Chương 1: Oneshot

Tổ chương trình đã mời đến Hà Lạc Lạc, Diêu Sâm, Trạch Tiêu Văn, Triệu Lỗi, Châu Chấn Nam, Lưu Dã 6 người đến để ghi hình tiết mục này, 6 người ngồi ở ghế chờ có chút căng thẳng, vào đúng lúc này thì nữ dẫn chương trình cầm theo một tập kịch bản ngồi ở đối diện bọn họ.

Chương trình chính thức bắt đầu ghi hình.

Cả 6 người đều rất lễ phép hướng ống kính mà chào tự giới thiệu.

"Tốt, hoan nghênh 6 thành viên của R1SE đã đến tham gia tiết mục của chúng ta a, hiện giờ ở đây sẽ có một nhiệm vụ dành cho mọi người, nhiệm vụ này cũng chính là nhiệm vụ của tổ chương trình chúng ta ha, 6 người các bạn sẽ lần lượt tự mình điện thoại cho người yêu của mình đề nghị chia tay, đùa ác một chút nha, xem thử xem bọn họ sẽ có phản ứng như thế nào."

Nữ MC có mười phần nhiệt tình mà giải thích quy tắc của chương tình này.

"Được, người đầu tiên để tôi đi."

Hà Lạc Lạc ngoan ngoãn lấy điện thoai của cậu ra.

【Tiểu Lạc Hào】

Ngay khi điện thoại của Hà Lạc Lạc vừa đổ chuông, Nhậm Hào ở đầu dây bên kia đã lập tức bắt máy rồi.

"Alo, Hào ca."

Hà Lạc Lạc mềm mại nhẹ nhàng nói.

"Ei sao thế bảo bối."

Nhậm Hào ôn nhu mà hỏi.

"Chuyện là... chúng ta chia tay đi."

Hà Lạc Lạc rất cao hứng mà nói.

Ở đầu bên kia điện thoại Nhậm Hào đột nhiên trầm mặc. Vào giờ này khắc này tất cả mọ người có mặt ở hiện trường đều mười phần hồi hộp cùng với chờ đợi vào lời hồi đáp của Nhậm Hào.

"Tại sao lại chia tay?"

Nhậm Hào đang rất nỗ lực khống chế cảm xúc của mình.

"Uh, bởi vì... tuổi tác của chúng ta cách biệt quá lớn rồi, sau đó còn có rất nhiều khoảng cách về thế hệ a, còn có nữa chính là, rất nhiều người đều nói em là O nói em nữ, em liền rất không vui a..."

Hà Lạc Lạc đang dốc hết toàn lực để tạo ra một lời nói dối.

Nhậm Hào lại trầm mặc mất một hồi, sau đó lại nói với Hà Lạc Lạc:

"Bảo bối, xem weibo."

Hà Lạc Lạc nghe xong liền có chút hiếu kì mở weibo lên xem, đột nhiên lại phát hiện bản thân và Nhậm hào lại lên hotsearch.

#Tiểu Lạc Hào ai công ai thụ #Bạo🔥

Hà Lạc Lạc ngay lập tức nhấp vào xem weibo của Nhậm Hào, phát hiện weibo Nhậm Hào chỉ phát có 10 chữ.

"Hà Lạc Lạc là nam, tôi là nữ."

"Trời đất Nhậm Hào anh có cần thiết phải vậy không chứ! Em cũng chỉ nói một chút vậy thôi mà!"

Hà Lạc Lạc có chút gấp gáp.

"Không sao cả bảo bối, anh tuyệt đối sẽ không cho phép trên thế giới này xuất hiện việc khiến em không vui vẻ."

Nhậm Hào rất ôn nhu mà nói.

"Em..."

Hà Lạc Lạc có chút xấu hổ nhìn người chủ trì và đồng đội của mình.

"Vừa rồi vừa mới đặt cho em 30 đôi AJ, em còn chia tay không?"

