Loại chuyện yêu đương là một chuyện hy vọng xa vời đối với Mạc Dương, thậm chí ngay cả dũng khí tỏ tình mà anh cũng không dám có. Có đôi anh nghĩ mình sẽ mang đến cho đối phương điều gì? Là sự công kích không hồi kết trên mạng, hay là những tên săn ảnh suốt ngày rình rập.
Nhưng mà Lâm Phức Phức thì hoàn toàn khác biệt, cô có thể nhận lời tỏ tình của người khác, cũng có thể bắt đầu hẹn hò với một người nào đó mà cô thích.
Nhắc đến mới nhớ, Lâm Phức Phức suýt nữa đã quên mất chuyện này rồi.
Trong mắt cô, trong lòng cô đều chỉ có Mạc Dương, cô vẫn đang đắm chìm trong niềm vui vì sự xuất hiện của Mạc Dương.
“Vừa nãy anh nhìn thấy rồi à?”
“Ừ.”
Lâm Phức Phức đỏ bừng mặt.
Mạc Dương nhìn dáng vẻ thẹn thùng của cô, không nhịn được mà hỏi: “Em muốn hẹn hò à?”
“Tùy duyên thôi.” Lâm Phức Phức trả lời.
Có một khoảnh khắc Mạc Dương đã muốn nói là: chúng ta không phải là duyên phận định mệnh sao?
Nhưng mà suy nghĩ một lát, cuối cùng cũng đổi thành: “Em hy vọng một nửa của em là người như thế nào?”
Như anh đó.
Lâm Phức Phức không dám nhìn Mạc Dương, chỉ là bình tĩnh trả lời: “Em không biết.”
Cuối cùng cô cũng không nhịn được, Lâm Phức Phức tự khích lệ dũng khí của bàn thân hỏi Mạc Dương: “Vậy còn anh? Anh hy vọng một nửa còn lại của anh là người như thế nào?”
“Anh…” Lời vẫn chưa dứt, điện thoại di động của Mạc Dương chợt đổ chuông.
Anh nhìn thấy cái tên trên hiển thị trên màn hình điện thoại thì nhíu mày, sau đó nói với Lâm Phức Phức: “Anh nhận điện thoại đã, em cứ tự nhiên nhé.”
Lâm Phức Phức nhẹ nhàng gật đầu.
Lâm Phức Phức nhìn anh tránh chỗ khác nghe điện thoại thì trong lòng bỗng xuất hiện một chút thất vọng, cuối cùng cô cũng không nghe được một nửa lý tưởng trong lòng anh là người như thế nào.
Căn biệt thự này có tầm nhìn rất đẹp, có tất cả ba tầng. Phong cách trang trí nhà hoàn toàn là phong cách hiện đại, rất phù hợp với sở thích của người trẻ tuổi bây giờ. Đương nhiên là Lâm Phức Phức cũng rất thích.
Dạo này việc mua nhà không phải là một chuyện dễ dàng, cho dù là gia đình có điều kiện không tệ, nhưng mà lúc mua nhà cũng phải cân nhắc và khảo sát. Những căn biệt thự của các tỷ phú trong các bản tin thì rất hiếm thấy xung quanh cuộc sống của người bình thường.
Lâm Phức Phức đi lên tầng ba, ở đó có một ban công có tầm nhìn càng rộng hơn. Từ đây nhìn ra ngoài, có thể nhìn thấy biển cách đó không xa và một đồng cỏ xanh rì. Ở đây cách xa thành thị ồn ào hối hả, có thể tận hưởng sự yên tĩnh. Có thể tưởng tượng, nếu như làm việc cả ngày mệt mỏi, sau đó có thể đứng đây một lúc thì cũng có thể buông bỏ được tất cả áp lực.