Nhìn thấy phản ứng của Tô Minh Phượng, Tiêu Cẩn Bội nở nụ cười, cũng tại nàng trước kia quá mức bảo vệ Phượng nhi.
Nhưng mà không sao, nàng có thể chậm rãi dạy con. Chỉ cần có nàng ở đây thì Phượng nhi sẽ được bảo vệ chu toàn.
"Nương, cho dù những tên nô tài đê tiện kia đều chết thì hôm nay cũng có rất nhiều người chứng kiến, nữ nhi nên làm gì bây giờ?"
Chỉ sợ là ngày mai tin tức Tô gia đại tiểu thư quần áo không chỉnh tề ở trước mặt mọi người sẽ bị truyền đi ồn ào huyên náo.
"Ngươi cho rằng nương tạm thời không tính sổ với tiểu tiện nhân Tô Cẩm Lạc là vì cái gì? Cha ngươi tìm Tô Cẩm Lạc nói chuyện là vì cái gì?"
Tiêu Cẩn Bội buồn cười vuốt mũi Tô Minh Phượng, chuyện quan trọng như vậy đương nhiên bọn họ sẽ nghĩ biện pháp che giấu thay Phượng nhi.
"Nương, ý của người là cha sẽ bảo Tô Cẩm Lạc thay nữ nhi gánh vác chuyện này?"
Nghe được tin tức này, nước mắt trong mắt Tô Minh Phượng biến mất không còn một mảnh, lập tức hiện ra vẻ vui sướиɠ khi người gặp họa.
Tô Cẩm Lạc để ý Tô Kinh Thiên cỡ nào, Tô Minh Phượng sao có thể không biết. Tô Minh Phượng vẫn luôn biết mình được Tô Kinh Thiên sủng ái nên chẳng bao giờ để Tô Cẩm Lạc vào mắt.
Tô Minh Phượng khẽ nhíu mày, có hơi hoài nghi hỏi ngược lại: "Tô Cẩm Lạc không phải là đồ ngốc, sao lại đồng ý nhận tiếng xấu này?”
Trừ phi sau này Tô Cẩm Lạc không muốn gả chồng nữa.
“Nó sẽ nhận.” Tiêu Cẩn Bội nói với vẻ vô cùng chắc chắn: “Cha ngươi là người thân duy nhất của nó.”
Nói đến đây, Tiêu Cẩn Bội cười đến cực kỳ xinh đẹp, Tô Cẩm Lạc càng hèn mọn ở trước mặt tướng công nàng thì những ấm ức trước kia nàng phải chịu đựng càng tan bớt đi.
Chỉ tiếc Tô Cẩm Lạc đã trọng sinh sống lại, sớm không còn là cục bột mặc cho các nàng tính kế nhào nặn như trước.
Cho nên khi Tiêu Cẩn Bội nhận được tin tức Tô Kinh Thiên thất bại, Tiêu Cẩn Bội rất là kinh ngạc.
"Nương, làm sao bây giờ, nha đầu chết tiệt kia vậy mà không chịu thay ta gánh vác chuyện xấu này, thanh danh của nữ nhi chẳng phải sẽ bị huỷ hết hay sao?”
Tô Minh Phượng vốn đã rơi xuống hồ bị cảm lạnh, còn chưa đuổi đi hàn khí trong người đã nhận được tin xấu, Tô Minh Phượng hai mắt trợn tròn, lại hôn mê bất tỉnh.
Chỉ là lúc này đây Tô Minh Phượng hôn mê rất lâu, trong khoảng thời gian ngắn không thể tỉnh lại.
Chạng vạng ngày hôm đó Tô Minh Phượng phát sốt, miệng không ngừng hồ ngôn loạn ngữ, lâm vào trong ác mộng không thể kiểm soát.
Thấy nhiệt độ trên người Tô Minh Phượng vẫn không hạ xuống, Tiêu Cẩn Bội gấp đến độ hỏa khí công tâm, trong miệng nổi lên mấy bọc nước.
Cho dù Tô Minh Phượng không còn nhỏ nhưng đại phu nói nếu Tô Minh Phượng không hạ sốt được thì rất có thể sẽ sốt đến hỏng đầu óc, biến thành kẻ ngốc.
Nghe được tin tức này, Tô Cẩm Lạc thiếu chút nữa đã ôm bụng cười to.
Ông trời quả nhiên có mắt, đời trước sau khi nàng bị hãm hại rơi xuống nước và bệnh nặng ba tháng, sau khi khỏi bệnh cả người nàng gầy đến mỏng manh, trở thành mỹ nhân gió thổi là bay.
Sức khoẻ yếu ớt lại thêm khuê danh bị hao tổn, tất cả nam tử thấy nàng đều lùi một bước không muốn đến gần, mãi cho đến khi tên phượng hoàng nam Hướng Lăng Hàn xuất hiện.
(Phượng hoàng nam: loại đàn ông dựa vào phụ nữ và nhà vợ để phất lên.)
Mà đời này Tô Minh Phượng cùng nàng rơi xuống nước, nàng ta thế mà sẽ sốt đến hỏng đầu óc.