan Khuê ngồi đó hơn 3 tiếng đồng hồ, rồi dòm đồng hồ, gần 11h rồi. Chắc tầm một tiếng nữa cô mới về. Nàng ngồi trước hiên, mưa mỗi lúc một lớn hơn từng cơn gió lùa vào da thịt nàng lạnh tanh.

Bên ngoài một người hối hả chạy vào, Lan Khuê ngạc nhiên, sao về sớm vậy ?

Phạm Hương đội mưa trở về, đi nhanh tới mở cửa rồi lôi nàng vào trong, khóa cửa lại. Ấn ấn vào trán nàng :

– Lì lợm, biết ngay sẽ tới đây mà.

– Em…hắc xì….có lì đâu. – Nàng chu chu cánh môi lên, da thịt vô cùng lạnh lẽo.

– Còn cãi nữa hả ? – Cô cau mày lại vẻ khó chịu khi thấy cơ thể nàng bị nhiễm lạnh vì mưa.

– Hức….

– Nín, ai làm gì mà khóc ? – Phạm Hương đưa tay quệt nước mắt cho nàng rồi với tay mở đèn lên.

– Chị nạt em.

– Chưa đánh là may rồi. – Nói rồi cô lôi nàng vào phòng tắm.

Cô nhanh chóng nhấc bộ đầm lên, từ eo đến ngực, cuối cùng đến cánh tay dài. Cứ như vậy, áo đầm của nàng đi qua hai cánh tay đến khi rớt xuống mới thôi, cô hài lòng nở nụ cười.

Cởi cái đầm bị ướt đó ra, cởi luôn đồ lót, thân thể gợi cảm của nàng lộ ra trong không khí, da ngăm ngăm, bộ ngực ngạo nghễ, vòng eo mảnh khảnh, chân thon dài. Rõ ràng là yêu nghiệt hại người đây mà.

– Hương, đừng nhìn vậy mà. – Lan Khuê híp mắt, toàn thân nóng lên, giọng nói vô cùng mềm mại đáng yêu.

Phạm Hương xua xua mấy ý nghĩ bậy bạ, phải lau người cho nàng, kẻo bị cảm thì khổ, cô lấy cái khăn lau mặt, lau tai, cổ, ngực, eo, đùi cho nàng thật khô ráo rồi mới đem nàng ra giường, ấn vào trong chăn bông. Sau đó cô đi lại vào phòng tắm để thay đồ, cô cũng ướt mèm rồi còn đâu. Ngoài kia con mưa cứ xối như thác.

Ít lâu sau, cô bước ra với cái quần short và áo thun ba lỗ, hình xăm bên cánh tay làm cô trở nên phong trần hơn bao giờ hết. Đi nhanh tới giường, thấy cô gái kia đang co ro ở chăn, vội ấn vào môi nàng nụ hôn, sau đó là nụ cười nửa miệng :

– Test đệm mới nào.

Lời vừa nói ra, Phạm Hương lập tức biến thành một con sói hoang dã, bổ nhào vào người Lan Khuê.

Hai thân thể dán chặt vào nhau, căn phòng vang lên thanh âm môi lưỡi triền miên, đó là tiếng nước bọt giao hòa, đó là một đôi tình nhân đang rục rịch ham muốn. Bên ngoài tiếng mưa lấn át tất cả.

Đến khi hai vành môi đã bóng nhẵn, cô mới dứt môi ra khỏi môi nàng, ngắm nhìn nàng. Lan Khuê vuốt ve khuôn mặt kia, đây là người hy sinh rất cả để cho nàng có thứ tốt đẹp nhất, Lan Khuê chỉ nghỉ tới bấy nhiêu thôi là lực khống chế toàn thân đã bị đốt sạch, không hề ngượng ngùng nữa, nhẹ nhàng cắn vào gương mặt điên cuồng kia.

Phạm Hương vươn lưỡi trượt xuống, đi qua cổ, đi qua bờ vai phấn hồng, rồi đến bộ ngực ngạo nghễ, cuối cùng dừng lại trên đầu ngực mê người.

Phạm Hương vươn lưỡi nhẹ liếʍ, tựa như đang nếm một ly rượu ngon, khi tình cảm nồng đậm thì gặm cắn, khiến Lan Khuê không chịu nỗi mà kêu rên, chẳng qua thanh âm này không phải như bị đau nhức , trong cơn đau tê dại lại thêm phần hưởng thụ cực độ.

