Hôm nay, toàn bộ tâm phúc của Quý Yến đều đã đi tới Bắc Cương, tàn quân còn lại thì đang trấn áp Nam Thành.
Mùi hương đốt trong điện ngày càng đậm, hắn càng ngày càng cảm thấy choáng váng, bắt đầu không nhìn rõ cảnh trước mắt nữa.
“Thiên hạ đã định, giờ đây bệ hạ cảm thấy ta vô dụng rồi sao?”
“Bắc Cương chỉ biết ngươi không biết trẫm, 30 vạn quân kia quả thật đã làm cho trẫm mất ăn mất ngủ mấy ngày nay.”
Ta cười cười, nụ cười còn mang theo vài phần trào phúng.
“Thái tổ dựa vào binh quyền mà mở ra cả một vương triều, ta làm sao có thể để huyết mạch của tiền triều nắm giữ binh quyền trong tay chứ!”
“Nàng đã từng yêu ta bao giờ chưa?”
Hắn nắm lấy tay ta nhưng ta lạnh lùng rút ra.
Binh mã tứ phương nhanh chóng ập vào đại điện, giải quyết thế lực của hắn còn sót lại trong thành.
“Bệ hạ, người giấu binh ở nơi nào?”
Trong mắt phượng của hắn giờ đây chỉ còn lại tuyệt vọng.
“Lũ lụt ở Nghi Đô đã sớm được giải quyết, lương thực vẫn được đưa qua đó vì ta vẫn còn đang nuôi binh ở Tây Bắc.”
Ta vẫy tay ra hiệu cho đám binh lính lui ra.
“Thái Tổ từng được tôn là thiên hạ binh mã đại nguyên soái, liệt tổ liệt tông của trẫm ai ai cũng đều dũng mãnh thiện chiến, học hành trẫm có thể không bằng ngươi nhưng võ lược trẫm chắc chắn hơn ngươi một bậc.”
Ta lấy ra chủy thủ được phụ thân ban cho lúc còn nhỏ.
“Lúc trước Thái Tổ dùng thanh chủy thủ này để kết liễu Đế vương của tiền triều, hôm nay ta sẽ dùng nó để tiễn ngươi một đoạn.”
“Câu trả lời thần đã có.”
Hắn tuyệt vọng nhắm mắt lại, một giọt lệ trong suốt từ khóe mắt chảy xuống.
“Bệ hạ đã muốn thần chết, thần nhất định sẽ không sống.”
Ta biết, cho dù hôm nay binh mã của ta không tốt đi chăng nữa thì với tình cảm của hắn dành cho ta, ta cũng sẽ dễ dàng định đoạt mạng hắn.
Khi đao nhỏ của ta đâm vào thân thể hắn, trái tim ta cũng nhói theo.
Dù sao ta cũng đã phụ lòng Phụ hoàng dặn dò, dạy dỗ.
Phụ hoàng dạy Đế vương vô tình vô tâm nhưng ta lại không nhịn được động tâm với người trước mắt.
Nước mắt che mờ hai mắt ta, ta không kìm lòng được mà đặt một nụ hôn lên môi hắn.
Ta cảm nhận được cả người hắn run rẩy, hô hấp ta cũng trở nên dồn dập vô cùng.
Khi hắn ngước mắt nhìn ta, sự nhẹ nhõm trong mắt hắn khiến tay ta run lên.
Hắn ôm ta vào lòng.
Trước giờ hắn vẫn luôn là một người dịu dàng, nho nhã vậy mà trong giờ khắc này hắn lần đầu tiên điên cuồng hôn lại ta.