Nhậm Hào hỏi.

"Không chia nữa không chia nữa!!! Hào ca em yêu anh!!! Em buổi tối về sẽ tìm anh!!!"

Hà Lạc Lạc rất vui vẻ mà ngắt điện thoại.

30 đôi AJ, thoải mái rồi!

Nhiệm vụ đầu tiên, hoàn mỹ thất bại.

【Quang Điện Tiêu Ứng】

"Vậy thứ hai để tôi đi."

Trạch Tiêu Văn lấy điện thoại từ trong túi ra.

Trạch Y Bình chuẩn bị online.

"Alo?"

Hạ Chi Quang vừa tiếp cuộc gọi.

"Chúng ta chia tay đi."

Trạch Tiêu Văn giả bộ thành một dáng vẻ rất lãnh đạm.

"Gì cơ???"

Hạ Chi Quang bị doạ tới nhảy từ trên giường xuống.

"Anh nói, chúng ta chia tay đi."

Trong giọng điệu của Trạch Tiêu Văn còn nghe ra được chút nghẹn ngào.

Tất cả mọi người mặt đều ngạc nhiên nhìn Trạch Tiêu Văn.

Trạch Tiêu Văn, trâu bò nha!

"Em vẫn còn điều gì muốn nói không?"

Trạch Tiêu Văn hỏi.

"Tiểu Trạch... Cùng với em..."

"Bên trái cùng với em gieo nhân ắt có quả, thật ra quả báo của anh chính là em."

Tất cả mọi người:???

"Đến bên phải cùng em gieo nhân ắt có quả..."

"Không phục chúng ta PK thực tế!!"

(Cái này trong video của Hàn Bội Tuyền mà Quang Quang hay làm theo đó:)))))

Trạch Tiêu Văn bắt đầu high lên.

Bluetooth kết nối thành công.:)))

Tất cả mọi người:............

"Vậy Tiểu Trạch hiện giờ anh còn muốn chia tay với em nữa không?"

Hạ Chi Quang bắt đầu dùng kỹ năng chết cũng không cần mặt mũi - kỹ năng làm nũng.

Trạch Tiêu Văn một mặt mờ mịt:

"Chia tay gì cơ?"

"Hạ Chi Quang muốn chia tay với anh?"

"Cậu muốn chết rồi có phải không?"

Hạ Chi Quang: "..."

Tất cả mọi người: "..."

Nhóm thứ 2, nhiệm vụ thất bại hoàn mĩ.

【Nhượng Dã】

"Thứ 3 tới tôi nào."

Lưu Dã có chút ngượng ngùng bấm số gọi cho Triệu Nhượng.

"Alo?"

Điện thoại vừa thông, Lưu Dã đã bắt đầu mở miệng.

"Alo lão bà anh đang làm gì vậy anh có biết em có bao nhiêu là nhớ anh anh khi nào mới trở về a em thực sự rất nhớ anh đúng rồi em nói cho anh nghe em hôm nay cùng với mấy người khác chơi trò chơi em lại thắng rôi ehehe có phải rất lợi hại không anh có muốn hay không khen người yêu của anh a."

(Này là nói liền một mạch không nghỉ thật chứ không phải tôi type thiếu dấu câu đâu:))))

Triệu Nhượng bi li ba la nói một tràng dài thật dài.

"Chúng ta chia tay đi."

Lưu Dã bất thình lình mở miệng.

"Anh nói cái gì cơ?"

Triệu Nhượng có chút không thể tin nổi mà hỏi.

"Anh nói, chúng ta chia tay đi."

Lưu Dã cũng lặp lại một lần nữa.

"Vì sao lại như vậy a anh có phải có điều gì khó nói hay không? Lão bà nếu như anh bị bắt cóc thì anh nháy mắt vài cái a."

Triệu Nhượng có chút gấp gáp mà nói.

Lưu Dã: "..."

Anh chớp rồi cậu có thể thấy không?

