" Bí thư Nghiêm, ngài vất vả rồi."
Ngồi trong văn phòng thị trưởng chính phủ Thành phố Thanh Giang, Tả Thiên Nhai và Nghiêm Hổ ngồi đối diện nhau, Tả Thiên Nhai cười nói với Nghiêm Hổ: "Lần này thị lý xảy ra biến cố lớn như vậy, thật là khiến lãnh đạo tỉnh ủy lo lắng."
Vẻ mặt Nghiêm Hổ rất bình tĩnh, không hề còn bộ dạng như trên hội nghị vừa rồi, nhìn Tả Thiên Nhai thản nhiên cười nói: "Thị trưởng Thiên nhai khách khí rồi, tỉnh ủy vẫn rất chú ý tới thành phố Thanh Giang, trước khi tôi đến, tỉnh trưởng Ký đặc biệt nói với tôi, tuyệt đại đa số cán bộ của thành phố Thanh Giang vẫn tốt, chỉ có một bộ phận nhỏ người tồn tại vấn đề mà thôi."
Tả Thiên Nhai gật đầu: "Cám ơn sự quan tâm của lãnh đạo tỉnh ủy tỉnh chính phủ, thành phố Thanh Giang chúng tôi kiên quyết phục tùng sự lãnh đạo của chính phủ."
Hai người nhìn nhau cười, đều hiểu ý nhau.
Uống mấy ngụm trà, Nghiêm Hổ bỗng nhiên nói với Tả Thiên Nhai: "Khối đất có tranh luận của khu cao tân Thành phố Thanh Giang không biết các anh an bài thế nào?"
Tả Thiên Nhai sửng sốt, trầm ngâm một chút nói: "Tình huống bên Khu cao tân báo lên là chuẩn bị tiến hành đấu thầu khai phá, dù sao nơi đó đã hoàn thành trưng thu rồi."
Nghiêm Hổ gật đầu: "trong quá trình khai phá, nhất định phải chú trọng công khai, công bình, công chính, bất kể là xí nghiệp của địa phương nào đều cho phép bọn họ làm ra cống hiến cho sự phát triển kinh tế của tỉnh H chúng ta, nếu không chúng ta chẳng phải là thành chủ nghĩa bảo hộ địa phương à?"
Lông mi Tả Thiên Nhai nhướn lên, trong lòng lập tức hiểu được ý tứ của Nghiêm Hổ, cười cười rồi gật đầu nói: "Bí thư Nghiêm nói có lý, trong công tác của chúng ta nhất định phải có lòng dạ trăm sông về biển."
Nghiêm Hổ nghe đến đây cũng bật cười, đứng lên bắt tay với Tả Thiên Nhai: "Không quấy rầy nữa, tôi còn có việc, đi về trước."
Nhìn Nghiêm Hổ rời khỏi văn phòng của mình, Tả Thiên Nhai đứng ở cửa sổ nhìn đoàn xe của Ủy ban kiểm tra đi xa, vẫy tay bảo thư ký thu dọn văn phòng rồi đi, hắn một mình châm một điếu thuốc, không nói gì, chỉ lặng lẽ rít từng hơi. Một lúc sau mới lấy di động ra bấm một dãy số rồi cười ha ha: "Trình thiếu, có thể tiếp xúc với Hoàng Bác Phong rồi, bí thư Nghiêm đã tới. Ừ, Đúng vậy, tôi hiện tại đã hoàn toàn có thể nắm toàn cục trong tay."
Thật lâu sau, Tả Thiên Nhai nhìn ánh mặt trời ngoài cửa sổ, cười ha ha, lẩm bẩm: "Lục Duệ, tôi cũng muốn xem, khi anh biết chuyện này thì sẽ có vẻ mặt gì?"
"Bí thư, tỉnh lý rốt cuộc là có ý gì?" Lúc Chạng vạng, trong một gian phòng của một khách sạn thành phố Thanh Giang, Mã Hướng Đông và Lục Duệ ngồi đối diện nhau, hai người là có giao tình nhiều năm, tất nhiên nói chuyện cũng không quanh co lòng vòng, Mã Hướng Đông trực tiếp nói ra suy nghĩ của mình.
Lục Duệ lắc đầu, im lặng không nói.
Đúng vào lúc này, Lý Giang Nam và Trần Dương hai người đẩy cửa bước vào. Nhìn thấy bọn họ tiến vào, Mã Hướng Đông cười hắc hắc nói: "Trưởng ban Lý, hôm nay anh không thể lấy cớ được, nhất định phải uống với tôi mấy chén."
Lý Giang Nam cười cười: "Tôi cũng muốn lắm, có điều lão bà của tôi dẫn nha đầu tiểu Thủy Tinh đi ăn cơm Tây, buổi tối về nhà nếu tôi uống say, cẩn thận bà ta sẽ tới cục công an các anh gây sự đó."
