Editor: Puck -
“Anh ta tới tìm em, em có thể trốn tránh không gặp, nhưng em không làm vậy, em và anh ta đơn độc ở trong một phòng.” Ghen tức đầy trời gần như bao phủ anh, lửa giận trong mắt đã muốn phun ra ngoài. “Chẳng lẽ em thích một người đàn ông lớn hơn em mười ba tuổi sao?”
Lâm Hi che miệng nhỏ nhắn, lười biếng ngáp một cái, “Anh nghĩ quá nhiều.”
Thượng đế có thể bảo đảm, những lời này của cô thật sự không có ý tứ qua loa lấy lệ, chỉ có điều Quyền Hạo không hiểu như vậy. Trong đầu có một âm thanh vẫn một mực nói cho anh biết, không thể tức giận! Nhưng thấy nụ cười không cần thiết chút nào của cô, lửa giận liền không nén được.
“Lâm Hi.” Lúc bình thường, anh không gọi tên đầy đủ của cô, chỉ dưới cơn thịnh nộ mới gọi tên đầy đủ của cô.
Tựa vào trên ghế sa lon mềm mại, Lâm Hi bất đắc dĩ rời ánh mắt, “Làm sao?”
“Về sau không cho phép gặp Thẩm Cảnh Kỳ và Tiếu Thần, có nghe không?” Thấy ánh mắt của cô không ở trên người anh, anh ngồi ben cạnh cô, cắn răng nghiến lợi nói.
“Biết rồi.” Tuy nói Tiếu Thần chơi với cô vô cùng tốt, nhưng anh ta là em họ của Thẩm Cảnh Kỳ, nghĩ đến tầng quan hệ này của bọn họ, cô cũng không muốn tiếp xúc quá nhiều với Tiếu Thần. Về phần Thẩm Cảnh Kỳ, cô đương nhiên không muốn gặp lại, người nọ là một kẻ điên, tốt nhất chết trong ôn nhu hương, tránh cho nổi điên! die~nd a4nle^q u21ydo^n
“Em thề đi.” Cô lần đầu tiên nghe lời như vậy, anh không quá tin tưởng.
Thề! Cô không nghe lầm chứ? Trên trán cô hiện lên ba vạch đen, đây là cái gì và cái gì?
“Vì một chút chuyện nhỏ như vậy, anh kêu tôi thề, không có lầm chứ?” Trước kia cô không tin quỷ thần gì đó, cũng không tin tưởng báo ứng cái gì, chỉ có điều sau khi chết sống lại, cô tự nhiên mang kính sợ trong lòng với đại tự nhiên thần kỳ này.
“Không được sao?” Giọng của anh càng ngày càng lạnh, rét lạnh giống như đóng băng.
“Không thề.” Cô kiên định.
“Hi nhi,” Thái độ nguội lạnh của anh đột nhiên trở nên mềm mại.
Quay đầu nhìn anh, cô hơi khó hiểu gãi gãi cằm, “Có lời cứ nói.”
Trời ơi, ai có thể nói cho cô biết, Quyền Hạo rốt cuộc thích cô ở điểm nào? Nói ra, cô sửa.
Tròng mắt bình tĩnh nhìn gương mặt xinh đẹp của cô, môi mỏng của anh ngoài dự đoán hôn lên môi cô, xúc cảm lạnh lẽo, cô chợt rùng mình một cái, ngậm chặt miệng, ngăn cản đầu lưỡi của anh xâm lấn. Nhưng anh lại không theo, đôi tay ôm chặt gáy cô, lưỡi cạy hàm răng của cô ra.
Lại nói hôn môi, ánh mắt nhất định nhắm lại, nhưng cô cố tình ngược lại, mắt đẹp trừng thật to, gương mặt tuấn tú phóng đại này, cô nhìn mà lòng hoảng sợ, hôm nay không phải cô sẽ thất thân chứ? Quả nhiên, một người đàn ông mang theo một người phụ nữ đặt phòng, không có chuyện gì tốt!
Nếm được hương vị ngọt ngào, anh càng thêm không thể nào buông cô ra rồi, anh trầm luân, bên tai có một âm thanh vẫn một mực kêu gào. Muốn cô! Muốn cô! Như vậy cô vĩnh viễn đều là của anh! Ai cũng không thể cướp cô đi!
Hàm răng bị cạy mở, cái lưỡi thơm tho của cô bị anh quấn lấy.
Cô không hề hưởng thụ nụ hôn này, ngược lại cảm thấy kinh khủng, không kịp ngăn cản nữa, chuyện xảy ra tiếp theo, cô nhất định sẽ hộc máu ba cân.
Thân thể của anh bền chắc mà cứng rắn, cô không đẩy anh ra được.
Hai tay của anh buông gáy cô ra, chậm rãi đi tới eo cô.
Nụ hôn triền miên cuối cùng kết thúc, anh thở dồn dập, ôm cô thật chặt.
