Sau khi bày tỏ thái độ quan ngại sâu sắc với thằng anh họ về trường hợp mấy cái xi líp của vợ nó, nó kéo tay bảo thế thì đi chơi đã, lát ra chời cá của tôi ngủ cho mát.
Ex đang ăn khoai dưới bếp nghe thấy bèn hạnh họe “Nè, không đi đâu hết nghe chưa, ở nhà đó!”.
Ex sợ đi đêm về hôm nguy hiểm, hoặc có thể nổi tính ghen vặt. Cứ đi đêm là hư hỏng, “chỉ có gái ăn sương mới đi lăng nhăng qua đêm”, có lần ả tuyên bố xanh rờn vậy.
Nói về độ ghen thì ex thuộc hàng cao thủ, chả bù cho mình. Ex hay bảo chả bao giờ thấy anh ghen là sao? Có lần đang ngồi bốc phét trong dãy ghế đá ở ký túc Ngoại ngữ thì ex có điện thoại, giọng một thằng nào đó nghe éo rõ. Ex chỉ ậm ừ, còn nó cứ bla bla tán hươu tán vượn trong điện thoại. Mình kệ mẹ nó, ngồi hút thuốc tranh thủ soi mấy đôi sờ soạng nhau ghế bên.
Thấy mình không quan tâm, ex đưa điện thoại cho đọc tin nhắn, thì thấy cu này quen ex qua mấy cái trang mạng éo gì đó, suốt ngày nhắn tin sến sẩm, đọc đéo nhịn được cười, đại khái kiểu “Anh sẽ mãi mãi luôn bên cạnh em dù cho sóng gió, giông tố thế lào đi nữa”, hay “Bé yêu ngủ dậy chưa, chúc bé một ngày mới vui vẻ và nhiều may mắn”. Đặc biệt thằng này hay ngọng l với n, nhắn tin hay nói chuyện đều lẫn lộn loạn cả lên.
Lát sau nó lại gọi tiếp, lần này hơi nóng máu, mình cầm điện thoại ex troll nó phát.
“A nô, chú là thằng đéo nào thế?”.
“Dạ… (luống cuống)… mình nà bạn bè với H. thôi… Còn bạn nà ai mà nại giữ điện thoại của H.?”
“À mình là anh kết nghĩa H. Đang ôm nhau bạn cứ gọi nàm cái nồn gì mà gọi nắm thế?”
“Thì… thì… mình gọi điện hỏi thăm sức khỏe thôi không được à?”
“H rất khỏe nhá, đêm nào cũng vật mình 2 hiệp nên bạn yên tâm không hỏi thăm sức khỏe nữa nhá”… tút tút tút.
Ex giằng lấy điện thoại, bảo “Nói bậy quá, bậy kinh khủng”. Mình bảo ơ anh nói bậy chỗ nào, anh chỉ nói “gọi nàm cái nồn gì gọi nắm thế”, bậy đâu ra? Ex nhe răng cười: “Cái miệng anh mất vệ sinh lắm, không cho hôn nữa”.
Hồi mới yêu, ex hay ngại, đi đứng nói năng khép nép và tuyệt đối không bao giờ nói bậy dù cáu với bất kỳ ai. Nàng mong manh, trong sáng như gương. Mình ban đầu cũng trong sáng phết (ít ra là không bậy bạ), nhưng bên nhau lâu đâm ra nhờn, nghịch và hay kể chuyện bựa cho nàng cười.
Có hôm cũng ngồi ghế đá, kể chuyện hồi nhỏ anh hay đi câu cá về cải thiện (ex rất thích nghe chuyện “hồi nhỏ” của mình). Em biết không hôm đó anh câu được con cá quả to cực luôn. Ex hỏi to bằng cái gì? Mình nắm lấy tay ex nói “To phải bằng cổ tay em luôn….À không, to hơn” (rồi cầm tay nàng dí vào súng, lúc đó đang rất oai vệ) nói tiếp “To như này mới đúng”.
Khỏi phải nói, ex giằng ngay tay lại, co chân đạp cho một phát ngã cái rầm xuống đất, rồi dỗi. Mịa, éo cái ngu nào bằng cái ngu nào, dỗi nguyên 1 tuần luôn. Cứ nhắn tin đòi gặp là reply “Đồ da^ʍ dê đê tiện”, hay “Đồ vô duyên”, “Không thèm nhìn mặt anh nữa” bla bla.
Quay lại chuyện đêm ở nhà nội nàng. Ex không cho đi, một hai nắm tay giữ lại bảo anh mà đi em cũng đi theo. Mình ghé tai bảo, ngủ ở đây sáng mai anh viêm hệ hô hấp luôn, em xem kìa, hàng họ của con vợ thằng x giăng như mắc cửi anh nhắm mắt sao nổi?
Nói mãi ex mới cho theo thằng anh họ ra chòi canh cá ngủ.
Thằng x, cu em trai nàng và mình đèo nhau trên con xe đạp thồ rau, đường ra đồng băng qua bờ đê rất khó đi, nhưng may nhờ có trăng nên không lao xuống ruộng lần nào. Đó là cái chòi dựng bằng tre nứa, lợp tranh nằm cạnh hồ nuôi cá.
Vào chòi, ngồi bắn thuốc lào, uống chè một lúc, thằng x rủ “Đi uống cà phê đi”, nhìn mặt nó gian gian, đểu đểu nên mình sinh nghi. “Cà phê á? Uống ra gì không?”. Nó bảo ừ cà phê. Đi tí về ngủ, giờ sớm quá ngủ éo đâu được, thích làm tí thì làm có mấy con em ngon phết ông ạ. Mịa, hóa ra rủ đi đá phò. Mình phì cười, chắc vợ thằng này mới đẻ xong đang kiêng nên nó bấn. Nghĩ đến mấy em cave phì phèo thuốc lá trên đường Nguyễn Trãi đã phát kinh rồi, nhìn như ma cô, nên bảo nó tao đéo đi đâu kinh bỏ mẹ. Thằng em trai ex trêu “Anh đi đi, về chị H hỏi em không khai đâu, hehe”.
Hơn nửa tiếng sau thằng x đạp xe mò về, bộ dạng tươi tỉnh hẳn. Mình hỏi thế nào, có ra gì không? Bắn thông 2 bi thuốc lào, ngửa cổ lên nhả khói, nó bảo “Chả ra cái mẹ gì, như đâm bì gạo, phí mất 8 xịch, nhẽ để tiền ấy sáng mai cháo lòng tiết canh cho ấm”. Thằng em trai ex nghe xong suýt ngã lộn cổ xuống giường vì buồn cười.
Ngồi hóng gió một lúc, nhìn cái phản lem nhem và dơ dáy như phản thịt ngoài chợ, mình chán éo buồn ngủ nữa. Hỏi thằng x ông có hay rủ vợ ra đây ngủ cùng không? Nó bảo có. Trong nhà chật chội, có con nhỏ khó hành sự, nên thi thoảng vợ nó giả vờ mang củ khoai, cái bánh ra cho chồng, tranh thủ tác chiến luôn tại trận. Con vợ nó mình chưa có dịp nhìn kỹ mặt vì nhìn người ngợm, ăn mặc đã chán rồi. Gái có con, lại ở quê nên không trách được, nhưng cứ liên tưởng đến mấy cái xi líp treo trên giường, mình cứ hãi hãi, vợ mình sau này như nó chắc muối mặt.
Rồi cũng chợp mắt được tí. Nửa đêm về sáng tỉnh dậy, ngó ra bên ngoài thấy sương mờ mờ giăng trên mặt hồ…