Chương 14

Mạnh Dao cũng thực sự không biết mối quan hệ giữa cô và Trình Gia Thừa rốt cuộc là như thế nào.

Nhưng cô cũng không muốn suy nghĩ nhiều về điều đó, giờ đây cô cảm thấy rất thỏa mãn khi được Trình Gia Thừa ôm vào trong lòng.

Trình Gia Thừa từ phía sau ôm lấy cô, bàn tay xấu xa vói vào trong quần áo chạm vào bụng dưới của cô, lần mò lên trên, đầu ngón tay lạnh lẽo chạm vào mép áo ngực khiến cả người Mạnh Dao run lên, cô hơi ngửa cổ ra đằng sau, phơi bày cần cổ mảnh mai, giống như thiếu nữ đang tự hiến tế bản thân.

“Muốn làm không?” Trình Gia Thừa cắn dái tai của cô, đưa lưỡi liếʍ dọc theo viền tai, Mạnh Dao dùng tiếng thở dốc yêu kiều để trả lời câu hỏi của hắn.

Hàng cúc áo được cởi ra, Trình Gia Thừa vẫn đang ôm cô từ phía sau, bàn tay xoa nắn bộ ngực, nội y vẫn chưa được cởi bỏ, góc bαo ©αo sυ nhô ra từ bên trong áσ ɭóŧ, được nhiệt độ trên cơ thể của cô bao bọc nên cũng ấm áp theo.

“Tự cởϊ qυầи lót ra.” Hắn nói, bàn tay hơi buông lỏng ra, Mạnh Dao cau mày, không thích sự rời đi đột ngột của hắn, phía sau lưng vang lên tiếng cởϊ qυầи áo sột soạt, giây tiếp theo váy cô bị vén lên, cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của Mạnh Dao phơi bày ra ngoài không khí, nơi kẽ mông có một cây dươиɠ ѵậŧ đang cọ xát vào.

Hắn còn chưa hoàn toàn cương lên, phần bụng của Mạnh Dao bị hắn ôm chặt kéo dán sát vào người mình, Mạnh Dao tự giác vặn vẹo mông cọ vào hắn.

“Bé lẳиɠ ɭơ, hấp tấp đến vậy à?”, Hắn mở miệng chế nhạo cô, Mạnh Dao quay đầu lại nhìn vào ánh mắt của hắn, ánh mắt cô cực kỳ vô tội.

Trình Gia Thừa không thể chịu được cái nhìn của cô, dươиɠ ѵậŧ của hắn trở nên cứng hơn, hắn nắm lấy nó định đút vào từ phía sau thọc rút thì bỗng Mạnh Dao vươn đầu lưỡi của mình ra nhìn về phía hắn.

“Muốn hôn?”

“Ừm…”

Trình Gia Thừa ngậm lấy đầu lưỡi của cô còn phía dưới thì ra ra vào vào ở giữa hai chân cô, cọ xát một lúc mới chảy ra nước. Cái cảm giác được vùиɠ ҡíи mọng nước của Mạnh Dao mυ"ŧ chặt lấy ở đêm hôm đó lại lần nữa xuất hiện trong tâm trí hắn, Trình Gia Thừa tách hai chân cô ra, đè cô nằm sấp xuống chuẩn bị nhập cuộc.

Tư thế này khiến môi hai người gần nhau hơn, Mạnh Dao tham lam mυ"ŧ lấy lưỡi của hắn, Trình Gia Thừa đột nhiên giảm tốc độ lại, muốn hôn cô lâu hơn một chút.

“Ư… Còn muốn…” Bỗng Trình Gia Thừa rời khỏi môi cô, ôm lấy eo cô xoay người cô lại để cô đối mặt với mình.

“Ngoan, sờ dươиɠ ѵậŧ tôi đi, cứng chết mất.” Mạnh Dao ngoan ngoãn vươn tay nhẹ nhàng cầm lấy, Trình Gia Thừa vùi mặt vào bộ ngực của cô liếʍ cắn, lâu lâu lại bảo cô nhanh hơn một chút, mạnh hơn một chút.

“Được rồi.” Trình Gia Thừa nhấc một chân cô lên ép vào ván cửa, nơi riêng tư mở rộng, Mạnh Dao ôm cổ hắn để đứng vững, giây tiếp theo khóa áσ ɭóŧ được cởi ra, Trình Gia Thừa cắn bαo ©αo sυ nhìn cô.

“Giúp tôi mặc vào.”

Lần đầu tiên giúp người đeo bαo ©αo sυ nên động tác của cô có hơi chậm chạp, nhưng chủ yếu cũng là do tay của Trình Gia Thừa rảnh rỗi liên tục trêu đùa giữa hai chân cô nên cô mới chậm như vậy, mặt Mạnh Dao đỏ lên vì xấu hổ, ở lúc hắn cắm vào rút ra, cô có thể nghe thấy rõ ràng tiếng nước òm ọp òm ọp của mình.

Trình Gia Thừa hơi cong đầu gối để bằng với chiều cao của cô, rồi từng chút thọc vào, giống như đang ép một quả đào chín, hắn nhìn chăm chăm vào nơi giao nhau của hai người, nhìn huyệt nhỏ đang căng ra nuốt vào dươиɠ ѵậŧ của mình của Mạnh Dao, nhìn thấy lúc rút dươиɠ ѵậŧ ra thì lỗ nhỏ ấy mở ra, lộ ra lỗ thịt đỏ tươi và mềm mại.