Lúc này tư thế của bọn họ hơi mập mờ, bởi vì thân thể anh nghiêng tới, khiến cô bị đè, hiện giờ tạo thành tư thế nam trên nữ dưới. Cô không phải người ngây thơ không biết tình huống, biết rõ lúc này không thể lộn xộn, nếu không cô sẽ thật sự hộc máu.
Môi hồng hào mê người, hôn thế nào cũng không đủ, anh tự tay ma sát.
Nhất thời, da gà của cô cũng nổi lên, giống như bị kinh sợ nhìn anh.
“Hi nhi, yêu anh được không?” Giọng nói mang theo cầu xin nghe đau thương như thế, người nhà họ Quyền hướng về người trong số mệnh đã định, ý chí của bọn họ cũng sẽ trở nên yếu kém, bọn họ
hy vọng người trong số mệnh yêu thương bọn họ, không cầu yêu nhiều, chỉ cần yêu đã có thể khiến cho bọn họ thỏa mãn. die nda nle equ ydo nn
Thân thể cô bị ôm thật chặt, lời của anh, cô khẽ há to mồm, “Cái gì?”
Yêu anh được không? Không! Tha cho cô đi!
Không phải ngày hôm qua còn nói đợi cô lớn lên sao? Hiện giờ thăng cấp à?
Đợi chút, chờ cô tiêu hóa một chút sự thật hù chết cô.
Khuôn mặt của anh cọ cọ gò má cô, cảm nhận nhiệt độ khát vọng của anh, đôi tay vẫn vòng quanh eo cô như cũ, không thể không biết tư thế của hai người có bao nhiêu mập mờ. Quyền thiếu sống hai mươi lăm năm, giờ khác này thuần khiết, chưa từng có bao nhiêu ý tưởng. “Hi nhi, sang năm mới em mười sáu tuổi rồi.”
Mặt hơi ngứa, anh giống như con chó lớn cọ tới cọ lui, kỳ quái chính là, cô cảm giác hơi thoải mái, da gà nổi trên người cũng ít đi. Lời của anh, theo phản xạ cô cảm thấy rất nguy hiểm, khựng lại, lạnh giọng hỏi: “Anh định làm gì?”
Anh khẽ cười lên, đôi tay không yên phận, nhẹ nhàng dao động trên lưng cô, thở ra một ngụm khí nóng phun lên lỗ tai cô. Động tác mập mờ như thế, cô bị sợ đến tim đập nhanh hơn, tuy cô không có quan niệm trinh tiết, nhưng thân thể này mới mười lăm tuổi, chưa trưởng thành, còn là một cô bé, chẳng lẽ anh muốn xuống tay lúc này!
“Hi nhi, em cảm thấy cô nam quả nữ ở cùng một phòng có thể làm gì?” Anh luôn luôn đối với cô muốn gì được nấy, hôm nay cũng đổi thành hư, cố ý nói mập mờ như vậy. Hai tay của anh đi tới trên cổ cô, ngón tay có vết chai khẽ vuốt ve da thịt nõn nà của cô, môi chạm vào lỗ tai cô, lưỡi còn thè ra, liếʍ liếʍ lỗ tai cô, mùi vị hình như rất tốt, nhìn vẻ mặt anh giống như hiểu ra.
Thân thể này trải qua cuộc sống nhung lụa ba năm, có thể nói trổ mã vô cùng tốt, trước không nói cái khác, đầu tiên trước ngực cô đã không còn là mảnh đất bằng phẳng rồi, đã đơn giản có kích thước gò núi, một tay anh có thể nắm giữ. Thân thể của cô và thân thể của anh dính sát lại với nhau, l*иg ngực bền chắc của anh đè lên mềm mại của cô, nhiệt độ người anh cũng càng ngày càng cao.
Đây là tiền tấu gì? Cô đều rõ ràng.
“Quyền Hạo, anh không phải định thật chứ?” Anh cố ý nói lời mập mờ, cô kiêng kỵ.
“Hi nhi, em nói đi?” Anh cười xấu xa, tay phải nhẹ nhàng ma sát mặt cô, tay trái giữ thật chặt hông cô.
Chỉ cần có cô, cô chính là của anh. Trong lòng anh có ý tưởng điên cuồng này.
Gương mặt tuấn tú gần trong gang tấc, cô càng nhìn càng cảm thấy đáng sợ, tay phải chặn nửa bên mặt của anh, “Anh không phải mạnh miệng như vậy chứ, tôi mới mười lăm tuổi, là người chưa thành niên.”
Hơi sức của cô chỉ giống như gãi ngứa theo ý anh, anh nhẹ nhàng đẩy tay cô ra, “Hi nhi, chỉ cần em ngoan ngoãn nghe lời...”
Ngoan ngoãn nghe lời! Nghe cái gì?
Cô thật sự nổi giận, không có tâm tình nói tiếp với anh, lực đẩy kinh người bộc phát, cô thuận lợi đẩy anh đang đè trên người cô. “Nếu anh thiếu phụ nữ, anh tùy ý, tôi không muốn chơi với anh.”