Mã Hướng Đông rụt cổ, Bất đắc dĩ nói: "Vậy thì thôi, tôi thà tìm thị trưởng Trần uống còn hơn."
Sau khi Mấy người ngồi xuống, nhân viên phục vụ đưa đồ ăn thức uống lên, rượu qua ba tuần, đồ ăn qua năm món. Lý Giang Nam buông đũa Nói với Lục Duệ: "Bí thư, tình huống này có chút không ổn."
Lục Duệ bất động thanh sắc nhìn thoáng qua Lý Giang Nam, bình tĩnh đáp: "Có Chỗ nào không ổn."
Lý Giang Nam cười khổ: "Tình huống Hôm nay chỉ sợ là sắp xảy ra đại sự."
Trần Dương gật đầu phụ họa: "Trưởng ban Lý nói không sai, cuộc họp thường ủy hiện tại chỉ có chín người, Tôn Thiến đã sớm về phe thị trưởng Tả, lúc này vào cuộc họp thường ủy, chỉ sợ bên chính phủ sẽ không chịu để yên, thị trưởng Tả đã sớm muốn làm lớn một trận rồi."
Lục Duệ gật đầu: "Tĩnh quan kì biến đi."
Buổi sáng Tháng chín, thành phố Thanh Giang mở cuộc họp thường ủy, hội nghị do thị trưởng Tả Thiên Nhai chủ trì.
Sau khi giới thiệu một chút một số tình huống của thị lý gần đây, Tả Thiên Nhai cười nói: "Hôm nay chúng ta thảo luận về chuyện sát nhập cục quản điện đi."
Lục Duệ nhướng mày, vẻ mặt trở nên có chút kỳ quái.
Sát nhập theo như lời Tả Thiên Nhai nói, là chỉ sát nhập sát nhập cục phát thanh và cục văn hóa, cục thể dục thể thao, vào đầu những nă chín mươi thế kỷ trước, văn hóa và phát thanh các nơi trên toàn quốc là hợp lại với nhau, về sau dưới sự tỉnh giản, công bố để dễ dàng khai triển công tác hơn, yêu cầu công tác văn hóa và công tác phát thanh tách ra, như vậy, hệ thống văn hóa và hệ thống phát thanh các nơi chia làm hai cơ cấu hành chính. Ở thành phố Thanh Giang, tất nhiên chính là cục văn hóa và cục phát thanh.
Mà sau mười năm, lãnh đạo tỉnh thành phố điều đi điều lại, Ủy ban cải cách tinh giản thể chế lại hạ một văn kiện mới, nói là để quán triệt yêu cầu tinh giản cơ cấu của quốc vụ viện, đề cao hiệu suất làm việc của các hành chính, ba cục hành chính thể dục thể thao, văn hóa và phát thanh phải sát nhập làm một. Một khi như vậy, thị lý đau đầu không thôi, trong các cục càng đau đầu hơn. Thị lý đau đầu là sau khi hợp lại như vậy, không dễ an bài không tốt, phải biết rằng cán bộ lãnh đạo đều là một cái hố củ cải, ba cục này sát nhập làm một, những cán bộ thừa ra sẽ an trí thế nào? Mà cán bộ trong cục thì đau đầu là làm thế nào để tranh cái vị trí là thuộc về một mình mình, nhưng hiện tại lại có thêm hai người nhìn chằm chằm, giống như người đứng đầu ba cục, hiện tại đều hướng ánh mắt về phía vị trí người đứng đầu duy nhất kia, không ai muốn mất đi quyền lực trong tay, không muốn trở thành đá dưới chân người khác, cho nên vị trí này phải tranh!
Nói ra thì Ủy ban cải cách tinh giản thể chế thành lập vào năm 1982, mục đích là để nghiên cứu, phối hợp và chỉ đạo cải cách thể chế kinh tế, chức quyền chủ yếu là nghiên cứu tổng hợp cải cách thể chế kinh tế và phát triển kinh tế, tiến bộ khoa học kỹ thuật, mở cửa quan hệ đối ngoại, nghiên cứu quan hệ cải cách thành thị và cải cách nông thôn, cũng đề xuất đối sách và đề nghị; Chỉ đạo địa khu, bộ môn, ngành sản xuất, Xí nghiệp tiến hành công tác nơi thí điểm nơi thí điểm cải cách thể chế kinh tế, tổ chức và thôi động công tác nơi thí điểm cải cách tổng hợp thành thị và khu thí nghiệm. Tổ chức và chỉ đạo công tác huấn luyện cán bộ có liên quan tới cải cách thể chế kinh tế và quản lý xí nghiệp. Năm 2003 quốc vụ viện cơ cấu cải cách đã sát nhập uỷ ban kế hoạch phát triển quốc gia và Ủy ban cải cách thể chế, thành lập uỷ ban cải cách và phát triển quốc gia.