Trình Gia Thừa dùng ngón tay sờ soạng hạt châu mềm mại của cô, Mạnh Dao lập tức rùng mình tiết ra, hắn không kiềm được nhanh chóng cắm vào vài lần, nhưng cảm thấy không đủ sướиɠ.

Hắn nửa ôm nửa dìu Mạnh Dao đi đến bồn rửa mặt, một tay cởϊ áσ thun của mình trải lên bàn, sau đó ôm cô ngồi xuống trên đó.

“Nằm xuống, ôm lấy hai chân của mình dạng ra.” Mạnh Dao ngoan ngoãn để mặc hắn đùa nghịch, hai tay ôm lấy đầu gối của mình dạng ra, để mình hoàn toàn lộ ra trước mặt hắn.

Trình Gia Thừa lại lần nữa đút vào, nắm lấy eo cô đứng thẳng cắm rút, không chớp mắt nhìn chằm chằm vào huyệt nhỏ của cô, cả người như là bị điện giật, dễ chịu vô cùng. Lúc cắm nhanh lúc cắm chậm, lúc nhẹ lúc nặng, tận lực đùa bỡn, du͙© vọиɠ trong mắt càng ngày càng sâu.

“Đừng … Đừng nhìn nữa … Ư ư a ha..”

“Vậy thì càng phải nhìn tiếp…” Không ai có thể rời mắt khỏi hình ảnh này, Trình Gia Thừa nhanh chóng thọc vào rút ra thêm mấy chục cái nữa mới buôn súng bắn ra.

Hắn còn muốn làm thêm lần nữa nhưng dù sao đây cũng là phòng vệ sinh, bên cạnh là phòng học của khối mười. Trình Gia Thừa tháo bαo ©αo sυ ném vào bồn cầu, rồi lại vặn vòi nước thấm ướt khăn giấy giúp cô lau sạch, sau khi lau khô còn yêu thích không nỡ buông tay mà sờ soạng thêm hai cái.

“Mới sờ có một chút mà đã chảy nước? Mềm muốn chết.” Hắn cắn môi cô một cái, khóe mắt của Mạnh Dao vẫn còn đọng nước mắt, một tay cô vẫn đang ôm lấy một chân, Trình Gia Thừa ôm cô ngồi dậy, rồi lại mυ"ŧ ngực cô thêm một hồi nữa mới mặc quần áo vào cho cô.

“Ở đây chờ một lát.”

Trình Gia Thừa đi ra ngoài thấy bên ngoài không có ai mới bảo Mạnh Dao đi ra, còn một xíu nữa mới đến giờ tan học, Trình Gia Thừa đưa cô lên tầng cao nhất ngồi xuống.

“Trình Gia Thừa.”, Ngồi ở bên cạnh, Mạnh Dao dựa vào hắn, bàn tay của cô bị người nắm lấy, cô đột nhiên nghĩ đến một chuyện.

“Hả?”

“Cậu muốn vào trường đại học nào?”

“Muốn đi theo tôi?”

“Vậy có được không?” Cô hỏi.

Trình Gia Thừa hôn lên má cô, “Được.”

Mạnh Dao vui vẻ ôm lấy cánh tay hắn nhìn về nơi xa, trong lòng tính toán thành tích hiện tại của mình, kỳ thi không thành vấn đề, vấn đề duy nhất là Trương Tố Úc không cho phép cô ra khỏi tỉnh.

Tiếng chuông tan học vang lên, khi mọi người về hết thì Mạnh Dao đi xuống cầu thang để lấy cặp sách, Hà Khải vẫn còn ở trong lớp, vừa thấy cô bước vào thì vẻ mặt cậu ta lập tức xấu đi.

Mạnh Dao cảm thấy mình không có nghĩa vụ phải giải thích với cậu ta, cũng không yêu cầu cậu ta nhường đường, cô đứng trước bàn thu dọn cặp sách.

“Mạnh Dao, cậu nên có trách nhiệm với bản thân mình. Đã năm ba trung học rồi, cậu muốn bỏ qua việc học của mình sao?”

“Buông ra.”, Trình Gia Thừa không biết đã vào từ lúc nào, vốn dĩ hắn đã xuống lầu từ lâu.

Mạnh Dao về nhà bằng xe buýt số 312, có 9 điểm dừng để về nhà, nhưng lúc nào cũng có rất ít người về nhà thế nên cô luôn về nhà một mình.

Nhưng hôm nay đã có Trình Gia Thừa về với cô.

Hai người ngồi cạnh nhau ở hàng dưới cùng của xe buýt, Mạnh Dao nắm lấy tay hắn, khi đi ngang qua phố tài chính Bắc Kinh, có rất nhiều thanh niên đi tới, có người nhìn thấy hai người bọn họ thì bỗng nhớ lại thanh xuân của mình.

Đây là lần thứ hai bị người lạ gắn cho cái mác người yêu, trong lòng Mạnh Dao rất hạnh phúc, nếu hai người họ trông như một cặp đôi, vậy thì sẽ không bao lâu nữa họ sẽ thành một cặp đôi thực sự.