Phạm Hương rời khỏi ngực nàng, cô xốc nàng ngồi dậy ở mép giường, còn bản thân thì trèo xuống dưới, từ từ quỳ xuống nền, ngó lên cơ thể tuyệt mĩ bên trên, mái tóc của cô dừng ở giữa hai chân nàng nhưng tầm mắt cô lại đang nhìn đôi bàn chân trắng nõn.

Cô vươn tay vuốt ve, bàn chân đã được cô rửa sạch thật sự rất đẹp.

Cô nâng một chân lên, bắt đầu hôn nhẹ lên chân nàng. Tuy chỉ là hôn, vẫn rất có nhục cảm.

Lan Khuê ngồi trên giường được Phạm Hương quì bên dưới hôn đến cả người lâng lâng, miệng không ngừng rêи ɾỉ, ngâm liên tục, nhưng nàng vẫn cảm thấy chưa đủ dễ chịu. Nàng đột nhiên dùng sức nâng một chân lên, quấn quanh cổ Phạm Hương.

– Ưm, Hương à ~~~~

Phạm Hương rất hài lòng với động tác này của nàng, nhưng như còn ngại không đủ, cô nâng luôn chân còn lại của nàng lên, đặt lên vai mình. Hai chân nàng cứ quấn chặt lên cổ Phạm Hương như vậy, khiến khung cảnh vô cùng nóng bỏng và kí©ɧ ŧìиɧ.

Phạm Hương nhìn hoa tâm gần ngay trước mắt, nó đang tản ra một mùi thơm nhẹ nhàng. Cô không kiềm chế được nữa, cúi đầu xuống, si mê thưởng thức chất lỏng có hương vị thiếu nữ ngọt ngào kia. So với mùi nước hoa quả nhiên còn thơm hơn một bậc, khiến cô như say.

Phạm Hương nghĩ, cô gái này chính là thuốc giải trời ban xuống cho cô , cứu vớt cuộc đời cô độc, đầy vết thương đau nhức của cô.

– Hương….ưhh….

Lan Khuê không ngừng run rẩy, cũng không phải vì sợ hãi hay vì lí do gì, chỉ là vì dưới hạ thân đang bị người nào đó điên cuồng bú ʍúŧ. Hôm qua cô cũng từng như vậy, nhưng lại không điên cuồng giống tối nay. Nàng cảm thấy mật ngọt dưới thân đang không ngừng tuôn ra, sau đó bị đầu lưỡi cuốn lấy, biến thành tinh hoa chảy tràn vào miệng người ta.

– Ưm … Hương, em không chịu nổi, em không chịu nỗi nữa… – Lan Khuê không nhịn được nữa kêu lên, mưa gió rả rít, âm thanh mị hoặc. Bây giờ mà có la khàn giọng chắc cũng chẳng ai nghe.

Cũng không biết bao lâu Phạm Hương mới ngẩng đầu lên, cô nhìn nàng , gương mặt Lan Khuê trắng hồng mịn màng, dưới ánh đèn đầu giường lại càng thêm quyến rũ.

Chậm rãi đứng dậy giữa hai chân nàng, đôi chân Lan Khuê từ cổ của Phạm Hương chuyển sang ngang hông, cố định ở đó. Phạm Hương cúi người, một tay ôm eo nàng, tay kia đưa hai ngón tay vào phía âʍ ɦộ nàng mà tiến vào, hoa tâm khít khao bao bọc lấy hai ngón tay của cô.

” A …” – Lan Khuê há miệng kêu to, đầu lưỡi mê người vươn ra. Ngay lập tức bị Phạm Hương cắn vào, bắt đầu một vòng chiến đấu.

Lúc này Lan Khuê như một tiểu yêu tinh cực kỳ quyến rũ yêu kiều, Phạm Hương lại như một chiến sĩ anh dũng xung phong lên chiến trường. Hết thảy những việc cô làm đều chỉ để chứng minh cô yêu Lan Khuê bao nhiêu, yêu đến điên cuồng, thậm chí còn khiến người ta giận sôi máu.

-Hương…aa…..ưmmm

– ưn….aâ……nhẹ thôi….ưmmmm………

– Hương à…..em raaa………ưm….

Sau mấy chục phút ra vào, hai người đều thở phì phò, lúc này Lan Khuê xụi lơ vào trong ngực cô.

Phạm Hương trèo lên nằm đè lên cơ thể nàng. Ánh sáng lóe rọi thân thể đường cong tuyệt đẹp của nàng. Bầu ngực đang nhấp nhô, bộ ngực nàng giống như đỉnh núi, khiến người khác muốn khám phá, tiếng thở dốc càng tăng lên, bàn tay thon dài của ai đó chạm vào nàng, tàn bạo bóp mạnh. Không lưu tình khiến nàng khó chịu nhưng cùng cực sung sướиɠ.