"Không có lí do vì sao, chỉ là muốn chia tay."

Lưu Dã lại tiếp tục tiến lên công kích.

"Vậy thì em sẽ đi uống rượu."

Triệu Nhượng có chút rầu rĩ không vui.

Lưu Dã biết Triệu Nhượng đang nói dối anh, bịa ra một lời nói dối vô cùng vụng về chỉ muốn níu giữ anh, vậy cho nên Lưu Dã liền nói vậy thì cậu đi uống đi.

"Em liền lên rủ anh Hào đi uống rượu."

Triệu Nhượng nói.

"Gì cơ gì cơ gì cơ? Muốn uống thì cậu tự đi mà uống!!! Cậu đừng có mà rủ Nhậm Hào!!!"

Hà Lạc Lạc một phát giật lấy điện thoại.

"Hả? Hà Lạc Lạc vì sao cũng ở đó?"

Triệu Nhượng triệt để bối rối.

"Cậu đừng có kéo theo Nhậm Hào, nếu như 30 đôi AJ của lão tử vì cậu mà không còn nữa, cậu xem tớ không làm một tháng bánh trứng cho cậu ăn sao!!!"

Hà Lạc Lạc hung hăn mở miệng nói.

Triệu Nhượng: "..."

Tôi đại khái cũng đã biết tình hình hiện tại là thế nào rồi.

Lưu Dã cũng một mặt kinh hãi nhìn Hà Lạc Lạc: Hoá ra cậu cũng biết bánh trứng của cậu sẽ hạ độc chết người sao? Vậy cậu vì sao còn hay vào phòng bếp?!

"Lão bà, anh cũng thật là, quay chương trình cũng không nói trước một tiếng, doạ chết em rồi."

Triệu Nhượng lại vui vẻ cười nói.

"Cút đi a!"

Lưu Dã thở mạnh cúp điện thoại, trợn mắt tròn lên nhìn Hà Lạc Lạc.

Hà Lạc Lạc đem đầu quay đi hướng khác, ngâm nga một giai điệu nhỏ.

Liên quan quái gì đến tôi.

Nhóm thứ 3, thất bại thảm hại.

【Tiểu Vương Tử】

"Vậy để tôi thứ 4 là được rồi."

Triệu Lỗi cười híp mắt gọi điện cho Yên Hủ Gia.

"Này Yên Hủ Gia, chúng ta chia tay đi."

Điện thoại vừa được thông qua Triệu Lỗi đã trực tiếp tấn công.

"Ảh? Phòng thủ cái gì? Cậu phòng thủ thế tôi đi rừng à?"

Yên Hủ Gia vẫn còn đắm chìm trong thế giới trò chơi.

Triệu Lỗi: "..."

"Anh nói, chúng ta chia tay đi!!!"

Thanh âm của Triệu Lỗi vang tận mây xanh.

Yên Hủ Gia triệt để ngốc luôn.

"Cái gì, cái gì tại sao chứ? Tại sao lại đột nhiên liền.....?"

Yên Hủ Gia căn bản nghĩ không ra, nhưng rõ ràng là cậu rất sợ.

"Em nhìn em xem, em suốt ngày đều chơi game, cả ngày chơi game! Cái này còn chưa đủ tính là lí do sao?"

Triệu Lỗi giả vờ tức giận.

"Nhưng hôm qua lúc hai chúng ta cùng nhau chơi game anh rõ ràng so với em còn vui hơn cơ mà."

Yên Hủ Gia rất tỉnh táo mà nói.

Triệu Lỗi: "..."

Aida tôn tử àaa, đừng có nói ra chứuuu.

"Anh không quan tâm, anh chơi là anh chơi, em chơi là em chơi."

Triệu Lỗi bắt đầu vô lí mà náo loạn.

