Chương 14: Nhìn thấy phong cảnh

EDIT: Meode

Kỳ thật Thôi Tình theo ý niệm của nàng mà nói, trong lòng nhớ tới Chu Thông chính là người cưỡиɠ ɠiαи mình, mặc dù trong lúc say rượu trung cũng cảm nhận được mơ hồ cảm giác sướиɠ khoái, nhưng hắn cướp đi mình lần đầu, nàng càng nghĩ càng phiền đến muốn chết

Nhưng tình huống lúc này lại có chỗ bất đồng, nhìn xem trên đầu của Chu Thông còn băng vải giữ lấy vết thương, Thôi Tình muốn thờ ơ cũng không được, nội tâm không nhịn được cảm động, cô gái hai mươi mấy tuổi tuổi thanh xuân, ai mà không có tâm lý phức tạp? Ai không hy vọng trong lúc nguy nan, sẽ có người động thân xuất hiện đứng ra bảo hộ bạn lữ của mình? Lúc Chu Thông cầm chai rượu tự đập vào trên đầu của mình, Thôi Tình đã bật khóc, ngay lúc đó nàng có một loại cảm giác là đã tìm được bạch mã vương tử của mình rồi, nhưng đây là phiên bản…lỗi.

Loại ái hận đan xen tình cảm có rất ít người có thể hiểu được, loại tình cảm này cũng lúc nào cũng đối với tâm trí Thôi Tình tiến hành tra tấn, ôm như vậy tình cảm, Thôi Tình một lòng muốn đưa Chu Thông đẩy lên vị trí làm chủ nhiệm ban chiêu thương, đây cũng là vì để hồi báo Chu Thông trong thời điểm mấu chốt nguy hiểm động thân mà ra, đồng thời qua đó cũng có thể nắm trong tay ban chiêu thương, mà chiêu thương đầu tư nếu thành công thì đó là chiến tích địa phương dễ dàng nhất. …………………………………………………………………………………………..

Trưởng trấn Trác Ngôn ủng hộ Lý Lệ phòng kế toán, phó trưởng trấn Đàm Kiếm ủng hộ phó chủ nhiệm văn phòng ủy ban Tiểu Hồng Mai, xem ra vẫn là do trên giường mà có được quan hệ thiết, còn Thôi Tình kia đề cử Chu Thông là không phải cũng bởi vì hắn cùng nàng đã xảy ra quan hệ sao?

Nhưng đối với Chu Thông mà nói, vấn đề chiêu thương cũng là chuyện đau đầu nhất của hắn, một cái trấn nhỏ có chỉ 20 vạn dân cư, ai mà điên gì bỏ số tiền lớn đến đến đầu tư? Đương nhiên là ngoại trừ Triệu Lương Đống bị tình yêu với Thôi Tình làm cho choáng váng đầu óc mới bỏ tiền ra.

Ngồi tại trước bàn làm việc, nhìn trong máy vi tính bản đồ trấn Tân Thôn, Chu Thông rơi vào trầm tư…..

Trong lúc lơ đảng ngẩng đầu, phát hiện đối diện phó chủ nhiệm Tiểu Hồng Mai ngồi ở bàn đối diện đang lặng lẽ nhìn chằm chằm vào máy vi tính như mất hồn, Chu Thông đột nhiên nhớ tới ngày thứ Bảy ở trong văn phòng truyền ra tiếng rêи ɾỉ của nàng, nhìn Tiểu Hồng Mai với cái váy bó chặt lấy cái mông, Chu Thông mang theo hồi tưởng theo lúc Tiểu Hồng Mai bị Đàm Kiếm làm ở trên cái ghế so pha, Tiểu Hồng Mai ngày thường bóng dáng đã xinh đẹp mê người, một mái tóc dài đen nhánh, da thịt tuyết trắng, đầy đặn mê người hai bầu vυ", cái eo vẫn còn thon nhỏ, cái mông tròn trịa, chân ngọc thon dài bóng loáng, Chu Thông nhịn không được có chút huyết mạch phún trương.

Cúi đầu nhìn bên dưới cái váy kia của Tiểu Hồng Mai đầy cám dỗ, cuối cùng nhịn không được, hắn giả vờ làm rơi xấp giấy tờ văn kiện xuống đất, tiếng động cũng không làm cho Tiểu Hồng Mai ngẩng đầu lên, Chu Thông từ từ cúi người xuống giả bộ nhặt lấy giấy tờ vung vãi, đôi mắt hắn không ngừng điều chỉnh góc độ nhìn xuyên thấu vào bên trong cái váy của Tiểu Hồng Mai .

