Chương 23

Đoạn video được đăng tải đó hot một cách nhanh chóng. Đến cả Bắc Băng Phàm xem xong cũng không tin được nó được mọi người biết đến nhanh như vậy.

" Hôm qua con làm gì ở trường con bé à?." Bắc phu nhân cầm điện thoại đi vào hỏi.

" Thì…như trong video mẹ xem." Anh đáp.

Anh đã tức giận đến thế mà vẫn có kê quay lại đăng lên được. Ai mà cả gan đến vậy chứ?

Lúc này Lý Tiểu Lộ đi xuống, tay cô cầm điện thoại. Nhà ba người đều hướng mắt nhìn cô.

" Chắc anh biết rồi?." Cô hỏi.

" À…ừ…" Anh gật đầu.

" Tôi sẽ giải quyết video đó, em…em đừng lo." Anh bảo.

Lý Tiểu Lộ kéo ghế ngồi xuống, cô bình thản nhìn anh:" Không sao, không ảnh hưởng đến anh và công ty của Bắc gia là được."

Dù sao anh cũng làm ăn lớn, Bắc gia lại có tiếng như vậy, không cần phải vì cô mà chịu bất cứ liên lụy gì.

Ba mẹ, và anh đều nhìn cô, còn cô thì im lặng, không nói gì thêm.



Đưa cô đến trường nhìn cô đi vào cổng, anh lo thấp thỏm trong lòng.

Thật tình…trông anh cứ như ba đưa con gái đến trường mà sợ người khác ức hϊếp lắm vậy?



Lý Tiểu Lộ biết đoạn video đang hot trên mạng, cô bước vào lớp với bộ dạng bình thản. Cũng được vài hôm, mọi chuyện sẽ lắng xuống thôi.

Hôm qua Bắc Băng Phàm đại náo đến vậy, cuối cùng cô là kẻ gánh mọi ánh mắt của mọi người nhìn mình.

Giờ nghỉ trưa, cô cũng không muốn ăn uống gì, định gục đầu xuống bàn ngủ thì có tiếng từ loa phát thanh của trường.

" Mời em Lý Tiểu Lộ lên phòng hiệu trưởng."

Thông báo được nói đến ba lần. Cô đau đầu, đi đến phòng hiệu trưởng.

Chắc lại là việc về đoạn video rồi.

" Em đến rồi đây." Lý Tiểu Lộ đẩy cửa đi vào, nhìn hiệu trưởng đang ngồi ở đó.

Ông im lặng nhìn cô. Thật ra cũng không dám mở lời xin cô giúp.

" Em biết thầy định nói gì. Em sẽ bảo Bắc Băng Phàm giải quyết đoạn video đó, sẽ không làm ảnh hưởng đến trường học." Lý Tiểu Lộ bảo.

" Cảm…cảm ơn em…" Lần này, trường học bị ảnh hưởng rất nghiêm trọng.

" Lý Tiểu Lộ."

Bên dưới sân, có nhiều người gọi tên cô, cô và hiệu trưởng đều nghe thấy, đều bất ngờ.

Tiến đến cửa sổ, cả hai nhìn xuống dưới. Bên dưới, sinh viên của trường đại học tập trung đông đúc, đều hướng lên nhìn chỗ cô đang đứng.

Lý Tiểu Lộ quay sang nhìn hiệu trưởng:" Cái này Bắc Băng Phàm bảo thầy làm?."

" Không, không có." Thầy lắc đầu.

Cô cau mày, lại sắp xảy ra chuyện gì đây? Chưa đủ rắc rối sao chứ?

Cô vội quay đi, chạy nhanh xuống sân trường, nhìn đám đông trước mặt.

Lý Tiểu Lộ nắm chặt hai tay, cắn môi dưới nhìn bọn họ. Đông như vậy nếu ùa vào đánh cô có phải mất mạng không?

" Lý Tiểu Lộ."

Đám đông bỗng đồng thanh gọi tên cô.

" Chúng tôi xin lỗi, chúng tôi biết sai rồi."

Mọi người đồng thanh lần hai.

Lý Tiểu Lộ ngớ người ra. Xin lỗi? Tất cả mọi người đều đang xin lỗi? Cô có lầm không?

Tai cô không có vấn đề chứ? Hay là cô còn đang ngủ chưa dậy?

Bên trên, Bạch Tôn Vỹ đứng cười, một tay cầm điện thoại quay lại cảnh lúc này, anh cười một cách kì lạ.

Bên dưới, Lý Tiểu Lộ cứ nghĩ mình đang mơ, cuối cùng trước mắt lại toàn màu đen, bất ngờ ngất xỉu.

“Lý Tiểu Lộ!!!”



Bệnh viện.

Bắc Băng Phàm và Lý Tử Trạch chạy đến phòng bệnh như ai rượt đằng sau. Thấy cô vẫn ngủ say trên giường, cả hai thở nhẹ ra.

Cũng may chỉ là kiệt sức nên ngất đi, không sao là tốt rồi.

Đoạn video sinh viên trong trường đồng thanh xin lỗi cô được đăng lên. Mọi thứ được giải quyết ổn thỏa, chỉ là…

Anh thắc mắc là ai đăng lên?

" Anh hai…Băng Phàm…" Cô mở mắt ra, đã thấy cả hai người.

Phía cửa, có một bóng dáng ai đó hiện lên. Một ánh sáng xanh đi vào, đứng trước mặt cô.

Dĩ nhiên…chỉ có Lý Tiểu Lộ nhìn thấy anh ta.

" Em không sao chứ?."

Lý Tiểu Lộ xanh cả mặt. Hốt hoảng, lo sợ, cô liền hét lên.

Người đàn ông…người đàn ông giống Bắc Băng Phàm lại xuất hiện!!!