Phạm Hương mạnh mẽ hôn nàng, nụ hôn của cô tuy bá đạo nhưng không thiếu ôn nhu, như cẩn thận làm nàng thoải mái, sợ nàng bị tổn thương, mỗi từng động tác làm nàng điều trầm mê.

Căn phòng chứa đầy tìиɧ ɖu͙© và cả tình yêu, Phạm Hương không ngừng lấy bàn tay xoa bóp ngực nàng. Kỹ thuật tưởng chừng non nớt, nhưng lại đủ khiến nàng khó chịu, không ngừng càng muốn thêm, thân thể vặn vẹo phát ra tiếng thở dốc, cả người đầy nhiệt muốn toát ra, muốn ngừng cũng không ngừng được. Nàng muốn thêm.

– Hương…..mạnh hơn….ưm…

Môi cô khẽ chạm vào cổ nàng, thân thể khỏe mạnh của cô hiện ngay trước mắt nàng. Quả thật là có sức khỏe, thân thể rắn chắc, cơ bụng rõ rệt, mũi cao, nếu bất kỳ nữ nhân nào nhìn thấy thân thể cô, hận không thể nhào vào ăn lập tức, quả thật là có mị lực.

Bờ môi Phạm Hương tiến đến bờ ngực khẽ liếʍ nhẹ nhụy hồng khiến nàng không ngừng rêи ɾỉ, cô hấp thụ như đứa trẻ hấp thụ sữa mẹ, thèm khát. Bầu ngực đẫy đà không ngừng hấp dẫn cô, ánh mắt cô chìm đắm du͙© vọиɠ, bàn tay cứ xoa bóp ngực nàng, thanh âm khàn khàn lên tiếng:

– Khuê, em thật là tuyệt…..

Nàng không ngừng rêи ɾỉ, nàng muốn tiếp, nàng không thể chịu sự đùa giỡn của cô, nàng muốn, nàng thật khó chịu, nàng vừa rêи ɾỉ nàng vừa nói:

Hương ân….a…..đừng dừng lại, mạnh hơn…. Aaaân…..thật khó chịu….

Phạm Hương tà ác đùa giỡn bộ ngực nàng, khuôn mặt thoáng cười tà ác, ánh mắt chìm đắm trong du͙© vọиɠ:

Muốn sao…?

Thật khó chịu, nàng muốn thêm nữa. Nàng rển rỉ vừa nói:

A.a….â…n…muốn….em muốn….

Cô lấy bàn tay thon dài, từ từ lướt xuống vùng cấm, hai ngón tay nhanh chóng đẩy vào ở chỗ âʍ đa͙σ. Cô mò bên trong cơ thể nàng, những thứ cần phát tiết ra khiến nàng thoải mái càng muốn thêm nữa. Tiếng kêu rêи ɾỉ mị hoặc:

Muốn thêm nữa… ân…a….ân…

Chỗ vùng âʍ đa͙σ của nàng không ngừng ướt ẩm, phát ra tϊиɧ ɖϊ©h͙. Hương thơm mật ngọt ở vùng âʍ đa͙σ không ngừng hấp dẫn cô, cô thèm khát, bàn tay dính chất dịch càng hấp dẫn mê ly. Phạm Hương ranh mãnh rút tay ra. Nhìn nàng sung sướиɠ thoải mái, cô cũng sung sướиɠ cực độ.

Phạm Hương liếʍ nhẹ trên bàn tay dính mật dịch, hương vị mê người. Lan Khuê, một cô gái xinh đẹp mê người, thoát tục, tao nhã, từng cử chỉ thoát ra mị lực, ánh mắt đa tình câu hồn như muốn hấp dẫn người khác, khiến cô nhịn không được mà thèm khát cơ thể nàng, nàng như là yêu tinh xuất thế, câu mị, bất cứ cử chỉ, hành động điều khơi dậy du͙© vọиɠ người ta.

Yêu tinh này dành riêng cho cô, hương vị mật ngọt, cô thật sự thèm khát. Phạm Hương trườn xuống bên dưới, dùng miệng, khẽ lướt giữa vùng cấm, tách hai chân nàng ra, toàn bộ mê cung điều hiện ngay trước mắt cô lần nữa, vùng âʍ đa͙σ mê người, ướt đẫm tϊиɧ ɖϊ©h͙. Cô khẽ liếʍ nhẹ, mỗi lần liếʍ là mỗi lần nàng phát ra rêи ɾỉ. Nàng không ngừng giãy dụa, thật khó chịu:

Ân a….ân….a..thật …a…khó…ân…a…chịu….