Sao cô có thể khuất phục, đừng suy nghĩ, cô cũng không phải là cô gái nhu nhược không hề có lực tự vệ. d1en d4nl 3q21y d0n
Anh cũng không nghĩ đến cô chạy ra khỏi giam cầm của anh, anh tựa vào trên ghế sa lon, khẽ cười nói, “Anh chỉ muốn em làm thế nào bây giờ?”
“Mẹ nó, so sánh với Thẩm Cảnh Kỳ, anh mới biếи ŧɦái.” Đã đến trình độ không thể nhịn được, cô không duy trì hình tượng, nói thô tục.
“Em nói được là được.”
Anh trở nên mặt dày như thế từ khi nào? Môi cô mím lại, tức giận nói, “Nhàm chán.” Chẳng biết tại sao, trong lòng luôn cho rằng anh sẽ không như thế nào với cô, trong đầu quá nhiều ảo tưởng lúc này hoàn toàn trống rỗng.
“Anh cứ từ từ đợi đi, tôi đi về trước.” Hai ngày kinh sợ liên tiếp, cô hơi phiền não.
“Hi nhi.” Khoảnh khắc khi cô xoay người, anh nhanh chóng đi tới bên cạnh, tay kéo, để cô đối mặt chính diện với anh.
Cửa còn chưa mở ra, cô đã lại bị anh đè lên cửa rồi, trên người tràn ngập hơi thở phái nam, khiến cho cô trợn trắng mắt, bất đắc dĩ nhíu mũi. Cô chống lại hành động như vậy của anh, “Anh nhàn rỗi không có chuyện gì làm đúng không?”
Anh thở gấp, thân thể dán chặt lên thân thể mềm mại của cô, tay phải nhẹ nhàng nâng cằm cô lên, ép cô nhìn thẳng vào anh, “Hi nhi, không được gặp lại Thẩm Cảnh Kỳ và Tiếu Thần, biết không?”
Hai tròng mắt ngập tràn hơi nước nhàn nhạt có vẻ long lanh khiến cho người ta thích, thoáng qua một tia không vui, cô thiếu chút nữa lườm trắng mắt, “Có bản lĩnh anh khiến cho hai người bọn họ biến mất khỏi thế giới này.” Cô uất ức mà, ở nhà họ Quyền ba năm, cô mới phát hiện mình là con dâu nuôi từ bé! Anh cũng không phải có bệnh thần kinh giống như Thẩm Cảnh Kỳ, ham muốn giữ lấy này không phải mạnh bình thường.
Tròng mắt xẹt qua ý cười xấu xa và vẻ tàn bạo, anh nhếch khóe môi, chậm rãi khẽ hôn lên bờ môi cô, “Anh không so đo chuyện ngày hôm qua.”
Lại bị hôn, may mà không có xúc cảm gì, nếu không cô sẽ đá một cước tới, để cho nửa đời sau của anh thành thái giám đi. “Anh nói giống như rất độ lượng vậy, chỉ có điều anh thật sự định so đo, anh có thể so đo cái gì?”
Tay của anh từ từ giữ chặt khuôn mặt của cô, vô cùng chân thật nói, “Biến em trở thành người phụ nữ thật sự của anh, lại dọn dẹp Thẩm Cảnh Kỳ.”
Đáy lòng chợt lạnh, cô có thể cảm thấy được anh không phải đang nói đùa, “Yêu trẻ con chết tiệt!”
Nếu không phải không muốn lộ bản lĩnh của mình ra, cô thật sự muốn đánh anh răng rơi đầy đất.
“Em nói không sai, anh chính là yêu trẻ con, nếu không sao ba năm lại nuôi dưỡng em bên cạnh anh.” Cô mắng anh yêu trẻ con, anh hào phóng thừa nhận.
Cô tức giận, dưới cơn phẫn nộ hất tay của anh ra, “Cách tôi xa một chút.”
“Em đang nói mát sao?” Anh nở nụ cười lưu manh, bàn tay không yên phần luồn vào bên trong áo cô, khẽ vuốt ve bụng bằng phẳng bóng loáng của cô, cảm giác sờ lên da thịt này thật tốt.
Bụng truyền đến cảm giác lạnh lẽo, cô sắp không kiềm chế được tức giận, bất đắc dĩ đôi tay bị tay khác của anh giữ chặt, “Quyền Hạo, đủ rồi, anh định như thế nào?”
Anh trêu đùa lẽ lưỡi liếʍ khuôn mặt mềm mại của cô, vô cùng mập mờ nói, “Mới vừa rồi không phải anh đã nói rồi sao? Biến em trở thành người phụ nữ thật sự của anh.”
Cô cắn răng, “Anh muốn chết đúng không?”
“Chết dưới hoa mẫu đơn, làm quỷ cũng phong lưu.”