Yên Hủ Gia đột nhiên yên tĩnh lại một lúc, sau đó đột nhiên mở miệng:

"Báo cáo Triệu Lỗi bảo bối, trò chơi toàn bộ đã bị xoá sạch sẽ trong vòng 3 giây trước rồi."

"..."

Thực ra cũng không cần thiết phải thế.

"Thế bộ Tôn Thượng Hương vừa mới mua của anh đâu?"

Triệu Lỗi đột nhiên như từ trong mộng tỉnh ra.

"Báo cáo Lỗi Lỗi bảo bối, đã bán rồi!"

Yên Hủ Gia tràn ngập tự tin mà chầm chậm trả lời.

"Yên Hủ Gia, em xong đời rồi!!!"

Triệu Lỗi nghiến răng cúp nhanh điện thoại.

"????"

Những người còn lại đều cười nghiêng cười ngã, nhìn thấy chưa, đây chính là một cái kết cục chết.

Nhóm thứ 4, nhiệm vụ oanh liệt thất bại.

【Diêu Nhan Tứ Khởi】

(Toàn bộ quá trình 77 đều dùng tiếng địa phương đó nha)

"Vậy thì giờ đến phiên tôi?"

Diêu Sâm liền gọi điện thoại.

"Nhan mặt bẩn, chúng ta chia tay đi."

(Zàng yán qiè: Nhan mặt bẩn đồng âm với Trương Nhan Tề: Zhāng Yánqí)

Diêu Sâm trực tiếp mà tấn công, đúng là một nam nhi nhiệt huyết mà.

"Cái gì?!"

Trương Nhan Tề giật nảy mình.

"Tớ nói chúng ta chia tay nhau đi!"

Diêu Sâm lớn tiếng lặp lại một lần nữa.

"Ố yo, cậu đây là đang nói cái gì hả! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Cậu nói chuyện a Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Câu không được nói chia tay nghe thấy không!! Cậu nói đi a!

(Tề Tề gọi Diêu Sâm bằng tiếng địa phương là: Yáo cen. Nói tiếng địa phương còn nói rõ nhiều, type tên Sâm ca mệt lắm:((()

Trương Nhan Tề chỉ trong 10 giây ngắn ngủi liền nói nhiều như vậy

Tất cả mọi người đều bị doạ cả rồi.

Diêu Sâm: "..."

Thật mất mặt a.

"Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Cậu nói chuyện đi! Cậu còn chia hay không chia? Cậu còn nói chia tay nữa thì cậu là cháu con rùa nghe rõ chưa?"

Trương Nhan Tề còn đang sử dụng kỹ năng miệng pháo. (Hảo rapper:)))

"Chị nhìn thấy rồi chứ.?"

Diêu Sâm chỉ vào điện thoại của mình nói với chị MC.

"Chị đã thấy chưa? Em xứng được nói chia tay sao?"

"Em không xứng."

"Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Diêu Sâm! Thế nào xứng với không xứng a cậu nói rõ ra nào! Ài! Tình yêu! Uh!!"

Trương Nhan Tề nói.

Diêu Sâm chỉ biết lắc đầu cúp điện thoại.

Giờ khắc này, địa vị của Trương Nhan Tề trong lòng mọi người đều được nâng cao lên một bậc.

Tất cả mọi người đều nghĩ, về sau nhất định sẽ không cùng Trương Nhan Tề cãi nhau.

Nhóm thứ 5, nhiệm vụ thất bại một cách kì diệu.

【? 】

"Được rồi, người cuối cùng chính là Nam Nam của chúng ta."

Chị MC nói.

Châu Chấn Nam:...

Chị thực sự không biết em không có đối tượng hay muốn em ở đây giả vờ vậy hả.

"Cái đó... Điện thoại của em không có mang theo..."

Châu Chấn Nam bình tĩnh nói.

"Ố ồ, hoá ra là như vậy."

"Trách không được cậu chưa có người yêu"

Chị MC gật gật đầu.

Châu Chấn Nam:...........................

Em dám sao!!!

END.