Đêm đầu tiên về nhà ex đυ.ng ngay hòn đá tảng. Hòn đá tảng này nói lắm mà rít thuốc cũng kinh – đó là bố nàng, cứ “Nhà cháu có tất cả mấy anh em?”, dừng lại rít một phát. “Bố mẹ công tác ở đâu cháu?”, rít một hơi. Móa, mình ngửi mùi thuốc mà phát cuồng. Đang thèm thì chớ, chú phang cho câu “Ơ, H. không hút thuốc hả cháu?”. Vì bận giữ hình ảnh đẹp, mình gãi gãi tai “Dạ, trước có hút nhưng giờ… cháu bỏ rồi!”. Chú gật đầu nói, thế là tốt. Cháu có cách gì mà cai tài thế, chỉ chú cái coi, chứ chú giờ ngày gói rưỡi, đốt như cháy nhà luôn!
Đâm lao theo lao, mình bốc phét, dạ thèm thì cháu cứ nhai singum, khi thì nhai vỏ chanh, vỏ quýt í chú, hiệu quả cực. Chú bảo à thế hả, để chú thử xem sao, rồi rít liền 2 phát, nhả khói mơ màng trước mặt mình như trêu ngươi, trông ngứa cả mắt.
Mấy hôm sau, khi ở bệnh viện theo dõi tình trạng sức khỏe ông nội, trong lúc chờ xét nghiệm, ngồi ngoài cầu thang với thằng em giai ex, mình rút thuốc ra hút. Thằng em nàng thấy mình nhả khói thành hình chữ O liền xuýt xoa khen siêu thế. Mình bảo ăn thua gì, để anh thả nốt hình chiếc lá cho mày xem. Đang thả hình chiếc lá thì nghe tiếng bố nàng sau lưng “Thấy bảo cai rồi cơ mà?”. Giật bắn mình, sượng sùng thanh minh “Đâu, cháu đang biểu diễn thử cho X nó xem”.
Về nhà ex lần thứ 2. Lần này chả cần giữ hình ảnh nữa, vì giữ mãi nó vẫn rứa, mình bận quả quần đùi mua 17k chợ Trương Định, cởi trần trèo hết mấy cây ổi, cây hồng xiêm trong vườn, vừa ăn vừa lấy vỏ ném gà. Cứ nhè con gà trống nào phong độ, đẹp mã nhất mà ném cho bõ ghét, ex đứng dưới ôm bụng cười, bảo chưa thấy ai hâm như anh. Bố ex thấy thế, thì thầm với mẹ ex “ Chúng nó quấn quýt với nhau trông như vợ chồng, kiểu này là… nghi lắm….”.
Bố nàng thì vẫn chém ác. Tối ăn xong hay lôi mình ra sân đối ẩm. Chú bảo, ngày xưa yêu mẹ cái H hay lắm, chú đi tây về, đứng trước ngõ bắt tay hiên ngang với bố vợ, bố vợ có vẻ không ưng vì như vậy là phạm thượng. Rồi chú chém sang âm nhạc tiền chiến, chú bảo nhạc ấy mới là đỉnh của đỉnh, nghe Thiên thai, Suối mơ, Con thuyền không bến… mát hết ca gan cháu ơi!
Chuyện chú đông tây kim cổ đủ cả, biên độ chủ đề rất rộng nhưng những gì chú chém mình biết cả rồi nên thi thoảng chỉ commnet vài chữ, hoặc gật đầu like phát để chú biết không phải mình đang ngủ gật. Nghe nhiều ù cả tai (à chú điếc một bên, bên kia hơi lảng nên nói rất to, vì nghĩ ai cũng điếc như mình), về sau nghe được 5 – 10 phút là mình lôi điện thoại ra bảo “Chú cứ nói tiếp nhé, cháu ra ngõ hỏi tí công việc với đứa bạn cái đã…”. Chú nói với theo “Cứ nghe đi, chú đợi cũng được”. Tất nhiên là mình chả dại, alô, alô lảm nhảm một mình với “đối tác” xong té ra ngõ, nháy ex đi dạo, tranh thủ cháo lưỡi tí cho nhã.
Bố ex thú vị, nhưng chưa bằng cu anh họ ex. Anh này tên Phí, tên đầy đủ là Phí lỉnh, thua tuổi mình nên tự giác xưng em. Phí lỉnh cơ thể rắn chắc, hơi thấp, da ngăm đen, một vợ hai con nhưng trò gì cũng biết, nhạc gì cũng nhảy, thậm chí nhảy ác. Hôm về quê nội ex, nó phóng xe đi đâu một vòng, lúc về mang theo chục chai bia địa phương, bảo mình “Bác cứ xõa nhiệt vào cho em”. Mình hỏi xõa cái đéo gì? Phí nháy nháy mắt “Bia đó, uống cho mát”. Mẹ, phì cười. Bia cỏ mà cũng xõa ghê cơ!
Lớn lên ở quê, Phí lỉnh yêu em tên Lài làng bên, nhưng về sau bị phụ tình hay đại loại cái éo gì đó mình không hỏi kỹ – phẫn chí Phí cưới ngay thôn nữ cùng thôn. Có vợ rồi nhưng Phí bảo “Đời này em thật, đéo bao giờ quên được con Nài”. Mình edit“Lài chứ, hay Nài? Nờ cao hay nờ thấp?” Anh ngẩn mặt “Nờ cao, hoa nài cắm bãi cứt trâu đó”.
Những đêm giăng sáng, mình, cu em ex và anh Phí đèo nhau trên con xe thồ rau lắc ngắc men theo bờ đê mò ra cái chòi canh cá ngủ. Đi qua ngõ nhà ai đó, Phí dừng xe lại nhảy xuống vạch chim đái thành hình chữ Lài trên mặt đất, còn cẩn thận bỏ cả dấu cho đúng phông Unicode, làm mình rất ngưỡng mộ. Phí tâm sự, có hôm uống bia vào, tôi vẽ hẳn hình trái tim có mũi tên xuyên qua mới kinh. Mình hỏi nhà ai đó, anh trả lời “Nhà con mặt nồn Nài”. Mình đồ rằng anh cố tình nói ngọng cho ra dáng anh chị bộ đội, vì quê ex ít lẫn kiểu nờ cao, nờ thấp này.
Ra hồ cá, trời nóng nên tổ chức nhảy xuống thi bơi. Cu em ex công tử bột không biết bơi nên chỉ đứng mấp mé sát bờ. Cậy hồi nhỏ hay bơi sông Phố nên mình thách Phí lỉnh thằng nào sang bên kia bờ nhanh hơn. Vừa nói xong nó lặn một mạch, mấy chục giây sau đã thấy ngoi lên vẫy vẫy tay bên kia rồi.
Mình bơi được 2/3 hồ thì kiệt sức, nghĩ phen này vớ vẩn no nước, định kêu nó ra cứu hộ, nhưng ngại mất thể diện với cu em ex nên lật ngửa người, chân giẫy giẫy nhích dần vào bờ. Đang giãy chết thì Phí bốc bùn ném rào rào, tối tăm mặt mũi éo thở được luôn. Lên bờ mình chửi cho một trận, bảo mày nghịch ngu như chó. Phí cười nhăn răng nói thì em biết đéo đâu được, tưởng bác đang đùa!
Chuyện đang dài, biên từ từ mỗi tối một ít…