Cô vừa liếʍ vừa nói, thanh âm ôn nhu:

Từ từ rồi sẽ hết khó chịu….

Cô dùng lưỡi khám phá vùng âʍ đa͙σ, khẽ hút mùi vị hương thơm mật ngọt. Mùi vị cô đã nếm qua nên không thể quên được, cô như dã thú đói khát, hấp thụ nó làm cả người nàng không ngừng rêи ɾỉ:

Ân..a…ân….thật thoải…mái….ân…a….Hương…

Cô liếʍ mạnh vùng cấm, đầu lưỡi uốn éo, mò kiếm nơi hồng hào đó. Mật ngọt điều bị cô hút hết, bàn tay thon dài không ngừng xoa ngực bên phải, bờ ngực nhô lên cao trong mê người.

Cô hấp thụ xong, khóe môi còn dính ít mật dịch, mấy ngón tay của cô không thể nhịn được nữa. Ngón tay của cô to, ướŧ áŧ, cô mỉm cười tà ác, đưa hai ngón tay lên miệng nàng.

Nàng vẫn chìm đắm du͙© vọиɠ, như nô ɭệ tuân theo mọi điều mệnh lệnh của cô. Nàng bắt lấy ngón tay cô, dùng lưỡi liếʍ nhẹ như liếʍ que kem, ướŧ áŧ vô cùng. 1,2,3,4 vào cả trong miệng nàng, Lan Khuê vừa thở dốc vừa liếʍ.

Phạm Hương vỗ vỗ má nàng. – Ngoan lắm. – Sau đó rụt tay lại khỏi môi nàng.

Nâng mông Lan Khuê lên, vùng âʍ ɦộ lại xuất hiện trước mặt cô, kiều diễm ướŧ áŧ. Cô tà ác cười, 2 ngón tay nhẹ nhàng tiến vào, nhấp vào, vùng cấm

bị vật lạ xâm lược khiến thân thể nàng mẫn cảm, đau đớn lần nữa.

Hai ngón tay xâm lược vùng âʍ đa͙σ, thỏa mãn. Đẩy vào trong rồi rút ra, mật ngọt thuận theo sự rút ra đẩy vào mà tiết ra nhiều hơn, chảy dọc bẹn đùi nàng. Thân thể nàng co rút, bên trong bóp mấy ngón tay cô, xiết lại, rồi lại thả lỏng, rồi xiết lại.

Cánh hoa lật vào mở ra không biết bao nhiêu lần.

Hương….nhẹ thôi…. Aaaaaaaaa……. Uwmmm…..

Một chốc sau, nàng lêи đỉиɦ điểm khi cô thúc sâu vào trong. Ở vùng âʍ đa͙σ bắn ra thứ nước trắng đυ.c, Phạm Hương rút tay ra, cúi người bú ʍúŧ lần nữa, gương mặt đẹp đẽ dính dịch tình càng phát ra cỗ mị lực mê người. Ánh mắt thâm thúy như bầu trời đêm, chìm đắm du͙© vọиɠ, cô cười nhẹ.

Đến khi đã làm sạch nơi đó, cô mới an ổn nằm xuống ôm lấy cơ thể xụi lơ đó vào lòng, quấn cho hai đứa cái chăn bông ấm áp.

Lan Khuê nhìn qua cô, dụi vào ngực cô mà ngủ, mặc kệ bên ngoài cơn mưa vẫn thế tuôn xuống.

******

Sáng hôm sau, Phạm Hương mở mắt, nàng đã thức, nhìn hai mắt chớp chớp của nàng, nụ cười ngọt ngào, giọng nũng nịu làm cô xao động:

– Chào buổi sáng, Hương…..

Nhưng khi nhìn ánh mắt cô, nàng cảm thấy không ổn. Hôm qua mới xong, chẳng lẽ còn chưa đủ, tuy nàng cũng muốn thêm nhưng sức người là có hạn.

Cái mông nàng sắp mỏi nhừ rồi, cả người ê ẩm buồn ngủ. Nàng định nói gì đó nhưng Phạm Hương đã nhanh chóng không thể kềm nén.

Nhẹ nhàng hôn vào môi nàng không cho nàng nói. Nụ hôn nhẹ bẫng phớt ngang qua môi thôi.