Tình huống hiện tại của Thành phố Thanh Giang chính là như vậy, sau khi ba cục sát nhập, xử lý những cán bộ thừa ra như thế nào, trở thành một vấn đề vô cùng quan trọng. Từ trước tới nay chuyện này Lục Duệ cũng không thèm để ý, dù sao đây là chuyện của phòng tổ chức, mình mình phân quản tổ đảng, nhưng lại không cần thiết nhúng tay vào quá nhiều, nhưng hôm nay Tả Thiên Nhai vào lúc mẫn cảm như thế này đề xuất chuyện này, không khỏi khiến Lục Duệ tâm sinh cảnh giác.
Đối với Lục Duệ mà nói, Tả Thiên Nhai là người hiện tại mình nên cẩn thận nhất, bởi vì hắn hiện tại đang chủ trì công tác thị ủy Thanh Giang, có thể nói là nắm quyền, có câu, một khi quyền trong tay, tiện ra lệnh, nói chính là có một số người sau khi trong tay có quyền lực rồi, sẽ lợi dụng quyền lực trong tay mình làm một số việc. Phải biết rằng quyền lực này là thứ tốt, cảm giác có quyền lực và không có quyền lực là hoàn toàn bất đồng. Cảm giác Quyền lực lớn và quyền lực nhỏ cũng khác nhau, trong thời đại du͙© vọиɠ thiêu đốt này, chỉ cần trong tay có quyền lực tương ứng, bất kỳ ai cũng đều sẽ sinh ra một loại du͙© vọиɠ khó có thể khống chế.
Đối với một nam nhân mà nói, quyền lực chính là một tờ giấy thông hành dẫn tới thành công, cho nên mọi người đều cố gắng để quyền lực trong tay mình trở nên lớn hơmà.
Lục Duệ không tin Tả Thiên Nhai sẽ vô duyên vô cớ nhắc tới chuyện sát nhập cục cục, phải biết rằng chuyện này tuy rằng nhìn qua thì không gây chú ý, nhưng lại liên quan tới không ít vấn đề nhân sự, nó chẳng khác nào là một củ khoai lang nóng bỏng tay, làm phó bí thư thị ủy phân quản tổ đảng, dưới tình huống trưởng phòng tổ chức không ở có mặt, bản thân Lục Duệ là nhân tuyển thích hợp nhất của chuyện này, nhưng hiện tại lại do Tả Thiên Nhai đề xuất, như vậy có phải có nghĩa là Tả Thiên Nhai đang thử thái độ của mình đối với phương diện nhân sự hay không?
Nghĩ đến đây, Lục Duệ cau mày, ho khan một tiếng rồi nói với Tả Thiên Nhai: "Thị trưởng Tả, có phải nên chờ tỉnh ủy phái trưởng phòng tổ chức tân nhiệm xuống rồi hẵng quyết định hay không?"
Tả Thiên Nhai cười cười, nhìn Lục Duệ lắc đầu: "Tôi thấy không cần đâu, cũng không phải là đại sự, không có Trương đồ tể thì phải ăn lợn sống à? Sở Kiếm bị song quy, phòng tổ chức vẫn còn đồng chí khác, chuyện này tôi thấy có thể bắt đầu, cứ kéo dài, Ủy ban cải cách và phát triển tỉnh chẳng phải là sẽ trách chúng ta không quán triệt thực thi chỉ thị của tỉnh ủy à?"
Lục Duệ trong lòng mắng thầm không thôi, loại chuyện này Ủy ban cải cách và phát triển tỉnh có thần kinh mới đi tìm anh gây phiền toái, bình thường cũng không thấy anh tích cực như vậy, rõ ràng chính là muốn lấy chuyện này ra để lập.
Sắc mặt hơi trầm xuống, Lục Duệ lại nói: "Tôi cảm thấy, lúc này có chút không thích hợp lắm."
Tình huống hiện tại đã rất rõ ràng, Tả Thiên Nhai muốn lấy chuyện này ra lập uy, có thể nói, nếu như thực sự để đề nghị này được thông qua, chẳng khác nào Lục Duệ thừa nhận địa vị lãnh đạo của Tả Thiên Nhai, chẳng khác nào Tả Thiên Nhai thành người lãnh đạo chân chính của tòa thành thị Thanh Giang này.
Lục Duệ không thể không phản đối, hắn cũng không có dư địa để lựa chọn vứt bỏ.
Ánh mắt của Hai người chạm nhau, trong không khí tràn ngập vẻ khẩn trương, giống như có từng đợt điện quang hiện lên vậy.
Vào lúc này, một giọng nói trầm ổn vang lên: "Tôi đồng ý với ý kiến của thị trưởng Tả."
Nghe giọng nói này, trong lòng Lục Duệ trầm xuống, sắc mặt lập tức trở nên khó coi.