Một màn trước mắt làm cho Chu Thông một trận thất kinh, đánh chết Chu Thông cũng không nghĩ ra, bên trong cái váy củaTiểu Hồng Mai không có mặt qυầи ɭóŧ, kia một tấm màn màu đen của những sợi lông gắt gao vây quanh màu hồng thịt non, cửa âʍ đa͙σ hơi hơi giương cái miệng nhỏ ở nơi nào lẳng lặng như là chờ đợi, thông qua tờ giấy rớt gần chân nàng, hăn hơi cúi đầu tới, ngay cửa miệng âʍ đa͙σ có một dịch nhờn sắp trào ra nhiểu xuống, dươиɠ ѵậŧ Chu Thông giống như nhận được mệnh lệnh liền dựng thẳng lên, trong đầu hắn tưởng tượng thấy dươиɠ ѵậŧ của mình cắm vào trung gian trong cái miệng nhỏ âʍ đa͙σ kia, Chu Thông ngẩng đầu lên len lén liếc nhìn Tiểu Hồng Mai, nàng hồng hồng khuôn mặt với vẻ mặt như cười chế nhạo hắn, nhưng vẫn như là không hề để ý đến chuyện gì ngoài cái mát vi tính, nhớ tới cái miệng âʍ đa͙σ đang nhiểu ra dịch nhờn, khi ngồi trở lại vào vị trí, hắn trong lòng âm thầm suy đoán rằng:

- Chẳng lẽ trong đầu nàng cũng đang có ý da^ʍ mình?

Nhìn kỹ đôi môi Tiểu Hồng Mai thoa lớp son môi, trong lòng hắn thở dài một tiếng:

"Ai! Đàn bà, ai cũng trên dưới có hai cái miệng, làm hại chết người ta!"

………………………………………………………………………………………..

Chu Thông ngồi trở lại trước bàn làm việc nghiêm chỉnh, bắt đầu tự hỏi mình về công tác chiêu thương đầu tư.

Giám đốc công ty điện tử Lâm Giang, Triệu Lương Đống đắm đuối kia đã bị mình lừa dối, quyết định đầu tư 500 vạn tại phụ cận Linh Kê Sơn xây dựng lên làng du lịch, đây đối một cái trấn nhỏ mà nói, cũng có thể xem như là một khoản tiền lớn rồi, có khoản này đầu tư, vị trí chủ nhiệm Thôi Tình ở ủy ban trấn xem như tạm thời ngồi vững vàng rồi, nhưng nếu để chính mình lên chức chủ nhiệm ban chiêu thương thì vẫn còn chưa đủ!

Một du͙© vọиɠ mãnh liệt truy đuổi quyền lực đang đốt cháy lên ở trong lòng Chu Thông "Ở trong ủy ban trấn, bất kỳ một lãnh đạo nào nho nhỏ nào cũng đều có thể coi anh như là chó để mà sai khiến!"

Lời nói của Hiểu Tình ở trong đầu của Chu Thông qua lại phiêu đãng, đem một Chu Thông không màng đến danh lợi tranh giành bị đánh nát bấy, Chu Thông vốn là con người thích ứng trong mọi tình cảnh, không có truy cầu điều gì lớn lao, chính hắn từ một đứa bé nông dân đi lên làm nhân viên công vụ nhà nước được như vậy thì đã cảm thấy vô cùng tốt phước rồi, hắn không biết nếu đã bước chân vào chốn quan trường, thì không thể nào mà không đếm xỉa đến mọi chuyện, tưởng rằng bo bo giữ mình là an phận, thân mình không nhuộm trong nước bùn thì đơn giản đó là ảo tưởng.

"Chó? Ha ha ha…. Hiểu Tình lại dùng con chó để mà so sánh mình, quyền lợi…tất cả đều là quyền lợi, vì quyền lợi làm cho bạn gái của mình gục ngã xuống dưới háng lãnh đạo; vì quyền lợi mà nhục nhã lấy mình, vì quyền lực làm cho mình chỉ có thể cụp đuôi làm chó cho người, vì quyền lợi bắt đầu từ ngày hôm nay, đó là điều duy nhất mình sẽ theo đuổi!"

Chu Thông trong khoảng thời gian ngắn, nội tâm lâm vào suy nghĩ điên cuồng, cuộc sống của mình đang an phận cùng sự thật đã xảy ra va chạm mãnh liệt….

Cứ như vậy lẳng lặng ngồi ở trong phòng làm việc, Chu Thông theo tâm linh đến trong đầu óc đã trải qua sự lột xác, truy danh trục lợi vốn là bản tính của con người, không từ thủ đoạn mới là vương đạo.

Không có ai biết Chu Thông biến hóa? Không có ai biết Chu Thông đã trải qua cái gì? Người của văn phòng ủy ban không ai phát hiện ra một Chu Thông cà lơ phất phơ đã bắt đầu thật sự dấn thân làm việc…..

▶ ▶ ▶ ▶ ▶ ▶ ▶ ▶ ▶