Ở dưới, bàn tay cô bắt đầu hành động.

Cô nhẹ nhàng dùng tay bóp chặt bộ ngực vĩ đại, nhụy hoa căng lên. Nàng cảm nhận một trận tê dại.

Ôi, nàng định kháng nghị mà, thật sự nàng không còn sức lực chơi tiếp với Phạm Hương. Thật không ngờ sức lực cô lại nhiều như thế, nàng mệt chết đi được, nàng muốn dừng lại nhưng không thể. Phạm Hương đang hôn nàng, làm sao nàng có thể nói chứ.

Nàng cảm thấy nhiệt trong người không ngừng tăng lên. Sự kí©h thí©ɧ làm đôi hồng nhụy căng lên, ập trước mắt cô cứ như là hai ngọn núi hồng vĩ, khiến cô muốn khám phá.

Cô dứt nụ hôn ra, tuy vẫn còn lưu luyến. Từ từ lướt xuống cổ, trúng ngay bộ ngực, hồng nhụy cứ in hằn trước mắt cô. Cô thè lưỡi ra, chiếc lưỡi ướŧ áŧ còn dính nước miếng. Nhẹ nhàng liếʍ nhụy trên đỉnh đồi núi, sự kí©h thí©ɧ làm nàng không thể nhịn, kêu vài tiếng rêи ɾỉ:

Ân a…ân……

Cô hấp thụ bộ ngực sữa, cô liếʍ nhẹ. Từng cử chỉ cử động như khıêυ khí©h nàng, cả người nàng tê dại. Cô tà ác đùa giỡn bộ ngực nàng, nhìn nàng rêи ɾỉ, Phạm Hương thầm cười.

Lan Khuê giãy giụa, bị ăn vài lần hỏi thử xem ai chịu nổi. Nàng rêи ɾỉ:

– Không…ân…â..Hương, không được nữa…. ân..aaaa

Phạm Hương đùa giỡn đôi hồng nhụy, dùng miệng hấp thụ, liếʍ nhẹ làm bộ ngực căng lên. Tiểu yêu tinh này thật là mĩ, mĩ khiến cô thèm khát muốn chiếm đoạt.

Lan Khuê cả người nhũn ra, người nàng không ngừng vặn vẹo. Ở dưới tiểu hoa huyệt như văng ra vài giọt mật dịch.

Bàn tay cô đang đùa giỡn tiểu hoa huyệt, nhẹ nhàng khıêυ khí©h làm nàng cả người nóng lên, thật khó chịu.

Tiểu hoa huyệt bị đùa giỡn, chỗ cấm địa nở ra. Tuyệt đẹp, dính vài chất lỏng mật dịch. Cô đưa bàn tay vào tìm kiếm tiểu hoa huyệt, cảm nhận được âʍ đa͙σ nàng đang nở ra, liền xâm nhập.

Cả người thật thoải mái…

Nói thật là sướиɠ, sướиɠ chết đi được…

Nàng muốn thêm.

Nhìn cả người nàng mê man chìm trong sự kɧoáı ©ảʍ, cô mỉm cười tà ác. Cô khıêυ khí©h nàng thế là đủ, tuy rằng không muốn dừng lại, nhưng sợ nàng chịu không nổi, nên cô dừng lại.

Rút hai ngón tay ra khỏi tiểu hoa huyệt, trên tay dính chất lỏng dịch màu trắng. Cô vươn lưỡi liếʍ nó trên đầu tay, vị thật ngon, ngon hơn bất kỳ mĩ thực trên thế gian này.

Cái thứ mật ngọt của nàng như bùa chú làm cô thèm khát, khó cưỡng chế sự đói khát, thèm muốn. Cô muốn nhưng cũng phải cố kìm nén. Vì sợ Lan Khuê chịu không nổi mà ngất mất.

Lan Khuê đang sung sướиɠ, bị rút ra liền ai oán nhìn cô.

Phạm Hương nhìn nàng lại, xoa xóa hai gò má đó :

– Ngoan đi, em xem, bên dưới của em đã sưng đỏ rồi, còn làm nữa tôi e rằng phải đưa em đến bệnh viện mất.

– Vậy sáng sớm chị khıêυ khí©h người ta làm gì hả ? – Nàng phùng má, đánh nhẹ vào ngực cô.

Cho em thấy tầm quan trọng của tôi thôi.

Cô nói xong hôn vào chóp mũi nàng rồi đi khỏi giường.

#Moon
« Chương TrướcChương Tiếp »