Chương 82

Khâu Sơ Hạ nói rất nhỏ và chậm rãi nhắc ba người: "Có người canh gác ở đây, nhất định đừng gây ra tiếng động."

Trong bóng tối khiến tầng ngầm bãi đậu xe có vẻ âm trầm hơn, không cần Khâu Sơ Hạ nhắc nhở, đứng ở cửa bọn họ đều có thể nghe thấy tiếng nói thầm thì như ma quỷ bên bên kia.

Từ phương hướng âm thanh truyền đến có thể cảm nhận được mấy người kia cách bọn họ có chút xa.

Khâu Sơ Hạ nhắc nhở xong, ba người thành thật gật gật đầu, ý bảo mình đã hiểu.

"Theo sát tôi, nhất định đừng chạm vào thứ gì." Khâu Sơ Hạ nắm tay Diệp Trạch Thu, ý bảo anh nắm lấy tay người tiếp theo, bốn người bọn họ đi theo một hàng.

Diệp Trạch Thu mò mẫm trong bóng đêm, cảm giác người đó hơi lùn liền ghét bỏ thu hồi tay, sờ đến Hạ Thần Đông bên cạnh, nắm lấy tay hắn.

Bốn người tay nắm tay, mò mẫm đi theo hướng chiếc xe được Khâu Sơ Hạ nhìn trúng. Chiếc xe Khâu Sơ Hạ chọn cách bốn người canh gác kia một khoảng cách nhất định, cho dù xe có chuông báo động thì cô có thể hành động trong bóng tối nhanh hơn bọn người kia, để bảo đảm bọn họ được an toàn.

Cô dẫn ba người đi đến bên chiếc xe, để Diệp Trạch Thu chạm vào cửa xe bên buồng lái, vỗ vai anh ra hiệu anh có thể bắt đầu hành động rồi.

Tôn Cẩm Nhu và Hạ Thần Đông đứng hai bên người anh, chú ý động tĩnh xung quanh.

Diệp Trạch Thu cố gắng làm nhẹ tay nhất có thể trong hầm bãi đậu xe yên tĩnh này, động tác vừa nhanh vừa nhẹ, trong lòng nghĩ thầm may mắn thay xe do bà xã tương lai của mình chọn là xe tốt, không có chuông cảnh báo.

Ba người Khâu Sơ Hạ kiên nhẫn chờ đợi, chú ý phương hướng đám người nói chuyện bên kia, Diệp Trạch Thu nhỏ giọng nói: "Mở được cửa xe rồi, chờ anh khởi động đã."

Diệp Trạch Thu vừa mới mở cửa xe, chuẩn bị khởi động xe thì đèn ở bãi đậu xe đột nhiên sáng lên.

Bọn người Khâu Sơ Hạ đứng bên chiếc xe vô cùng nổi bật.

Người đàn ông ngẩng đầu nhìn đèn sáng lên, dư quang ngó thấy cách đó không xe có người dọa hắn nhảy dựng, quay đầu lại nhìn thấy thật sự có bốn người có gương mặt xa lạ.

"Mẹ nó! Có người kìa!" Người đàn ông hô to một tiếng cầm lấy súng bên cạnh, hất cằm với ba tên đàn ông còn lại bảo bọn họ động thủ.

Khâu Sơ Hạ thấy bốn người bọn chúng xông tới, vươn tay muốn chế ngự bọn họ thì Hạ Thần Đông đè lấy tay cô lắc lắc đầu ý bảo cô đừng nhúc nhích.

Hai gã đàn ông trong đó nâng tay lên híp mắt lại, lập tức nổ súng về phía bọn họ, với ý đồ ngăn cản bọn họ. Hạ Thần Đông đột nhiên hét lớn một tiếng: "A!" Hai viên đạn như bị một bức tường trong suốt nào đó ngăn chặn lại, khiến bốn tên đàn ông ngơ ngẩn.

Trong đó có một gã sáng mắt lên, lớn tiếng nhắc nhở ba tên còn lại: "Bọn nó là bốn đứa chạy trốn kia đấy! Đánh gục bọn nó cho tao!"

Tôn Cẩm Nhu thấy đèn sáng lên bị bốn tên cầm súng kia phát hiện thì liên tục thúc giục Diệp Trạch Thu: "Anh nhanh lên đi! Nếu không lại có thêm nhiều người tới nữa mất!"

Diệp Trạch Thu không trả lời với cô ta, cúi người nhìn bảng điều khiển của chiếc xe tập trung khởi động máy.