Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Răng Nanh

Chương 99: Chị cho rằng em đưa chị tới thuê phòng?

« Chương TrướcChương Tiếp »
Quý Tuân đưa cô đi vài vòng, đi vào một con ngõ nhỏ, ít người đi đường hơn, lại còn đang sửa chữa, bụi bay mù mịt khắp nơi.

Quý Nịnh cẩn thận nhìn đường, đi phía sau anh: “Ở chỗ này có rạp chiếu phim sao?”

Quý Tuân vén cổ áo cô, giúp cô đi qua một hố đất, giọng nói còn có chút giấu đầu lòi đuôi: “Chị tới sẽ biết.”

Đó là một tòa nhà cao mười mấy tầng, cổng rộng mở, ngoại trừ mấy cái bàn bida thì không còn cái gì, nhìn qua rất trống rỗng.

“Đi thôi, thất thần làm gì?” Quý Tuân đi trước, theo thói quen đi vào thang máy.

Quý Nịnh đứng ở bên cạnh anh, nhìn từng số nhảy lên, môi có chút khô khốc, tim đập cũng căng thẳng theo.

Cô không nhịn được mở miệng nói: “Quý Tuân…Vừa rồi lúc đi vào, chị thấy bên ngoài treo biển khách sạn…”

Thang máy đinh một tiếng mở ra.

“Cái gì?” Quý Tuân nhướng mi, “Chị nghĩ rằng em đưa chị đi thuê phòng?”

“Chị…Chị không biết…” Quý Nịnh cúi đầu, nhìn giày dính đầy bụi đất, đến chỗ hẻo lánh như vậy, chẳng lẽ không phải sao?

Làm gì có rạp chiếu phim nào mở ở chỗ này…

“Chị nghĩ như vậy cũng đúng, dù sao cũng gần giống nhau.”

… Cái gì gọi là gần giống nhau? Quý Nịnh khó hiểu mở to hai mắt, nhất thời không biết nói gì.

Quý Tuân khẽ cong môi, bước chân đi vào thang máy.

Quý Nịnh ngây người một lúc, nhưng vẫn đi vào.

Thang máy đi đến tầng tám mới dừng lại.

Cô không ngờ nơi này thật sự có rạp chiếu phim nhỏ, đại khái để tăng bầu không khí, ánh sáng tương đối tối tăm.

Cái rạp chiếu phim tư nhân này không có người, Quý Tuân trực tiếp bao qua đêm, chọn phòng có giường, cũng không cần dùng chứng minh thư đăng kí, trực tiếp thanh toán tiền là được.

Ánh mắt chị gái ở quầy lễ tân liếc nhìn hai người, thấy Quý Ninh còn đang mặc đồng phục, nụ cười trở nên ái muội.

Đến rạp chiếu phim tư nhân, còn thuê phòng có giường, nghe như thế nào cũng cảm thấy trốn học đi tìm chỗ bắn pháo...

Tưởng tượng đến đây, mặt Quý Nịnh đỏ ửng, hận không thể giải thích rõ ràng, nhưng lại cảm thấy loại chuyện này càng giải thích càng không rõ ràng.

Trong phòng còn có một phòng tắm, cũng không lớn, đập vào mắt chính là một chiếc giường đôi rất lớn.

Cũng may cách bài trí sáng, mang theo chút tông ấm, mang lại cảm giác thư thái hơn rất nhiều.

Quý Nịnh vừa nhìn thấy chiếc giường kia, lòng bàn tay liền đổ mồ hôi.

“Không phải nói điện thoại hết pin sao, mang đây.”

“Ồ.” Quý Nịnh một bên đi về phía anh, một bên đánh giá cách bài trí trong phòng.

Đối diện giường có một tấm rèm trắng, đằng sau là máy chiếu, dùng để chiếu hình ảnh. Nếu không xét đến các yếu tố khác, nằm ở trên giường xem phim, thật sự là một chuyện khiến người ta thoải mái.

Quý Tuân cầm lấy chiếc điều khiển từ xa ở bên cạnh đưa tới: “Muốn xem gì thì chọn đi, em đi tắm.”

Một đường đi đến đây, trên người anh đổ không ít mồ hôi, sắp không chịu nổi nữa rồi.

Quý Nịnh thấy anh tiến lại gần, cơ thể cũng căng thẳng theo.

“Hay là cũng muốn tắm?”

Quý Nịnh liên tục lắc đầu, cô sợ chút nữa Quý Tuân lại nói tắm cùng nhau.”

Nhìn bộ dáng sợ bị ăn thịt của cô, trên mặt Quý Tuân có chút ghét bỏ, cũng không tiếp tục trêu cô, xoay người đi vào phòng tắm.

Quý Nịnh nghe tiếng nước truyền ra từ trong phòng tắm, lập tức mất tập trung, căn bản không chú ý tới kho phim đang trượt trên màn hình.

Rõ ràng tới xem phim, nhưng cô vẫn cảm thấy như đang đi thuê phòng cùng em trai.
« Chương TrướcChương Tiếp »